Phản Diện Siêu Cấp

Chương 667: Không có thiên lý

 
 
 
"Phá!" Đàm Hoa niệm một tiếng phật hiệu, Phẫn Nộ Minh Vương chấn động ầm ầm, ở dưới sự gia trì của Cửu Phẩm Công Đức Liên Đài, trong nháy mắt thân hình liền trở nên vô cùng lớn, phảng phất như đỉnh đầu ở trong tinh không, chân đạp đất vậy, lợi kiếm trong tay bổ về phía Thái Hạo tiên kiếm ở phía Đông, lợi kiếm của Phẫn Nộ Minh Vương va chạm cùng với kiếm khí Thái Hạo, lần này đến phiên Thái Hạo tiên kiếm bị áp chế!
"Độc Cô thí chủ!"
"Lên!"
Thấy Đàm Hoa cùng với Minh Tôn lần lượt bộc phát, Độc Cô Cầu Đạo tự nhiên cũng không cam lòng rớt lại ở phía sau.
Khác biệt cùng với hai người Đàm Hoa, Đại Đạo Huyền Quang ở sau lưng của Độc Cô Cầu Đạo cũng không phải là một đạo quang trụ, mà hiện ra hình kiếm, giống như là muốn đâm rách trời cao vậy, vào giờ phút này kết hợp lại cùng với Đạo Binh thượng phẩm Duy Ngã Kiếm, đúng là lộ ra một cỗ ý cảnh đại viên mãn, phảng phất như là song phương đều được bù đắp một loại thiếu hụt nào đó vậy.
Bản thân của Độc Cô Cầu Đạo càng là trực tiếp ẩn giấu thân hình. Thay vào đó, chỉ có một chuôi Duy Ngã Kiếm khai thiên lập địa! Kiếm khí quét ngang trời cao, lực khống chế đối với thiên địa nguyên khí bốn phía nhất thời tăng mạnh, trong nháy mắt liền vượt qua Thái Thanh tiên kiếm ở phía Tây, miễn cưỡng áp chế sự cứng rắn của nó.
Ở phía trên đài cao Thái Hoa Sơn, Long Thiên Tứ giận mắng một tiếng.
Đám cẩu tặc này thật sự là khi dễ người! Lão tử nếu như cũng luyện được Đại Đạo Huyền Quang, lại dùng Đại Đạo Huyền Quang để thao túng Tiên Thiên Nhất Thi Thái Sơ Kiếm Trận, tuyệt đối sẽ không đến mức bị ba người bọn hắn áp chế đến trình độ này! !!
Dựa theo cường độ nguyên bản của Tiên Thiên Nhất Thi Thái Sơ Kiếm Trận, nếu như có Đại Đạo Huyền Quang cùng kết hợp, tăng cường uy lực mà nói, không có bốn vị võ giả đồng cảnh giới, phối hợp thêm với Đạo Binh tương ứng, là căn bản sẽ không có khả năng bị công phá, chỉ là lúc này Long Thiên Tứ lại chỉ có mười thành khống chế, không có Đại Đạo Huyền Quang. Lúc này mới khiến cho kiếm trận bị áp chế. Thậm chí là toàn bộ kiếm trận vào lúc này đều có xu thế bị phá hủy.
Dừng lại một chút, Long Thiên Tứ lại vỗ ra một chưởng, lần chấn động này, là Thái Thủy tiên kiếm ở phía Bắc.
Ở bên trong bốn thanh tiên kiếm, chỉ có chuôi tiên kiếm này là chưa được sử dụng, nhưng thực lực mà ba người Đàm Hoa liên thủ lúc này rõ ràng đã vượt qua cực hạn chịu đựng của ba thanh tiên kiếm khác, Long Thiên Tứ cũng chỉ có thể thôi động Thái Thủy tiên kiếm, chia sẻ áp lực với những phương hướng khác, lúc này mới có thể ổn định Tiên Thiên Nhất Thi Thái Sơ Kiếm Trận.
Nhưng đại giới thì là cả tòa kiếm trận cùng với ba người Đàm Hoa rơi vào trạng thái giằng co. Cho dù là ai cũng không thể làm gì được ai.
Mà chuyện này cũng nằm trong dự đoán của ba người Đàm Hoa!
"Lưu Ly phụ trách Thái Hạo trận môn phía Đông!"
"Trường Không phụ trách Thái Thanh trận môn phía Tây!"
"Điện hạ phụ trách Thái Ất trận môn phía Nam!"
"Các trưởng lão của các thế lực còn lại, phụ trách Thái Thủy trận môn phía Bắc!"
Thanh âm của ba người quanh quẩn ở bên trong Thái Hoa Sơn, phảng phất như tiếng sấm nổ vang: "Hôm nay chúng ta sẽ công phá Thuần Dương Cung!"
Đối mặt với bậc thế cục này, Long Thiên Tứ không nói hai lời, liền mở miệng mắng: "Một đám phế vật ở chung một chỗ, vẫn là một đám phế vật, chỉ bằng vào các ngươi cũng muốn công phá Thuần Dương Cung chúng ta?"
Ở bên ngoài Thái Hoa Sơn.
Ở dưới sự liên thủ của ba người Đàm Hoa, Độc Cô Cầu Đạo, Minh Tôn, hơn nữa còn thi triển Cửu Phẩm Công Đức Liên Đài, Duy Ngã Kiếm, Đạo Binh thần bí, lúc này mới có thể chế trụ Tiên Thiên Nhất Thi Thái Sơ Kiếm Trận, đám người đi theo đến đây mới rốt cục đứng dậy, phân biệt bao vây bốn phía Thái Hoa Sơn.
"Chư vị thí chủ."
"Bần ni đi trước một bước."
Huyền Lưu Ly là người đầu tiên bước đi, cũng không có ý tứ nói chuyện cùng với đám người Lý Trường Không, trực tiếp bước vào bên trong Thái Hạo trận môn ở phía Đông.
Thấy thái độ của Huyền Lưu Ly như thế, Kiếm Tông Lý Trường Không khá là bất mãn tặc lưỡi, nhưng cũng không có nhiều lời.
Hắn cũng tự biết mình.
Mặc dù lúc này hắn và Huyền Lưu Ly cũng đều đã trở thành Võ Đạo Tông Sư, nhưng hắn chỉ mới vừa vặn bước vào cái cảnh giới này, ở trong ba cửa Võ Đạo còn chưa sờ được đến cửa nào, mà Huyền Lưu Ly rất rõ ràng là đã bước vào bên trong ba cửa Võ Đạo, thậm chí có khả năng còn đã đi rất xa, tạm thời không phải là hắn có thể địch nổi.
"Thôi được rồi." Sau khi hít vào một hơi thật sâu, Lý Trường Không nhanh chân đi vào Thái Thanh trận môn ở phía Tây.
"Ha ha!" Sau khi tận mắt nhìn thấy Huyền Lưu Ly cùng với Lý Trường Không lần lượt biến mất ở trong trận môn, Thái Tử Hoành Xương mới đứng dậy, lộ ra sắc mặt phức tạp mà liếc nhìn về phương hướng Thái Hoa Sơn.
Kỳ thật theo đạo lý mà nói, hắn hẳn là sẽ đi tỷ thí với Trần Khuynh Địch. Nhưng lúc này mới qua bao lâu chứ…tên gia hoả kia cư nhiên đã đột phá đến Hỏa Luyện Kim Đan!
"Thật sự là không có thiên lý." Thái Tử Hoành Xương hít vào một hơi thật sâu, đè lại sự ghen tỵ và không cam lòng ở trong lòng, sau đó lộ ra thần sắc kiên định một lần nữa: "Ngay cả Dương Xuân cũng đều đã đột phá Võ Đạo Tông Sư, lần này phụ hoàng bảo ta tới mang nàng trở về, đồng thời liên hợp với Phật Môn cùng với Kiếm Tông, hạ độc thủ đối với Thuần Dương Cung..."
Mặc dù rất nhiều người có lẽ đều không có phát giác.
Nhưng giá trị cừu hận của dư nghiệt Đại Chu đối với Thuần Dương Cung kỳ thật lại rất cao.
Cẩn thận suy tính một chút liền sẽ phát hiện ra, lúc trước Tiêu Thành bị Đại Chu gây sóng gió trong bóng tối, kết quả đã bị Trần Khuynh Địch "khám phá" âm mưu, kết quả là cũng ăn thua thiệt, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.
Còn có người mạnh nhất thế hệ trẻ nhà mình, Thái Tử Hoành Xương vẫn luôn bị Trần Khuynh Địch áp chế.
Vào thời điểm Đông Hải xâm lấn, bốn đại Biên Hoang đều rối rít hưởng ứng, ở trong đó cũng có hình bóng của tàn dư Đại Chu, nhưng Đông Hải xâm lấn vốn dĩ nắm chắc phần thắng cuối cùng vẫn bị Thuần Dương Cung hóa giải. Tất cả các kế hoạch của Đại Chu trong mấy năm qua đụng phải Thuần Dương Cung đều không hề thành công! Chuyện này đối với phụ thân của Thái Tử Hoành Xương - người cầm quyền Đại Chu bây giờ mà nói không thể nghi ngờ là không thể dễ dàng tha thứ! Cũng chính vì như thế, lần này Thuần Dương Cung gặp rủi ro, Đại Chu mới có thể quyết đoán xuất thủ, để cho Minh Tôn mang theo Thái Tử Hoành Xương đến bỏ đá xuống giếng, thậm chí còn lấy ra Đạo Binh thượng phẩm của Đại Chu nhất mạch, có thể nói là thù mới hận cũ đều thả cùng với nhau.
Bất quá đối với Thái Tử Hoành Xương mà nói.
Vấn đề kỳ thật cũng rất đơn giản.
Đối với chuyện bỏ đá xuống giếng ở Thuần Dương Cung, phụ hoàng đều giao cho Minh Tôn phụ trách, tu vi của hắn bây giờ vẫn là ở cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, sở dĩ hắn tới nơi này, vẫn là do hắn chủ động xin đi giết giặc, mà mục đích của hắn cũng rất đơn giản: mang Dương Xuân trở về, cho người dì đáng thương của hắn gặp mặt một lần.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận