Phản Diện Siêu Cấp

Chương 714: Lạc Thủy Điện

 
 
 
"Nếu như Trần Khuynh Địch nhìn thấy chúng ta tiến vào Lạc Thủy Điện từ cửa vào, liền hồ đồ đi theo sau mà nói, hắn tất nhiên sẽ rơi vào bẫy rập của ta! Từ đó sẽ bị ta trấn áp ở phía dưới tông miếu, vĩnh viễn cũng không thoát thân được! Còn nếu như hắn không đi theo chúng ta…như vậy kế sách của hắn tự nhiên cũng sẽ thất bại!"
"Mặt khác, ta còn âm thầm thông báo cho tộc nhân giám thị trọng địa mật thiết, đề phòng vạn nhất!"
"Thì ra là thế!" Trưởng lão Tần tộc rốt cục cũng lộ ra thân sắc bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu nói.
Không qua bao lâu, Tần Võ Dương cùng với trưởng lão Tần tộc đã đi tới tông miếu ở sâu bên trong Tần Thị nhất tộc, đến nơi này, Tần Võ Dương dứt khoát giải trừ bình chướng, hai mắt đảo qua hư không bốn phía như điện, thậm chí còn cẩn thận quan sát hai vị đệ tử Tần thị đang phụ trách thủ vệ ở phía trước tông miếu một chút.
Sau khi nhìn thấy không có gì khả nghi.
Khá lắm! Còn rất biết ẩn giấu a! Trần Khuynh Địch! Bất quá kế hoạch của ngươi đã bị ta xem thấu hoàn toàn! Không ngờ được chứ gì? Hiện tại chỉ sợ là ngươi đang do dự đến cùng có nên hay không nên tiến vào bên trong tông miếu cùng với ta, đúng không?
Do dự đi! Giãy dụa đi! Lựa chọn đi! Mặc kệ ngươi làm như thế nào, trận tranh phong này cũng đều là do ta thắng! Trước đó ở trong trận tâm lý chiến ở trên yến hội mặc dù là ta thua một nước, nhưng bây giờ đã là một đều, ta rất chờ mong về sau lại tiếp tục đấu trí với ngươi!
Mang theo vài phần kiêu ngạo và sảng khoái của người thắng, Tần Võ Dương nhanh chân đi vào bên trong tông miếu, thậm chí còn phân phó đệ tử thủ vệ không được đóng cửa chính tông miếu, cứ mở rộng ra như vậy, ở dưới cái nhìn của Tần Võ Dương, đây chính là dụ hoặc lớn nhất, cũng là bẫy rập lớn nhất.
Ngươi có cảm thấy buồn rầu không Trần Khuynh Địch? Mặc cho ngươi nghĩ đến nát óc, cũng không có khả năng tìm tới vị trí của Lạc Thủy Điện chân chính!
Mà cùng lúc đó…
Phân thân mà Trần Khuynh Địch dùng Tử Mẫu Nguyên Thai để làm ra...đã chạy ra bên ngoài Tần thị.
"Ở trên đoạn đường đi ra ngoài này thế mà không bị ai kiểm tra, vậy cũng quá tùy tiện a?"
Quả thực giống như là Tần Thị nhất tộc đã điều động toàn bộ nhân thủ vào trong nội bộ vậy.
Nói đùa, Trần Khuynh Địch ta giống như là loại ngớ ngẩn kia hay sao? Trọng địa của Tần Tộc sẽ dễ lẻn vào như vậy hay sao, chớ đừng nói chi là ở ngay bên ngoài Tần Tộc chẳng phải là còn có một cái đối tượng rất có giá trị nghiên cứu hay sao?
Nếu suy nghĩ cẩn thận, Tần Thị nhất tộc nếu đã có âm mưu, như vậy tám, chín phần mười là đồ vật rất thần bí, mà đồ vật thần bí nhất của Tần Thị tộc nhất đơn giản chính là dòng Lạc Thủy này...
Mặc kệ như thế nào! Đi đến Lạc Thủy điều tra một lần chắc là sẽ không sai!
Dù sao thì Trần Khuynh Địch cũng không nghĩ đến việc điều tra ra chân tướng vào lúc ban đầu, nếu không thì hắn sẽ xuất động chân thân mà không phải là vận dụng hóa thân.
Đột nhiên, Trần Khuynh Địch dừng bước chân lại!
"Không đúng, quá thuận lợi, thế mà lại thuận lợi như vậy…?"
Không sai.
Bất kể nghĩ như thế nào, Tần Thị nhất tộc đều biết mình đến là có chuẩn bị, theo đạo lý mà nói hẳn là sẽ giám sát mình một cách gắt gao mới đúng, nhưng vị Tần Võ Dương kia thế mà lại không làm như vậy, trái lại còn để cho mình nhẹ nhàng phái phân thân ra ngoài như vậy, thậm chí là lúc này đã sắp đi vào bên trong Lạc Thủy…đây sẽ không phải là... bẫy rập đó chứ?
Nghĩ đến đây, Trần Khuynh Địch lập tức trở nên cảnh giác.
Không sai! Ta bây giờ đã không phải là ta quá khứ! Trần Khuynh Địch ta bây giờ là siêu cấp Trần Khuynh Địch có IQ 180! Sẽ không bị người ta ám hại một cách dễ dàng!
"Không được, ta phải sớm chuẩn bị sẵn sàng, không thể để cho phân thân rơi vào bẫy, ở dưới đáy Lạc Thủy quá nguy hiểm, một khi Lạc Thủy bị người ta thôi động, ở dưới áp lực vạn cân nước, lấy thực lực của cỗ phân thân này, lại không có Xích Tiêu Kiếm ở trong tay, Thái Dương Kim Thuyền cũng không tiện trực tiếp hỗ trợ, vậy thì căn bản là không trốn thoát được!"
"Cho nên không thể đi xuống dưới đáy!"
"Nếu phải đi mà nói..." Trần Khuynh Địch vỗ tay một cái, làm ra quyết định: "Kiểm tra một lần ở giữa dòng Lạc Thủy một phen, nếu như là ở giữa dòng Lạc Thủy mà nói, cho dù có bẫy rập ta cũng có lòng tin đào tẩu vào thời khắc mấu chốt, so với điều tra ra chân tướng, an toàn vẫn là trọng yếu nhất, nếu không thì sẽ được không bù mất."
"Ồ?"
Đột nhiên, Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn, vô thức ẩn giấu thân hình. Mà ở chỗ mà ánh mắt của hắn nhìn đến, ở giữa dòng Lạc Thủy, ánh sáng đột nhiên hiện lên...
Đó là món đồ chơi gì?
Ở giữa dòng Lạc Thủy.
Trần Khuynh Địch trợn tròn hai mắt, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn điểm sáng màu trắng đột nhiên xuất hiện, lấy năng lực của hắn, cho dù là phân thân cũng đã đầy đủ xem thấu cảnh tượng ở bên trong điểm sáng, tựa hồ là một tòa điện đường có ngoại hình tương đối trang nghiêm, hơn nữa phong cách còn có chỗ tương tự cùng với đại điện tiếp khách của Tần Thị nhất tộc...
Đậu xanh rau má? ! Chẳng lẽ lần này đã nhặt được bảo? Ở phía dưới Lạc Thủy thật đúng là có gì đó cổ quái? ! Hai mắt của Trần Khuynh Địch sáng lên, vô thức thu liễm toàn bộ khí tức đến cực hạn, lặng lẽ bơi tới, hướng về phía điểm sáng.
Mà cùng lúc đó…
"Tốt rồi!"
Sau khi tiến vào Lạc Thủy Điện, Tần Võ Dương mới xem như là chân chính nhẹ nhàng thở ra, lộ ra nụ cười đã có dự tính ở trong lòng.
"Như thế xem ra, Trần Khuynh Địch coi như đã hoàn toàn bị chúng ta bỏ lại ở đằng sau, chỉ sợ là bây giờ hắn vẫn còn đang do dự ở cửa ra vào tông miếu có nên đi vào hay không đấy, ha ha ha."
"Tộc trưởng anh minh!"
"Không cần nịnh nọt, lập tức đi kiểm tra biến hóa của Lạc Thủy Nghi, ta muốn xem xét tình huống hiện tại của Lạc Thủy."
"Vâng!" Trưởng lão Tần tộc lên tiếng, sau đó lập tức đi về phía một thiết bị to lớn ở trung ương Lạc Thủy Điện, đó là một quả cầu khổng lồ, có từng dải ánh sáng màu trắng bao quanh quả cầu, hơn nữa còn trực tiếp chui vào hư không, những cái này chính là Lạc Thủy hình thức ban đầu, tập hợp lại với nhau mới tạo ra được Lạc Thuỷ hùng vĩ như bây giờ.
Mà quan trọng nhất là, đây cũng là nền tảng trong kế hoạch của Tần Thị nhất tộc.
Theo thủ ấn của trưởng lão Tần tộc, toàn bộ Lạc Thủy Nghi cũng đều rung lắc dữ dội, từng dải ánh sáng bị hắn đánh ra, ở trong đó phản chiếu ra từng ngọn núi, từng dòng sông, nếu như là người có tâm ở nơi này, liền có thể phát hiện ra những cảnh tượng này là ở chung quanh Tần Thị nhất tộc.
Nhưng mà khác biệt cùng với núi non và sông ngòi tầm thường.
Ở bên trong cảnh tượng hiện ra, phàm là ngọn núi đều lộ ra mấy phần không cân đối vi diệu, không phù hợp với hoàn cảnh ở chung quanh, mà đặc điểm của dòng sông thì càng thêm rõ rệt, ở Trung Nguyên, sông lớn không ngừng tuôn trào, chảy vào Đông Hải, vốn là chuyện đương nhiên.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận