Phản Diện Siêu Cấp

Chương 430: Quả quyết nhận sai

 
 
 
Tin rằng rất nhiều người đều không nhớ ra được điểm này, dù sao thì Trần Khuynh Địch bình thường cũng không dùng cái xưng hào Thần Bộ này, cũng chưa từng đi đến tổng bộ Lục Phiến Môn, huống hồ bản thân của chức vị Thần Bộ này còn chính là một trong những giao dịch của Thuần Dương Cung với triều đình, cũng không phải thật sự là Thần Bộ nắm thực quyền, cho nên cũng không có ai để ý.
Nhưng cho dù nói như thế nào, cái chức vị Thần Bộ này của Trần Khuynh Địch cũng đều là hàng thật giá thật.
Cho nên nếu Trần Khuynh Địch động thủ ở trong Lục Phiến Môn, vậy thì cũng không phải là "đệ tử tông phái khiêu khích triều đình", mà là "tranh chấp trong nội bộ Lục Phiến Môn".
Nói như vậy dĩ nhiên là nguỵ biện, nhưng chớ quên, Trần Khuynh Địch là ai? Hắn là người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung, Đạo Tử chân truyền, nghĩa phụ của hắn càng là cường giả đỉnh phong trong thiên hạ - Thái Hoa Tiên Nhân - Ninh Thiên Cơ, cho dù là nguỵ biện, đặt ở dưới bối cảnh bất đồng, cũng sẽ có kết quả khác nhau, nếu như là một vị tán tu Giang Hồ dám làm chuyện không có đầu óc này ở trước mặt triều đình mà nói, kết quả duy nhất chính là chém đầu ở Ngọ Môn. Nhưng nếu đổi thành Trần Khuynh Địch, vậy thì chỉ cần không quậy phá quá mức, phần lớn mọi người đều sẽ là mở một con mắt nhắm một con mắt.
Cho nên Trần Khuynh Địch động thủ ở trong này, triều đình chắc chắn là sẽ không làm to chuyện, mà sẽ giao sự tình này cho người Lục Phiến Môn, cũng chính là tổng bộ đầu Hoàng Thu Sinh tiến hành giải quyết.
"Dừng tay!"
Trần Khuynh Địch vừa mới xông vào Lục Phiến Môn, đá bay mấy tên bộ khoái không có ánh mắt, liền nhìn thấy ở trung ương tổng bộ Lục Phiến Môn bỗng nhiên dâng lên một cỗ khí thế cường thịnh, cỗ khí thế này ầm ầm nổ tung ở trên không tổng bộ Lục Phiến Môn, sau đó liền bao phủ toàn bộ Lục Phiến Môn vào bên trong, trong lúc nhất thời không gian ở bên trong Lục Phiến Môn giống như là đều bị phong toả vậy.
Không khí trở nên sền sệt, trọng lực tăng lên mấy chục lần, ngay cả việc vận chuyển cương khí trong cơ thể cũng trở nên khó khăn hơn không ít.
"Xoạt!" Trần Khuynh Địch dừng lại trong chốc lát, thân thể chợt đứng lại.
Trong chớp mắt, trên toàn thân cao thấp của Trần Khuynh Địch lấp loé ánh sáng, cũng không có uy thế gì, nhưng lại mang theo một cỗ sức mạnh kỳ diệu, trực tiếp tránh thoát khỏi cỗ lực trường kỳ quái này.
"Hoàng đại nhân, tại sao lại không hiện thân gặp mặt?"
Một loạt tiếng bước chân vang lên, Hoàng Thu Sinh mặc một thân quan phục màu đỏ thẫm, chắp tay ở sau lưng đi ra, dùng ánh mắt có một chút phức tạp nhìn Trần Khuynh Địch.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Trần Khuynh Địch, vào thời điểm gặp mặt lần đầu tiên chính là ở Nam Cương Đạo.
Nhưng khi đó Trần Khuynh Địch chẳng qua chỉ là một vị Trấn Cương của Nam Cương Đạo, tu vi thậm chí còn chưa đạt tới Hợp Đạo Phản Hư, loại cảnh giới này đối với Hoàng Thu Sinh mà nói căn bản chính là không đáng giá được nhắc tới, nhưng lúc này mới qua bao lâu? Trước sau không quá một năm thời gian, Trần Khuynh Địch thế mà liên tiếp đột phá hai ải. Bây giờ dĩ nhiên đã là Võ Đạo Tông Sư!
Thế hệ trẻ tuổi ngày trước, bây giờ đã có thể nói chuyện ngang hàng với hắn!
Phải biết rằng phóng nhãn ra toàn bộ thế hệ trẻ tuổi trong Trung Nguyên, có thể làm giống như Trần Khuynh Địch trước kia, cũng chỉ có tiểu quái vật Đạo Môn kia mà thôi, ngoại trừ tiểu quái vật kia, bất luận là Tần Kiền Hoàng, hay là Phật môn Huyền Lưu Ly, ở trước mặt của Trần Khuynh Địch cũng đều không được tính là gì!
Nhưng Hoàng Thu Sinh hắn cũng không phải là những phế vật sẽ bị vượt cấp khiêu chiến kia.
"Hít hà..." Hít vào một hơi thật sâu, Hoàng Thu Sinh cấp tốc điều chỉnh tâm tính, lộ ra một nụ cười thân mật với Khuynh Địch: "Trần Thần Bộ, không biết là đã phát sinh sự tình gì mà ngươi lại tấn công tổng bộ Lục Phiến Môn của ta a? Chớ quên bây giờ ngươi cũng là người Lục Phiến Môn, cố tình vi phạm quy củ cũng không phải là chuyện mà Thần Bộ nên làm a."
Ở bên trong lời nói của Hoàng Thu Sinh vừa mềm mỏng vừa cứng rắn, trên một phương diện thì lộ ra thái độ hữu hảo, giống như là không thèm để ý đến hành vi của Trần Khuynh Địch, một phương diện khác thì là cường điệu thân phận Thần Bộ của Trần Khuynh Địch, mang ra chuẩn mực của triều đình, cảnh cáo Trần Khuynh Địch đừng nên làm loạn, nếu như hiện tại liền ngoan ngoãn thối lui, hắn cũng sẽ không so đo.
Đổi lại là những người khác, khẳng định là sẽ có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của Hoàng Thu Sinh. Nhưng mà Trần Khuynh Địch thì lại không giống.
"Không sai, đây đúng là do Khuynh Địch ta sai." Trần Khuynh Địch rất quả quyết nhận sai.
Câu nhận sai quả quyết này khiến cho Hoàng Thu Sinh cũng đều cảm thấy choáng váng: "Vậy thì ngươi..."
"Nhưng mà Hoàng đại nhân, lần này ta đến, cũng có một kiện sự tình phi thường trọng yếu." Trần Khuynh Địch dùng ánh mắt tràn đầy lửa nóng mà nhìn Hoàng Thu Sinh.
Trong ánh mắt của Hoàng Thu Sinh lộ ra sự phức tạp, mà Trần Khuynh Địch thì làm sao lại không phải là như vậy? Phải biết rằng Hoàng Thu Sinh cùng với Đại Đô Hộ Nam Cương, thế nhưng lại là hai vị Võ Đạo Tông Sư mà Trần Khuynh Địch nhìn thấy đầu tiên từ lúc xuyên việt cho đến nay, tư thế oai hùng mà hai người bọn họ tiến hành bắt giữ Võ Đạo Tông Sư Man Tộc, đến bây giờ vẫn còn rất mới mẻ ở trong ký ức của Trần Khuynh Địch, mà thực lực của hai người này ở trong lòng của Trần Khuynh Địch cũng là rất cao.
Mà chiêu thức Hoàng Thu Sinh vừa mới thi triển kia càng là khiến cho Trần Khuynh Địch tin vào ý nghĩ của mình.
Quả nhiên! Muốn nhanh chóng tăng thực lực lên, biện pháp tốt nhất chính là tìm một vị võ giả nắm giữ thực lực cường đại để chiến đấu, ở bên trong chiến đấu mới có thể cảm ngộ võ đạo, hoàn thành đột phá!
Mà võ giả có thể ở dưới tình huống đồng cảnh giới đánh ngang tài ngang sức với Trần Khuynh Địch cho tới bây giờ, chỉ có bốn người. Một người là Hộ Pháp Thần Tôn đệ nhất của Bái Hỏa Ma Giáo, Tư Lạp Cách. Một người khác chính là Thái Tử điện hạ vừa mới gặp mặt qua trước đây không lâu, vị Thái Tử này thậm chí là còn có thể chế trụ Trần Khuynh Địch. Mà người thứ ba thì chính là vị Tà Thần thiên ngoại ở Thủ Phủ Thành Tây Cương Đạo. Về phần người cuối cùng, thì dĩ nhiên chính là Hoàng Thu Sinh.
Tin rằng lấy thực lực Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn của Hoàng Thu Sinh, nhất định là có thể mang đến áp lực cực lớn cho ta, từ đó khiến cho võ đạo của ta tiến thêm một bước!
Nghĩ tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức chắp tay về phía Hoàng Thu Sinh, gằn từng chữ nói ra: "Hoàng đại nhân!"
"Khuynh Địch hy vọng có thể đánh một trận thoả thích với ngài!"
"Hơn nữa ta hi vọng, ở giữa trận chiến của Hoàng đại nhân cùng với ta, ngài cũng đừng nương tay, mà hãy xuất ra toàn bộ thủ đoạn, nếu như ngài có thể làm được mà nói, thậm chí là có thể đánh chết ta tại chỗ!"
Hoàng Thu Sinh: "? ??"
Đánh chết ngươi? %^$##! Vậy thì Ninh Thiên Cơ ngày mai sẽ đến đây đánh chết ta!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận