Phản Diện Siêu Cấp

Chương 830: Đừng đóng cửa!

 
 
 
"Thế nhưng mà.."
So sánh với Dương Xuân muốn nói lại thôi, Quỷ Ảnh chính là không cho Long Thiên Tứ một chút mặt mũi nào: "Thế nhưng mà đại nhân là mất tích ở Hoài Nam Đạo, khoảng cách so với Nam Cương Đạo chính là mười vạn tám ngàn dặm, coi như là thông qua xé rách không gian, cũng không có đạo lý vượt qua một khoảng cách xa như vậy chứ?"
Ý tứ giấu giếm ở trong lời nói của Quỷ Ảnh kỳ thật rất đơn giản, món đồ chơi này có phải đã hỏng rồi hay không? Thái Thượng trưởng lão có kiến thức rộng rãi, có thể giải thích một chút chứ?
Long Thiên Tứ: "..."
"Hừ!"
Ngươi hỏi lão phu, lão phu đi hỏi ai đây! ? Phương hướng hồn đăng chỉ dẫn chính là Nam Cương, tối hôm qua lão phu đã kiểm tra không dưới mười lần, làm sao có thể sai lầm! Nhưng mà nếu như lúc này đáp không được, sẽ ném đi mặt mũi của Thái Thượng trưởng lão.
Ý niệm tới đây, Long Thiên Tứ đảo con ngươi một vòng, nhất thời lộ ra biểu lộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Nếu chuyện gì cũng đều muốn hỏi ta mà nói, các ngươi làm sao có thể trưởng thành? Hãy tự mình suy nghĩ cho ta! Suy nghĩ kỹ một chút xem, Trần Khuynh Địch đến tột cùng là dùng phương pháp gì để có thể xuyên qua khoảng cách xa như vậy?"
Thốt lời này ra khỏi miệng, Long Thiên Tứ đã làm xong chuẩn bị tâm lý.
Nếu như Quỷ Ảnh tự suy diễn ra một cái đáp án, vậy mình liền hùa theo đáp án của nàng, tranh thủ thời gian kết thúc cái đề tài này, mà nếu như Quỷ Ảnh không suy diễn ra được...vậy thì cứ để cho nàng chậm rãi suy nghĩ, qua thời gian lâu dài, cái đề tài này tự nhiên sẽ bị lãng quên.
Lão phu thật là quá thông minh!
Sau đó Quỷ Ảnh liền nghiêm túc lắc đầu nói: "Ta không biết."
"Còn xin trưởng lão dạy ta."
Long Thiên Tứ: "..."
Người này thật sự quá phiền phức!
"Không biết thì hãy tiếp tục suy nghĩ! Thẳng đến khi nghĩ ra được mới thôi! Trẻ con không dạy được!"
"Thế nhưng mà..."
"Ồ! Mau nhìn!"
Long Thiên Tứ đột nhiên hét lớn một tiếng cắt đứt lời nói của Quỷ Ảnh, đồng thời nâng hồn đăng trong tay phải lên, chỉ thấy ngọn lửa ở bên trong lúc này đang tản ra ánh sáng sáng ngời viễn siêu trước đó.
"Xem đi!"
"Loại phản ứng này của hồn đăng, giải thích rằng Trần Khuynh Địch tuyệt đối đang ở gần đây! Có một câu nói rất hay, sự thật thắng hùng biện, không phải là chuyện gì cũng đều câu nệ ở lý luận, điều chúng ta phải làm, là thông qua sự thật để đẩy ngược lý luận, mà không phải là thông qua lý luận để quyết định sự thật, không nên lẫn lộn đầu đuôi!"
Toàn thân của Quỷ Ảnh chấn động, lộ ra thần sắc giật mình hiểu ra.
"Tại hạ thụ giáo."
"Ừm!"
"Nhưng mà ta còn có một chuyện không rõ..."
"Không nhưng nhị gì cả!" Long Thiên Tứ lại hét lớn một tiếng, cắt đứt lời nói của Quỷ Ảnh.
Gặp quỷ, mình cũng không phải là đám lừa trọc Phật Môn ăn nói khéo léo kia, nếu như lại để cho tên gia hỏa này nói tiếp mà nói, coi như sẽ không còn đường lui.
"So với vấn đề của ngươi, sự tình của tên tiểu tử thúi Trần Khuynh Địch kia mới càng thêm trọng yếu, không phải sao?"
"Lập tức xuất phát!"
Long Thiên Tứ nâng tay lên một chút, mang theo Quỷ Ảnh cùng với Dương Xuân trực tiếp bay vút mà lên, mau chóng bay về phía phương hướng Nam Cương.
Mà cùng lúc đó. Lạc Tương Tư đã đi tới vị trí bí cảnh đầm lầy, khác biệt cùng với thời điểm còn là cảnh giới Hậu Thiên lúc trước, lúc này Lạc Tương Tư đã có tu vi Võ Đạo Tông Sư, hơn nữa đã khám phá ra Nguyên Khí Quan cùng với Nguyên Thần Quan, rất nhiều bẫy rập đáng sợ ngày xưa, đối với nàng hiện tại mà nói là đều không coi vào đâu.
Nhưng mà sau khi tiến vào di tích, Lạc Tương Tư rất nhanh liền phát hiện ra chỗ không đúng. Ngày xưa Lạc Tương Tư vừa tiến vào di tích, liền trực tiếp được truyền tống đến chỗ sâu nhất trong di tích, vào thời điểm đi ra cũng là như thế, cho nên nàng cũng không biết bản thân di tích có gì, nhưng khi đó tiểu đội Man tộc có thể một đường xông tới, Lạc Tương Tư vốn cho rằng di tích hẳn là cũng không có gì đáng sợ...
Nhưng mà nàng đã sai...mới vừa tiến vào di tích, sau khi trời đất quay cuồng, Lạc Tương Tư liền rơi vào bên trong một cái hành lang đen nhánh, mà ở hai bên hành lang, thì là hai con hung thú bằng đá có hình dạng dữ tợn, lúc này ở dưới sự kích thích của Lạc Tương Tư trực tiếp sống lại, hai mắt lấp lóe ánh đỏ, đánh giết về phía nàng.
"Rống ----!"
"Ách!"
Thực lực của hai con hung thú bằng đá tuyệt đối không yếu, đều có thực lực cảnh giới Tiên Thiên, cho dù đối với Lạc Tương Tư mà nói thì không tính là gì, nhưng kết hợp với lần kinh lịch trước...
Mọi thứ đều trở nên khả nghi!
Sau khi tiện tay đánh vỡ nát hai con hung thú bằng đá, sắc mặt của Lạc Tương Tư trở nên u ám bất định, đứng trầm mặc ở lối vào hành lang, không có mạo muội lựa chọn tiếp tục hướng về phía trước, mà là đi trở về, muốn tìm được phương pháp rời khỏi di tích, nhưng mà khiến cho thần sắc của nàng càng trở nên khó coi chính là...
"Không thấy cửa vào."
Bẫy rập!
Trong cái chớp nhoáng này ở trong đầu của Lạc Tương Tư liền lóe lên hai chữ này.
Nơi này quả nhiên là có vấn đề!
Mà ở địa phương Lạc Tương Tư không thấy được, di tích ngày xưa đã bị phát hiện ra một lần, lúc này thế mà rung động lần thứ hai, một chùm sáng mà mắt trần có thể thấy nhô ra từ trong di tích, nổ tung ở giữa không trung, hóa thành từng đạo từng đạo lưu quang bao lại toàn bộ di tích, mắt thấy là đã triệt để phong tỏa di tích.
"Con m* nó!"
"Đừng đóng cửa! Chờ ta một chút!"
Ầm ầm! Một tiếng nổ vang thật lớn, bên trên quang tráo vốn dĩ đã khóa được một nửa, đột nhiên xuất hiện một cái quyền ấn trông rất sống động, sau đó lưu quang nổ tung, một bóng người liền từ bên ngoài nhảy vào như thiểm điện, vào trước khi quang tráo triệt để khép lại, trước khi di tích bị phong tỏa, phi tốc vọt vào trong di tích.
May mà ta tới sớm!
Sau khi dùng bạo lực trì hoãn thời gian di tích phong bế, Trần Khuynh Địch liền xông vào bên trong di tích nhanh như chớp, sau khi nhìn thấy toàn bộ di tích đóng lại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Trời đất, tòa di tích này thế mà còn biết đóng cửa! ?
Đối với tòa di tích này Trần Khuynh Địch kỳ thật cũng không phải là không quen thuộc, dù sao thì lúc trước hắn cũng đã tới, nhưng khi đó di tích cũng không có mơ hồ như hiện tại.
Không nói những thứ khác…
Chỉ là tầng màn sáng phong bế toàn bộ không gian di tích lúc này, đã khiến cho Trần Khuynh Địch đau cả đầu, loại trận pháp phong ấn cấp bậc này ở bên trên đẳng cấp tuyệt đối sẽ không kém hơn so với đại trận hộ sơn, thuộc về loại hình mặc dù bị quản chế bởi nhân tố địa lý, nhưng một khi triển khai, liền có uy lực vô cùng cường đại.
Như vậy vấn đề đã đến…
"Vì sao lần trước không có gặp được loại trận pháp này?"
Phải biết rằng khi đó mình cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Tiên Thiên - Luyện Thần Phản Hư, ngay cả Hợp Đạo Tôn Giả cũng đều không phải, khi đó mình nếu như gặp được loại trận pháp này, đừng nói là tiến vào di tích, ngay cả nhìn cũng đều không nhất định nhìn thấy, chỉ qua một đoạn thời gian, di tích làm sao lại biến hóa lớn như vậy?
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận