Phản Diện Siêu Cấp

Chương 111: Thì ra là thế!

 
 
 
Nhưng vẻn vẹn chỉ là không tệ mà thôi.
Không bằng nói, càng là không tệ, lại càng giải thích đối phương có thực lực đánh cho Lạc Tương Tư bị trọng thương!
Vừa nghĩ tới bộ dáng thê thảm trước đó của Lạc Tương Tư, Trần Khuynh Địch đã cảm thấy khó mà áp chế lửa giận, cả người đều lên cơn giận dữ, giống như là vào thời điểm hắn nhìn thấy Dương gia kém chút nữa bị diệt môn trước đó, thậm chí là còn vượt qua.
Phải biết rằng, Lạc Tương Tư thế nhưng là trợ thủ đắc lực của hắn a! Hắn thật vất vả mới tìm được một vị trợ thủ đắc lực như vậy, thành lập mối quan hệ tốt đẹp, trong tương lai nói không chừng còn có thể giúp hắn đối kháng với nhân vật chính, trọng yếu hơn chính là năng lực của Lạc Tương Tư vô cùng xuất chúng, đối với việc hắn hoàn thành nhiệm vụ ngăn cản Man tộc xâm lấn có sự trợ giúp vô cùng lớn, còn trợ giúp hắn xử lý đủ loại tạp vật, khiến cho hắn có thể không buồn không lo bế quan tu luyện mỗi ngày...
Dạng người này, thế mà bị người khác đánh cho bị thương nặng ở Phủ Thành Chủ? !
"Đây rõ ràng chính là đang gây khó dễ cùng với ta! Gây khó dễ cùng với ta chính là gây khó dễ cùng với nghĩa phụ của ta, cũng chính là gây khó dễ với chưởng giáo Thuần Dương Cung, Thái Hoa Tiên Nhân - Ninh Thiên Cơ! Gây khó dễ cùng với nghĩa phụ của ta, đó chính là gây khó dễ cùng với toàn bộ Thuần Dương Cung, một trong mười đại thánh địa võ đạo trong thiên hạ!"
"Mà các ngươi chỉ là mấy tiểu nhân vật ở biên giới Đại Càn, lại dám gây khó dễ với Thuần Dương Cung? !"
"Chết!" Trần Khuynh Địch không muốn nghe bọn hắn giải thích, cũng không cảm thấy cần phải giải thích cái gì, hắn đã xác nhận qua bộ lạc Thanh Thạch cùng với bộ lạc Giác Mang tộc, chính là đám người ở trước mắt này, mặc dù không biết vì sao bọn hắn vẫn còn ở bên ngoài Phủ Thành Chủ mà không đào tẩu, nhưng nếu đã tìm đúng người, vậy thì không còn gì đáng nói nữa.
"Ầm ầm!" Trần Khuynh Địch đưa tay, sau đó đấm ra một quyền.
Vào giờ khắc này, Cùng Kỳ Sóc ở đối diện Trần Khuynh Địch rốt cuộc cũng kịp phản ứng.
"Thì ra là thế, đây chính là vị Trấn Cương Sứ đại nhân kia a..."
Trước đó hắn còn cảm thấy đối phương mạnh hơn chính mình, đơn giản chính là do võ học cao thâm của Thuần Dương Cung...
Nhưng hiện tại xem ra, đối phương đâu có dùng võ học gì?
Coi như là một quyền đơn giản nhất như vậy, hắn cũng không ngăn cản được.
"Đáng chết." Cùng Kỳ Sóc thấp giọng mắng một câu, tất cả mọi thứ biến hóa quá nhanh, hắn còn đang đắm chìm trong sự khiếp sợ mà Trần Khuynh Địch đột nhiên giết ra, thậm chí là phần chấn kinh này còn chưa kịp chuyển hóa thành sợ hãi, nắm đấm của Trần Khuynh Địch đã đến, sau đó...liền không có sau đó.
"Hắn, hắn, hắn, hắn..."
Tộc trưởng Thanh Thạch tộc cùng với Tộc trưởng Giác Mang tộc dùng vẻ mặt rung động mà nhìn một màn trước mắt, ngón tay run rẩy.
Mà ở trước mặt của bọn hắn, có một cỗ thi thể không đầu ngã trên mặt đất, sau đó bị khói đen vô tận bao phủ, hóa thành tro bụi phiêu tán ở trong không khí.
Từ nay về sau, trên cái thế giới này cũng không còn người nào tên là Cùng Kỳ Sóc.
"Hừm!" Trần Khuynh Địch quay đầu, nhìn về phía hai vị Tộc trưởng, trong phút chốc, hai vị Tộc trưởng chỉ cảm thấy hai vai trầm xuống, một cỗ khí tức trầm trọng như núi theo ánh mắt của hắn khóa chặt ở trên người của bọn hắn, sau đó một đạo thanh âm lạnh thấu cốt tủy liền thăm thẳm truyền đến, lộ ra ngữ khí bình thản mà không có một chút chấn động nào: "Đến phiên các ngươi."
"Đến phiên chúng ta?" Mắt của hai đại Tộc trưởng đều không nháy một lần nào, gần như đồng thời quay người, bỏ tất cả tộc nhân ở lại, điên cuồng mà lao về phía cửa thành.
Đồng thời các tộc nhân của hai bộ lạc cũng nhao nhao chạy tứ phía, muốn chạy ra khỏi luồng khói đen bao phủ khắp nơi này, nhưng trên thực tế, làm như vậy vẫn như cũ chỉ là phí công mà thôi.
"Ầm ầm!"
Đất trời rung chuyển, theo hô hấp của Trần Khuynh Địch, cơn lốc cuồng bạo bắt đầu sinh ra, lấy hắn làm trung tâm không ngừng xoay tròn, hóa thành từng đạo từng đạo đao mang sắc bén, bao trùm mỗi một vị trí trong khói đen, huyết khí mênh mông quét sạch trên trời dưới đất, không ngừng giết chết rất nhiều võ giả ở bên trong khói đen.
Khói đen nồng đậm huyết khí lúc này phảng phất như là lĩnh vực của Trần Khuynh Địch, những nơi bị khói đen bao phủ đều là sát cơ, chỉ trong một cái hô hấp, có hết võ giả này đến võ giả khác bị hắn giết chết, sau đó huyết khí toàn thân đều bị rút ra, hóa thành thây khô rơi trên mặt đất, huyết khí bị rút ra thì sáp nhập vào khói đen của hắn.
"Ác ma! Đó là ác ma!"
"Kỳ quái." Trần Khuynh Địch cau mày, không để ý đến những lời gầm thét của người khác, mà nhíu mày nhìn tất cả mọi thứ trước mắt.
Nói thật, đó là một cảnh tượng rất khát máu, đổi lại là Trần Khuynh Địch vào trước khi xuyên việt khẳng định sẽ không tiếp thụ được, nhưng mà bây giờ, hắn cũng chỉ cảm thấy hơi có một chút khó chịu mà thôi.
"Đây là tính cách do nguyên chủ nhân của cỗ thân thể này lưu lại sao..." Lắc đầu, Trần Khuynh Địch cũng không có ý tưởng dư thừa gì, mà là nhìn về phía hai vị Tộc trưởng còn đang không ngừng thử nghiệm đột phá phong tỏa huyết khí lang yên.
"Vô dụng." Trần Khuynh Địch lạnh lùng nói ra: "Thực lực của các ngươi quá yếu, mặc dù có cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, nhưng lại không có võ học thích hợp, cũng không có đầy đủ nội công và nội tình, cũng khó trách dạng bộ tộc như các ngươi chỉ có thể trở thành đại tộc phụ thuộc Thành Thanh Đế, trời sinh đã kém hơn võ giả Trung Nguyên quá nhiều."
Trần Khuynh Địch lắc đầu, huyết khí lang yên của hắn là do hai môn tuyệt học Đại Lôi Âm Tự Long Tượng Bàn Nhược Công cùng với Trượng Lục Kim Thân kết hợp lại rèn luyện ra, nếu luận về mỗi cường độ mà nói coi như là võ giả cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo, nếu như không phải là Thể Tu mà nói cũng khó có thể phá được, mà lấy thực lực của hai vị tộc trưởng...vẫn còn kém rất xa.
Bất quá sau khi nhớ tới Lạc Tương Tư vẫn còn ở trong Phủ Thành Chủ, Trần Khuynh Địch liền từ bỏ dự định kéo dài thêm: "Cũng được."
Trần Khuynh Địch chậm rãi lộ ra nắm đấm.
"Không! Không! Chờ một chút! Chúng ta có một cái tin tức rất quan trọng! Trấn Cương Sứ đại nhân! Đúng, bộ lạc Cùng Kỳ có dự định làm phản! Bọn họ muốn phản bội Đại Càn, phản bội Thành Thanh Đế! Đã có một nhóm lớn quân đội Man tộc mượn nhờ địa vực của bọn hắn tiến vào cương vực của Thành Thanh Đế! Đừng có giết chúng ta!"
"Chúng ta có thể giúp sức cho Trấn Cương Sứ đại nhân!"
"Hửm?" Trần Khuynh Địch ngẩn người, nắm đấm lộ ra cũng không khỏi ngừng lại.
"Ngươi nói cái gì? Man tộc đã xâm lấn? Bộ lạc Cùng Kỳ làm phản?" Trần Khuynh Địch nhắm hai mắt lại, trong đầu cấp tốc nhớ lại bộ dáng của thanh niên mà hắn vừa mới giết chết, bao gồm cả quần áo ở trên người của đối phương, đó tựa hồ như chính là trang phục của bộ lạc Cùng Kỳ...
Thì ra là thế!
Bộ lạc Cùng Kỳ đã sớm phản bội, lúc này mới muốn thừa dịp lần cơ hội tiến vào trong Phủ Thành Chủ này, phá hư trận pháp Phủ Thành Chủ, kết quả là bị Lạc Tương Tư phát hiện, sau khi đánh trọng thương Lạc Tương Tư, phát hiện ra kế hoạch bị bại lộ liền định chạy trốn, kết quả còn không chưa chạy được bao xa, liền bị hắn đuổi kịp...
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận