Phản Diện Siêu Cấp

Chương 902: Chủ nghĩa đế quốc hủ bại

 
 
 
Hoàng Thu Sinh: "? ??"
Tuần Châu Đạo? Đây không phải là nhiệm vụ của Lục Phiến Môn chúng ta hay sao? Bây giờ lại trở thành của Hoàng Thành Tư? Không đúng...
Cẩm Y Vệ xây rộng hơn? Trần Khuynh Địch thăng quan, biến thành Đại đô đốc Hoàng Thành Tư? Quan nhất phẩm?
Nghĩ đến mình cẩn trọng mấy chục năm, bất quá cũng chỉ là quan nhị phẩm, mà Trần Khuynh Địch chỉ tổng cộng đi đến Thành Thượng Kinh hai lần, hai mắt khép lại mở ra thế mà liền trở thành quan nhất phẩm, về sau mình nhìn thấy thậm chí còn phải gọi là "Đại Nhân", trong lúc nhất thời Hoàng Thu Sinh chỉ cảm thấy sự tức giận ở trong lòng càng ngày càng lớn...
Tấm màn đen! Ở phía sau chuyện này tuyệt đối có tấm màn đen! Vị Trần Khuynh Địch này không phải là con riêng của Thánh Thượng đó chứ?
"Đại nhân." Bộ đầu trung niên nhìn khuôn mặt từ màu xanh biến thành màu đen của Hoàng Thu Sinh, nhẹ nhàng nói.
"Chúng ta phải làm sao bây giờ?"
"Làm sao bây giờ?" Hoàng Thu Sinh liếc mắt nhìn hắn: "Còn có thể làm sao? Đưa tình báo của Tuần Châu Đạo ra ngoài!"
Không thể trêu vào còn không tránh nổi sao, không phải chỉ là một cái công lao Tuần Châu Đạo thôi hay sao, cùng lắm thì Hoàng Thu Sinh ta từ bỏ! Ta cũng không có thèm!
"Vậy đại nhân có muốn gặp hắn hay không?"
"Gặp hắn! ?" Âm điệu của Hoàng Thu Sinh kéo cao lên trong nháy mắt.
Đi gặp Trần đại nhân quan nhất phẩm đương triều hay sao? Đừng mơ tưởng! Hoàng Thu Sinh ta cho dù chết! Nhảy từ tầng cao nhất của tổng bộ Lục Phiến Môn! Cũng tuyệt đối sẽ không gọi Trần Khuynh Địch một tiếng đại nhân! Tuyệt đối không thể!
Mà cùng lúc đó...
"Thực sự là hoài niệm."
Trần Khuynh Địch đứng ở cửa ra vào Lục Phiến Môn, lộ ra nụ cười hoài niệm ở trên mặt, mặc dù chỉ là chuyện phát sinh qua trước đây không lâu, nhưng đối với hắn mà nói lại phảng phất như qua rất lâu rồi vậy.
Nhớ lần trước, mình còn ra tay đánh nhau cùng với Hoàng Thu Sinh ở nơi này, kém chút nữa phá hủy tổng bộ Lục Phiến Môn. Nhưng mà bây giờ xem ra, Hoàng Thu Sinh thế nhưng là thần tử của lão ca Thánh Thượng Đại Càn, thậm chí nghiêm ngặt mà nói, mình cũng xem như là thần tử của Thánh Thượng Đại Càn.
Mọi người đều là thần tử trong triều a!
Ý niệm tới đây, nụ cười ở trên mặt của Trần Khuynh Địch lập tức càng thêm xán lạn.
Chờ đến thời điểm Hoàng Thu Sinh đi ra, mình cùng với hắn lại ôn chuyện một chút, lấy tu vi của bản thân, cũng có thể chỉ đạo hắn một phen, nếu như tu vi của hắn có thể tiến thêm một bước, đối với Đại Càn mà nói là cũng có chỗ tốt.
Huống chi lát nữa mình còn có chuyện cần cầu hắn, ừm, đây chính là kết giao quan hệ a! Là thời điểm thể hiện ra năng lực giao tiếp tinh xảo của mình!
Trần Khuynh Địch vẫn là rất có lòng tin ở cái phương diện này.
Dù sao thì vào thời điểm mình ở Thuần Dương Cung cũng đã có rất nhiều fan cuồng, sau khi trở thành người thay mặt chưởng giáo càng là có danh vọng cực cao, những người ở Trưởng Lão điện cũng đều rất ưa thích mình, coi như là lão thất phu Long Thiên Tứ kia, ở mặt ngoài nhìn mình khó chịu. Trên thực tế vừa thấy mình gặp nguy hiểm không phải là cũng lập tức đi tìm mình? Khẩu thị tâm phi, như vậy xem ra, nhân duyên của mình kỳ thật là tương đối tốt!
Ầm! Đột nhiên, cửa chính tổng bộ Lục Phiến Môn ầm ầm mở ra, sau đó ở dưới ánh mắt mong đợi của Trần Khuynh Địch, một cuốn sách nhỏ liền bay ra từ trong cửa chính, rơi vào trước mặt của Trần Khuynh Địch, trên bìa sách màu vàng viết một hàng chữ lớn màu đen: "Tình báo Tuần Châu Đạo."
Tình báo đã được đưa ra.
Nhưng người đâu?
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Thế là Trần Khuynh Địch xuất phát, mặc dù không thể nhìn thấy Hoàng Thu Sinh khiến cho hắn rất tiếc nuối, nhưng dù sao thì thời gian cũng không đợi người.
Mặc khác, Trần Khuynh Địch vốn còn muốn chạy về Thuần Dương Cung, nhưng hiện tại xem ra chỉ sợ là không có cơ hội, bởi vì cũng không biết Thánh Thượng Đại Càn ăn trúng cái gì, thế mà an bài một đội ngũ cực lớn, muốn hộ tống hắn đi đến Tuần Châu Đạo...
Nói đùa! Trần Khuynh Địch ta còn cần các ngươi hộ tống! ? Các ngươi nhìn Xích Tiêu Kiếm vô địch của ta đi? Huống chi...
Làm ơn? Ta đây là đang hành động bí mật, sao có thể quang minh chính đại đi đến đó chứ?
Nhưng tiếc là, thái độ của Thánh Thượng Đại Càn rất kiên quyết ở cái phương diện này, Trần Khuynh Địch lại đánh không lại hắn, đành phải nhận mệnh, cực kỳ không tình nguyện mặc vào quan phục Đại đô đốc Hoàng Thành Tư oai phong, lại bị ép mang theo một khoản tiền công lớn, sau đó bất đắc dĩ ngồi lên một chiếc thuyền xa hoa.
Ngươi cho rằng ta nguyện ý sao? Không! Ta không nguyện ý! Nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào khác!
Vừa ngồi ở bên trong khoang thuyền cao cấp của một chiếc thuyền sang trong, nằm ở trên ghế ngồi mềm mại làm bằng da chồn tuyết nhập khẩu từ Nam Cương, vừa uống rượu cao cấp nhập khẩu từ Tây Vực, vừa ăn hoa quả nhập khẩu từ Đông Hải, Trần Khuynh Địch thở dài thật sâu.
Thực sự là mục nát! Chủ nghĩa đế quốc hủ bại! Nếu như không phải mình xâm nhập vào lòng địch, đặt mình vào nguy hiểm, nếu không chỉ sợ là căn bản không phát hiện được bản chất chủ nghĩa đế quốc hủ bại ở phía sau hoàng triều Đại Càn! Không được...
Mình cần phải cẩn thận phê phán thêm một lần nữa!
"Người đâu!"
Trần Khuynh Địch lắc lắc chuông nhỏ ở trên bàn, kèm theo tiếng chuông, một vị hầu gái có mái tóc đen dài, khuôn mặt mỹ lệ lập tức đẩy cửa phòng khoang thuyền ra, cẩn thận từng li từng tí đi đến, phát ra giọng nói êm ái: "Xin hỏi đại nhân có gì phân phó?"
"Hít hà!"
Xã hội chủ nghĩa đế quốc tàn ác! Đọa lạc! Quá hư hỏng!
Trần Khuynh Địch vừa điên cuồng phê phán ở trong lòng, vừa lộ ra nụ cười giống như một tên ngốc: "Hoa quả nhập khẩu đến từ Đông Hải, lại cho ta thêm một bàn."
"Đại nhân, còn cần gì hay không?"
Hầu gái nhẹ giọng mở miệng nói, thanh âm tiêu hồn tận xương, phảng phất như đang ám chỉ gì vậy, Trần Khuynh Địch nghe được khóe miệng đều phảng phất như muốn nứt ra vậy, cười đến cực kỳ vui vẻ...
Nhưng ngay vào một giây sau. Phảng phất như bị điện giật đánh vậy, toàn thân bỗng nhiên chấn động, lập tức lấy lại tinh thần, thần sắc trở nên nghiêm túc: "Không cần! Bản quan trăm công nghìn việc, há lại có thời gian để hưởng lạc? Ngươi sau khi đưa hoa quả tới hãy lập tức đi ra ngoài, không có mệnh lệnh của ta không cho phép tiến vào!"
Hầu gái: "? ??"
Loại triển khai này không giống với bên trong tưởng tượng của mình a!
"À đúng rồi."
Trần Khuynh Địch đột nhiên xoay chuyển lời nói, mà hai mắt của hầu gái cũng sáng lên...
"Ngươi có biết lúc nào chúng ta sẽ đến Tuần Châu Đạo không?"
Hầu gái: "..."
"Hồi bẩm đại nhân, lần này những chiếc thuyền đi theo đều là do mấy vị đại nhân Công bộ chế tạo, từ Thượng Kinh đi đến Tuần Châu Đạo, chính là từ bắc đến nam, hơn nữa Thánh Thượng đã hạ mệnh lệnh, do Công bộ đào mương mở đường, bảo đảm đường thủy xuôi giòng, một đường thông suốt, đại khái là ngày mai liền có thể đến Cửu Long Thành."
"Còn có, sự tình có quan hệ đến đại nhân, Cửu Long Thành hẳn là cũng đã nhận được tin tức."
"Cho nên hẳn là sẽ có người tới nghênh đón đại nhân."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận