Phản Diện Siêu Cấp

Chương 400: Người hầu

 
 
 
Chỉ là tôi tớ thì dựa vào cái gì để đi gặp Nhị Hoàng Tử điện hạ? Bất quá Cao công công là người biết nguyên tắc, cho nên hắn liền lui ra sau một bước, nói ra: "Ta có thể làm chủ, để cho vị cô nương này tạm thời chờ đợi ở trong đại sảnh."
"Chờ đợi?" Trần Khuynh Địch lập tức nói: "Lạc sư muội đương nhiên là sẽ đi gặp Nhị Hoàng Tử điện hạ cùng với ta."
Lời này vừa ra, sắc mặt của Cao công công lập tức trở nên âm trầm.
Sau khi phát hiện ra điểm này, Lạc Tương Tư vội vàng nói: "Không có chuyện gì đâu sư huynh, ta sẽ chờ đợi ở bên ngoài."
"Không được!" Không đợi Lạc Tương Tư nói xong, Trần Khuynh Địch liền trực tiếp lớn tiếng phủ nhận.
Nói đùa cái gì! Ngươi chờ ở bên ngoài, vạn nhất Nhị Hoàng Tử lừa phỉnh ta cái gì đó, vậy ta chẳng phải là sẽ xong đời hay sao!
"Lạc sư muội phải đi theo ta! Ta cần muội a!"
Lạc Tương Tư: "! !! !"
Yên lặng cúi thấp đầu, bả vai của Lạc Tương Tư run rẩy, sau khi lui nửa bước, liền không nói gì nữa.
Mà ở bên cạnh, Trần Khuynh Địch thì nhìn thẳng về phía Cao công công, trong thần sắc tràn đầy sự trang nghiêm, hiển nhiên là không có ý tứ lui bước, chuyện này khiến cho thần sắc của Cao công công trở nên càng thêm khó coi.
Trên thực tế thân làm thái giám thiếp thân của Nhị Hoàng Tử, hắn vẫn luôn ôm thái độ phản đối đối với việc Nhị Hoàng Tử tiếp kiến những người trong tông phái này, dù sao thì ở trong mắt của những tông phái này là không có hoàng triều, một mực tôn trọng thực lực, không có nửa phần kính sợ đối với hoàng quyền, hiện tại xem ra quả thật là như thế!
"Trần đại nhân, hiện tại người muốn gặp ngài, chính là Nhị Hoàng Tử điện hạ." Cao công công hít vào một hơi thật sâu, gằn từng chữ nói ra, nhất là ba chữ "Nhị Hoàng Tử", càng là được nhấn mạnh.
"Ta biết." Trần Khuynh Địch không phản ứng một chút nào.
Trẻ con không dạy được! Cao công công lộ ra thần sắc lạnh lùng, khóe mắt đột nhiên nhảy một cái, đôi bàn tay trắng bệch nhô ra như thiểm điện, dựng thẳng chưởng thành đao, giống như một chuôi Trảm Long Đao bỗng nhiên chặt xuống về phía Trần Khuynh Địch, mặc dù là một thái giám, nhưng Cao công công lại xuất thủ cực kỳ bá đạo, trong lúc xuất thủ càng là có đao ý tung hoành.
Phải biết rằng thái giám là nam nhân có thân thể không hoàn chỉnh, bình thường đều tu luyện võ công âm tà, giống như là vị Tào công công Đại Chu kia, mà Cao công công lại có thể tu luyện ra đao ý bá đạo như vậy, có thể thấy được ý chí võ đạo của hắn tuyệt đối không phải là người bình thường có thể so sánh được.
Đối mặt với Cao công công đột nhiên xuất thủ, Trần Khuynh Địch cũng là gặp nguy không loạn, đồng dạng cũng dựng thẳng chưởng như đao.
Oanh!
Quyền ý gào thét, trong chốc lát ánh sáng nở rộ, ẩn ẩn ngưng kết ra trong hư không một chuôi Yển Nguyệt Đao chế tạo từ hoàng kim, mặc dù đều là đao, nhưng lại mang theo một cỗ khí thế đao ý khủng bố phá hết tất cả, đây là võ công Trần Khuynh Địch diễn hóa ra từ quyền ý, thoát thai từ đao pháp, chuyên phá vỡ đao pháp.
Hai người đứng bất động tại chỗ, hai cánh tay chém vào nhau, trong chớp mắt liền bạo phát ra tiếng nổ chói tai, quyền ý phá hết mọi thứ của Trần Khuynh Địch, cơ hồ là chế trụ hoàn mỹ đao ý bá đạo của Cao công công, bất quá Cao công công chung quy vẫn là thái giám thiếp thân của Nhị Hoàng Tử, một thân võ công cũng tuyệt đối không kém.
Quát to một tiếng, Cao công công đầu tiên là lùi ra phía sau một bước, sau đó dùng cả hai tay, xuất ra liên tục ba đao, mới có thể triệt tiêu lực lượng của Trần Khuynh Địch.
Sau khi nhìn Trần Khuynh Địch một cái thật sâu, Cao công công liền gật đầu một cái về phía Trần Khuynh Địch, nói: "Ngài đi vào đi."
"Ồ?" Trần Khuynh Địch kinh ngạc, nhanh như vậy liền thay đổi thái độ?
"Điện hạ nói, ngài có thể mang theo người hầu đi vào." Cao công công cúi đầu xuống, lộ ra bộ dáng phục tùng, nhìn qua không có một chút bộ dáng bá đạo như vừa nãy.
Nghe được hai chữ người hầu, Trần Khuynh Địch lập tức nhíu mày nói: "Lạc sư muội không phải là người hầu của ta."
"Điện hạ bảo ngài cũng với vị cô nương này đi vào."
Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn, giống như là thị uy kéo tay của Lạc Tương Tư, trực tiếp vòng qua Cao công công đi vào.
Lạc Tương Tư: "Ách! !!"
Địa điểm gặp mặt là ở trong vườn hoa phía sau phủ đệ.
Vượt qua ngưỡng cửa, Trần Khuynh Địch rất nhanh liền nhìn thấy Nhị Hoàng Tử Võ Chiêu Minh.
Khác biệt với tưởng tượng, vốn dĩ thấy thái độ của Cao công công, Trần Khuynh Địch còn tưởng rằng Nhị Hoàng Tử hẳn là một người có tính cách bá đạo mới đúng, nhưng thực tế là sau khi gặp mặt, lại phát hiện ra đối phương có tướng mạo phổ thông ngoài ý liệu, không khí ở chung quanh cũng là vô cùng hiền hoà, không có bất kỳ dáng vẻ hoàng tử nào.
Đương nhiên, mặc kệ nhìn qua phổ thông như thế nào, cũng đều không thể che giấu thực lực của vị Nhị Hoàng Tử này, một vị Võ Đạo Tông Sư!
Bất quá Nhị Hoàng Tử cũng không phải là người trẻ tuổi giống như Trần Khuynh Địch, mặc dù nhìn qua rất trẻ tuổi, nhưng trên thực tế tuổi tác của hắn ít nhất cũng đã là 100 tuổi, thuộc về võ giả thế hệ trước, đương nhiên một trăm tuổi ở trong Võ Đạo Tông Sư chỉ được coi như là tráng niên, nhưng cuối cùng vẫn không phải người trong cùng một thời đại.
Nghĩ như vậy thì sẽ không còn cảm thấy kì quái, lấy thân phận và bối cảnh của Nhị Hoàng Tử, coi như là một con lợn, cho nó tu luyện trong một trăm năm, rót vào các loại linh đan diệu dược, cộng thêm đủ loại thần công tuyệt học, cũng có thể tu luyện thành một con lợn thần cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, chớ đừng nói chi là bản thân Nhị Hoàng Tử cũng không phải là tầm thường.
"Xin chào Nhị Hoàng Tử điện hạ." Dù sao thì cũng có việc cầu người, cho nên Trần Khuynh Địch liền chủ động chắp tay về phía Nhị Hoàng Tử, mở miệng nói ra.
"Người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung đương thời, bổn vương cũng đã ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Xoay người, Nhị Hoàng Tử mỉm cười đối với Trần Khuynh Địch, chợt chỉ chỉ vào bàn đá và ghế đá bên cạnh, ra hiệu cho Trần Khuynh Địch ngồi xuống.
"Ta muốn biết những gì đã xảy ra với Trần gia?" Trần Khuynh Địch không có tâm tình nói nhảm với Nhị Hoàng Tử, cho nên vừa mới ngồi xuống, hắn liền mở miệng hỏi thẳng.
"Trần huynh thật đúng là lo lắng." Nhị Hoàng Tử lắc đầu, khác biệt với Cao công công, Nhị Hoàng Tử cũng không để ý đến thái độ của Trần Khuynh Địch.
"Đầu tiên xin Trần huynh cứ yên tâm, người nhà của ngươi đều không xảy ra chuyện gì, mặc dù bị nhốt vào thiên lao, bổn vương không thể ngăn cản, nhưng bổn vương vẫn có thể chiếu cố bọn họ một chút."
"Bất quá lý do có quan hệ đến việc Trần gia tại sao lại bị đại ca của bổn vương nhằm vào, bổn vương lại không quá rõ ràng, chuyện này cần phải hỏi đại ca của bổn vương, hoặc là hỏi người nhà của ngươi một chút."
Thần sắc của Trần Khuynh Địch biến hóa, hỏi người nhà của hắn?
Gặp quỷ! Bây giờ toàn bộ bọn họ đều ở trong thiên lao! Bản thân hắn căn bản là không thể vào được, có hiểu hay không?
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch đột nhiên nhìn về phía Nhị Hoàng Tử, mà gần như đồng thời, Nhị Hoàng Tử cũng mở miệng nói: "Nếu như ngươi muốn bổn vương dẫn ngươi vào thiên lao mà nói, vậy thì cũng thôi đi."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận