Phản Diện Siêu Cấp

Chương 849: Học được chân truyền

 
 
 
Suy nghĩ kỹ một chút, nhiệm vụ ta thân làm nằm vùng kỳ thật đã hoàn thành rồi a, bí cảnh ta cũng đã tiến vào, manh mối ta cũng đã phát hiện, đơn giản chính là Man Thần có âm mưu gì đó, ta thêm mắm thêm muối nói cho Thánh Thượng Đại Càn, chẳng phải là có thể thỉnh cầu chi viện một cách quang minh chính đại hay sao? Làm ơn! Bây giờ ta thế nhưng là người có chỗ dựa! Ngươi cứ thỏa thích loay hoay với kế hoạch của ngươi đi thôi, chờ thiên quân vạn mã của ta đến, sẽ xử lý toàn bộ các ngươi!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch e sợ thiên hạ không loạn lập tức trở nên kích động. Vốn muốn tìm một chỗ để chuẩn bị liên hệ với Thánh Thượng Đại Càn.
Nhưng mà...
"Tiểu tử thúi!"
"Ăn một quyền của lão phu!"
Ầm ầm! Trần Khuynh Địch vừa mới rơi xuống từ trên không, chân cũng đều chưa đứng vững, liền có một bóng người xuất hiện ở bên cạnh Trần Khuynh Địch giống như quỷ mị, rõ ràng nói là quyền, nhưng vào thời điểm xuất thủ lại là một chiêu Liêu Âm thối, quả nhiên là âm hiểm đến cực điểm, thấy vậy Trần Khuynh Địch chính là hơi nheo khóe mắt.
"Long lão thất phu! ?"
Có thể làm ra loại hành vi này chỉ có lão già không biết xấu hổ kia! Nhưng mà...
Vẫn quá ngây thơ rồi! Thật sự cho rằng ta vẫn là kẻ đần lúc đầu sao?
Trần Khuynh Địch cười lạnh, cũng không né tránh, ngược lại bỗng nhiên rống to một tiếng: "Nhìn chân!"
Sau đó Trần Khuynh Địch liền giơ hai tay như trảo lên, trở tay bắt về phía lồng ngực của Long Thiên Tứ, cái khí thế kia, trảo chưa đến, Long Thiên Tứ liền cảm thấy ngực đau nhói một trận.
Con m* nó, tên tiểu tử thúi này xem như đã học được chân truyền của lão phu.
Mà hai lưu manh một lớn một nhỏ đánh nhau, ai có thể thắng? Đương nhiên là người có thực lực cao thắng.
Cho nên Long Thiên Tứ nhất thời chính là thu hồi Liêu Âm thối, liều lĩnh nhảy lên, lúc này mới ở trong thời khắc nghìn cân treo sợi tóc né tránh hai trảo của Trần Khuynh Địch, chợt toét miệng hét lên: "Dừng tay!"
"Tên tiểu tử thúi ngươi còn dám khi sư diệt tổ! ?"
"Khụ khụ!" Trần Khuynh Địch ho khan một cái, cũng thu hồi một thân khí tức, trong vui mừng mang theo vài phần bất đắc dĩ nhìn Long Thiên Tứ, nói: "Rõ ràng người ra tay trước là ngươi cơ mà, Long lão thất phu."
"Hừ!" Long Thiên Tứ lập tức chính là hừ lạnh một tiếng, nói một cách bất mãn: "Thật đúng là thói đời nóng lạnh, lúc trước thế nhưng mỗi lần mở miệng đều là một tiếng Thái Thượng trưởng lão, hiện tại có bản lãnh, liền bắt đầu gọi là Long lão thất phu! ?"
"Tốt tốt tốt, gọi là Long Thái Thượng trưởng lão còn không được sao?"
Trần Khuynh Địch lắc đầu bất đắc dĩ, bất quá sau khi nhìn thấy Dương Xuân cùng với Quỷ Ảnh vừa mới chạy đến từ một phía khác, hắn lập tức lộ ra vẻ mặt kinh hỉ.
"Sư muội? Quỷ Ảnh? Các ngươi không có việc gì chứ?"
"Đại ca ca!" Dương Xuân phản ứng nhanh chóng nhất.
Mặt đất ở dưới chân lập tức bị nàng dẫm đến vỡ nát, thiếu nữ nhỏ nhắn lúc này phảng phất như một khỏa đạn pháo ra khỏi nòng trực tiếp nện vào trong ngực của Trần Khuynh Địch, nếu như biến thành người khác đứng ở chỗ này, làm không tốt sẽ trực tiếp bị cái đầu nhỏ của Dương Xuân đụng thành phấn vụn, gãy xương tính thêm nội tạng xuất huyết.
Dù là bằng vào tu vi của Trần Khuynh Địch, cũng không tự chủ được mà ho khan hai lần.
"Khụ khụ!"
Khí lực của con nhóc này thật to lớn!
"Đại nhân."
Mà so với Dương Xuân kích động, Quỷ Ảnh thì tỉnh táo hơn nhiều, nàng trực tiếp tiến lên, đầu tiên là hành lễ đối với Trần Khuynh Địch, sau đó không nhanh không chậm nói một lần từ đầu đến cuối sự kiện ở Hoài Nam Đạo, bao gồm cả chuyện phát hiện ra phụ thân của Dương Xuân, còn có hành tung cuối cùng của ba đại Yêu Vương, Hoành Võ Đế Đại Chu, Tần Võ Dương Tần thị.
"Thì ra là vậy." Sau khi nghe Quỷ Ảnh báo cáo xong, Trần Khuynh Địch gãi đầu một cái, lộ ra một chút xấu hổ: "Có thể cứu về là tốt rồi, nói đến ta cũng rất mất mặt, cuối cùng cái gì cũng không làm được..."
"Làm sao lại như vậy!" Dương Xuân còn đang vùi đầu ở trong ngực của Trần Khuynh Địch dùng sức ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt thành thật nói ra: "Nếu như không phải có đại ca ca hấp dẫn lực chú ý của những người kia, lấy tu vi của ta, căn bản là không có biện pháp cứu phụ thân ra."
Vừa nói, ở trong mắt của Dương Xuân cũng lóe lên một tia âm u.
Đúng thế, cuối cùng vẫn là vì thực lực.
Không chú ý tới tiểu tâm tư của Dương Xuân, Trần Khuynh Địch đột nhiên vỗ tay một cái.
"Tốt rồi, tốt rồi!"
"Nếu mọi người đều ở đây, vậy thì dứt khoác đi cùng nhau!"
"Đi cùng nhau?" Tạm không nói đến Dương Xuân cùng với Quỷ Ảnh, Long Thiên Tứ vừa mới rồi còn đứng ở một bên ghen ghét, không ngừng lẩm bẩm "cả đám đều không quan tâm lão già ta", tinh thần nhất thời liền trở nên tỉnh táo.
"Ngươi muốn gây chuyện? !" Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng biểu lộ của Long Thiên Tứ lại là tràn đầy khẳng định.
Ý tứ rất đơn giản, không thể phủ nhận là tên tiểu tử thúi ngươi lại muốn gây chuyện!
"Nói! Ngươi muốn làm gì?"
"Là như vầy..."
Trần Khuynh Địch đương nhiên sẽ không giấu diếm sự tình có quan hệ đến Man Thần, rất nhanh liền nói cho mấy người Long Thiên Tứ biết, bất quá sau khi biết Man Thần chính là chủ nhân của bí cảnh mà đám người tranh đoạt cơ duyên ngày xưa, hơn nữa còn dự định đoạt xá một vị Võ Đạo Tông Sư, ba người Long Thiên Tứ lại nhíu mày.
"Sao thế?"
"Tiểu tử thúi, nếu ta nhớ không lầm, lúc trước Lạc Tương Tư hẳn là lấy được cơ duyên ở trong tòa bí cảnh kia a?"
"Đúng thế." Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nói một cách đương nhiên: "Bất quá Tương Tư sư muội đang ở trong Thuần Dương Cung, Man Thần cho dù có thần thông quảng đại như thế nào cũng sẽ không có khả năng đoạt xá nàng a, so với những thứ này, mọi người hãy nghe ta nói, ta dự định trực tiếp liên hệ với Thánh Thượng Đại Càn, nhìn xem có thể kéo tới một, hai trăm vạn đại quân hay không..."
"Chờ một chút." Quỷ Ảnh cắt đứt sự hưng phấn của Trần Khuynh Địch.
"Hả?"
"Chuyện này..." Dương Xuân có một chút do dự, bất quá vẫn mở miệng nói: "Đại ca ca, trên thực tế Tương Tư tỷ vào đoạn thời gian trước dường như đã rời khỏi Thuần Dương Cung, cho đến nay còn chưa có trở lại."
Thanh âm của Trần Khuynh Địch im bặt mà dừng.
Sau một hồi lâu.
"Vậy sao?" Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, lộ ra cảm xúc cực kỳ bình tĩnh vượt quá dự kiến của ba người Long Thiên Tứ, cũng không có một chút chấn động nào.
"Đại ca ca?"
"Đại Nhân"
"Tiểu tử thúi."
"Yên tâm." Trần Khuynh Địch cười cười: "Đây không phải là đã biết Man Thần rốt cuộc muốn đoạt xá ai sao, yên tâm đi, không có vấn đề, hơn nữa vị Man Thần kia đã bị ta đánh trọng thương, hơn nữa còn tổn thương đến nguyên thần, coi như muốn đoạt xá, ở trong một thời gian ngắn cũng là hữu tâm vô lực, thời gian dành cho chúng ta vẫn còn rất sung túc."
"À đúng rồi." Trần Khuynh Địch nhìn Long Thiên Tứ một cái: "Mọi người cũng giúp ta một chút đi, ta đã dùng hết kim bài miễn tử, cho nên cần phải xây dựng một tòa trận pháp để liên hệ với Thánh Thượng Đại Càn, thật là phiền toái."
"Còn có." Trần Khuynh Địch cúi đầu nói: "Sư muội? Nên trèo xuống khỏi người ta đi chứ?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận