Phản Diện Siêu Cấp

Chương 323: Nhiệm vụ khẩn cấp

 
 
 
Trần Khuynh Địch: "Ta đã trêu ai ghẹo ai a? !"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng kí chủ, hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng [Lục Hợp Võ Sách]."
"Độ hoàn thành nhiệm vụ là 30%, do đó tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp [sinh tử một đường], mời kí chủ không được sử dụng bất kỳ một loại ngoại vật nào, lập tức triển khai quyết chiến sinh tử cùng với Minh Vô Nhai! Xin nhớ kỹ, cừu hận của đối phương đối với kí chủ đã đạt đến một giá trị đặc biệt trước đó chưa từng có, cho nên mời kí chủ sinh tồn trong năm phút đồng hồ ở dưới công kích không chết không thôi của đối phương."
"Ban thưởng nhiệm vụ: Tăng cường quyền ý cho kí chủ."
"Trừng phạt nhiệm vụ: Không kiên trì được liền chết, cho nên bổn hệ thống thân ái sẽ không trừng phạt kí chủ."
"Mời kí chủ cố gắng!"
Trần Khuynh Địch: "..."
Là hắn! Là hắn!
Toàn bộ đều là lỗi của hắn!
Hai mắt của Minh Vô Nhai đỏ bừng, sát ý ngập trời lan tràn ra từ trong lòng của hắn.
Dựa vào cái gì? !
Cho tới nay, Minh Vô Nhai kỳ thật đều không có hảo cảm đối với những đệ tử xuất thân từ danh tông đại phái này, hoặc có lẽ là, hắn ghen ghét những người này. Nguyên nhân rất đơn giản, Minh Vô Nhai hắn phấn đấu ở Ung Châu Đạo trong gần 100 năm không biết đã trải qua bao nhiêu sinh tử, âm thầm tính toán bao nhiêu người, mới có thể đi được tới vị trí như ngày hôm nay.
Nhưng còn Trần Khuynh Địch thì sao? Không nói đến những cái khác, nghĩa phụ của Trần Khuynh Địch là Thái Hoa Tiên Nhân Thuần Dương Cung! Bản thân Trần Khuynh Địch lại là nhân vật được Thuần Dương Cung bồi dưỡng trọng điểm, dạng người này, hoàn toàn không cần trải qua 100 năm mưa gió như hắn, ngồi ở trong nhà chậm rãi tu luyện, cũng sẽ có thể dễ dàng đột phá đến Võ Đạo Tông Sư ở trong vòng hai mươi năm.
Dựa vào cái gì? ! Dựa vào cái gì hắn liền có thể xuôi gió xuôi nước như thế, còn bản thân ta nhất định phải trải qua cực khổ?
Nhất là bây giờ, kế hoạch mà bản thân hắn âm thầm thực hiện trong 10 năm, chính là vì thành lập tế đàn Tà Thần, trèo lên đỉnh phong, kết quả đạp sai một bước, liền bị Trần Khuynh Địch phá hư toàn bộ! Bây giờ càng là đã đốt lên Tam Vị Chân Hỏa, có thể nói là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng còn Trần Khuynh Địch thì sao?
Trần Khuynh Địch đã cầm Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết của hắn! Bản thân hắn chết rồi, Trần Khuynh Địch hoàn toàn có thể tiếp tục tiêu dao khoái hoạt!
Ở dưới gầm trời này làm sao có thể phát sinh chuyện không công bình như thế? ! Ông trời không có mắt!
Minh Vô Nhai suy nghĩ mông lung, thống khổ kịch liệt do Tam Vị Chân Hỏa thiêu đốt khiến cho hắn cơ hồ không có cách nào hình thành suy nghĩ thống nhất, chỉ còn lại sự không cam lòng cùng với phẫn nộ nồng đậm.
Nếu như là Minh Vô Nhai ở trạng thái bình thường, tự nhiên là có thể trấn áp loại tư tưởng âm u này, bởi vì hắn tin tưởng bản thân cho dù không có danh môn đại phái ủng hộ ở phía sau, cũng có thể đi đến đỉnh phong, nhưng mà bây giờ, tất cả mộng tưởng đều đã biến thành bọt nước, đả kích tâm thần to lớn còn có nguy cơ do Tam Vị Chân Hỏa mang đến, đã triệt để làm cho hắn vỡ tung.
Minh Vô Nhai hiện tại, chính là cái gì cũng không muốn suy nghĩ nữa.
Hắn muốn giết người!
Giết chết cái tên gia hoả trước mắt đã phá hủy hết thảy kế hoạch của hắn, khiến cho hắn ghen ghét, khiến cho hắn không cam lòng, khiến cho hắn tức giận!
"A a, a a a, a a a a a a a a a a a a a a a! !!"
"Roẹt!"
Minh Vô Nhai rút Yển Nguyệt Đao ra, vào giờ khắc này hắn thậm chí còn không dùng tu vi để trấn áp Tam Vị Chân Hỏa trong cơ thể nữa, trong lúc giơ tay nhấc chân, một lượng lớn thiên địa nguyên khí liền tràn vào trong cơ thể của hắn, bổ ra một đao, hàn khí tử vong kinh khủng giống như tuyết lở, trút về phía Trần Khuynh Địch!
Tuyết lở có màu trắng, trên thực tế lại là đao quang ẩn chứa vô tận sát khí! Nếu như bị trận tuyết lở này bao phủ, chỉ sợ là Trần Khuynh Địch cũng sẽ bị xoắn thành thịt vụn trong chớp mắt! Đối mặt với loại lực lượng kinh khủng giống như thiên tai này, Trần Khuynh Địch cũng lộ ra sắc mặt khó coi, cho đến giờ phút này, Minh Vô Nhai mới xem như là ra tay toàn lực, không có một chút nương tay nào, Trần Khuynh Địch nghĩ thầm muốn chạy trốn, dù sao thì nếu như chạy trốn, hắn vẫn rất có lòng tin là có thể chống đỡ được 5 phút để hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng vấn đề là, nếu như hắn chạy, vậy thì Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm, còn có quân đoàn Thuần Dương Cung cùng với người của Tiêu gia thì phải làm sao bây giờ? Hắn chẳng lẽ sẽ có thể bỏ mặc bọn họ mà chạy trốn? Chết tiệt!
"Ngươi hãy chờ ta, hệ thống đáng chết!"
Trần Khuynh Địch đứng thẳng bất động tại chỗ, nắm hai bàn tay lại, triển khai một tư thế uy mãnh, một giây sau, Vô Lượng Quang Như Lai kiên quyết bay lên, trong lòng bàn tay kéo theo một tòa Cửu Trọng Kim Tháp, tản ra ánh vàng sáng chói như ngọn lửa, ở dưới đao quang như tuyết lở của Minh Vô Nhai, quả thực là đã chống lên một mảnh tịnh thổ.
Vô Lượng Quang Như Lai va chạm cùng với đao quang tuyết lở, trong nháy mắt Vô Lượng Quang Như Lai liền bị áp chế tới cực điểm, từng đạo từng đạo vết rạn dùng mắt trần có thể thấy ở lan tràn ra ở bên trên kim thân, đồng thời thân thể của Trần Khuynh Địch cũng lập tức bị áp bách đến cực hạn, mặt đất dưới chân trực tiếp vỡ vụn, bị cương khí tiêu tán ra mạnh mẽ ép sâu xuống mấy mét.
"Ta chết rồi, ngươi cũng đừng hòng tiêu dao khoái hoạt! Đi chết đi!" Minh Vô Nhai hướng trường đao lên trời, toàn thân cao thấp thậm chí cũng dần dần bốc lên một mảnh hỏa diễm màu vàng kim nhàn nhạt, đó là biểu hiện của Tam Vị Chân Hỏa lộ ra bên ngoài cơ thể, lúc này hắn căn bản là không để ý tới sinh tử, thống hận cùng với điên cuồng đã đập nát lý trí của hắn, hiện tại hắn chỉ muốn giết Trần Khuynh Địch!
Yển Nguyệt Đao rất sống động, vô tận gió tuyết rót vào trong đó, cuối cùng vậy mà diễn hóa ra một đầu bạch xà toàn thân trắng như tuyết, trên trán mọc sừng, mặc dù còn chưa lột xác thành hình rồng, nhưng vẫn mang theo uy thế kinh khủng, một đao bổ tới, bạch xà giương nanh múa vuốt mà tới, nặng như Thái Sơn! Minh Vô Nhai thân làm Võ Đạo Tông Sư đỉnh phong, đã đã sớm vượt ra truyền thừa của bản thân Tam Anh Hội.
Đây chính là môn võ công [Phong Tuyết Hóa Long Quyết] do hắn tự nghĩ ra, tuân theo tư tưởng võ đạo của hắn, muốn từ Giao Long ở một địa phương nhỏ lột xác thành Chân Long bay lượn trong cửu thiên! Một đao kia bổ ra, không chỉ là chiêu thức võ công, càng giống như là ý chí võ đạo của bản thân Minh Vô Nhai, là truy cầu suốt đời của hắn!
Đối mặt với một đao kinh khủng này, Trần Khuynh Địch dừng lại một chút. Sau đó ở trong hai mắt cũng hiện ra sự điên cuồng không kém một chút nào so với Minh Vô Nhai. Một lượng lớn tà khí mà hắn hút vào cơ thể trước đó vào thời khắc này lại tràn đầy ở trong hai mắt của Trần Khuynh Địch, bản thân của Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết chính là ma công, vào giờ khắc này được hắn thôi động đến cực hạn, khiến cho Trần Khuynh Địch lộ ra thêm mấy phần tà dị.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận