Phản Diện Siêu Cấp

Chương 235: Chia ra hành động

 
 
 
Tiêu Nguyên Thần thấy vậy, lập tức kinh dị nói ra: "Ủa? Lão đệ ngươi và Lục Phiến Môn không có quan hệ gì? Không thể nào, ta nhớ được trước đó mấy vị bộ khoái Lục Phiến Môn kia đều gọi ngươi là đại nhân...
"À." Trong lòng của Trần Khuynh Địch lập tức thầm mắng mấy tên bộ khoái kia không có mắt nhìn, chờ sau khi mình trở về nhất định sẽ điều toàn bộ bọn hắn đến Nam Cương trồng khoai tây!
"Nguyên Thần huynh nói đùa rồi, mấy vị bộ khoái kia gọi ta như thế nào, ta làm sao có thể quản được, bất quá nghĩ đến mấy vị bộ khoái có cảnh giới Hậu Thiên kia, ta hẳn là cũng xứng đáng với cái xưng hô đại nhân này? Ha ha ha."
"Ách, đúng! Đúng! Ha ha ha." Tiêu Nguyên Thần cũng phá lên cười, sau đó tự tay rót một chén rượu cho Trần Khuynh Địch.
"Bất quá nếu như không có sự trợ giúp của Lục Phiến Môn, lão đệ ngươi phải cảnh giác hơn, không biết lão đệ ngươi có biết hay không, ta đã từng bị Huyết Y Lâu ám sát một lần."
"Ám sát?" Mặc dù đã đọc được ở trong hồ sơ, nhưng Trần Khuynh Địch vẫn lộ ra thần sắc nghi hoặc, biểu hiện ra bộ dáng ta không biết.
"Không sai, ngoại giới đều đồn là lâu chủ Huyết Y Lâu khiến cho ta bị thương nặng, nhưng lão đệ ngươi có biết, một lần kia Huyết Y Lâu xuất hiện mấy vị Hợp Đạo Tôn Giả hay không?"
"Mấy vị?" Tiêu Nguyên Thần lộ ra vẻ mặt nghiêm túc duỗi ra ba ngón tay, nói: "Trọn vẹn ba người!"
"Hơn nữa mỗi một vị đều là cao thủ tu luyện ma công, một thân tu vi tương đối thâm hậu, nếu như không phải lão ca ta ở trong Tiêu gia, có thể mượn dùng lực lượng của trận pháp, chỉ sợ là đã bỏ mạng tại chỗ!"
"Cũng chính vì như thế, Tiêu gia ta mới có thể từ bỏ đại bộ phận thế lực, tùy ý để cho Huyết Y Lâu làm xằng làm bậy ở trong Tiêu Thành."
"Nói như thế, vi huynh thật đúng là cảm thấy hổ thẹn không thôi, không có phóng khoáng như lão đệ ngươi a.."
Nói đến đây, Tiêu Nguyên Thần còn thở dài một hơi.
"Lão ca ngươi không cần phải chú ý!" Trần Khuynh Địch vội vàng an ủi.
Tiêu Nguyên Thần cũng lắc đầu, biểu thị là bản thân không có việc gì.
"Đúng rồi, tiểu đệ nếu đã tới Tiêu Thành, lão ca ta cũng không thể không hoan nghênh, không bằng tối nay ta sẽ thiết yến ở Vân Tiên Lâu, chúng ta hai người giao lưu một phen thật tốt thì như thế nào?"
"Thiết yến?"
"Không sai, ngươi cứ yên tâm, Vân Tiên Lâu ở ngay bên trong phạm vi thế lực của Tiêu gia ta, ta cũng không tin là Huyết Y Lâu thật sự to gan lớn mật như thế, dám động thủ ở trong địa bàn Tiêu gia ta."
"Ừm, nếu như Nguyên Thần huynh đã mời, ta tại sao lại không đến đây?" Trần Khuynh Địch cười ha hả nói, trực tiếp đáp ứng lời mời của Tiêu Nguyên Thần, Tiêu Nguyên Thần thấy vậy cũng là cười ha hả.
Trong lúc nhất thời, trong phòng tiếp khách tràn đầy không khí khoái hoạt.
Trần Khuynh Địch sau khi chào tạm biệt với Tiêu Nguyên Thần, lúc này mới ngẩng đầu ưỡn ngực, sải bước đi ra khỏi đại viện Tiêu gia. Mà vào một giây sau khi bóng lưng của hắn biến mất, trên khuôn mặt còn mang theo nụ cười của Tiêu Nguyên Thần liền thu liễm lại trong nháy mắt, lông mày càng là nhíu chặt.
Trong bóng tối, một bóng người lặng yên xuất hiện ở sau lưng của Tiêu Nguyên Thần.
"Gia chủ?"
Tiêu Nguyên Thần lắc đầu, lại suy tư trong chốc lát, cuối cùng chắc chắn nói: "Tên Trần Chính Nghĩa này, tuyệt đối là có vấn đề!"
Thời gian trở lại một canh giờ trước đó, sau khi Trần Khuynh Địch rời đi theo đệ tử Tiêu gia, Lạc Tương Tư, Dương Xuân, Doanh Phượng Tiên, Trần Tiêm Tiêm, còn có Truy Phong Thần Bộ và Long Ngạo Thiên đi ra từ hậu viện Ngự Thú Trai.
"Sư huynh giống như đã đi đến Tiêu gia."
"Đúng vậy a."
"Ừm, sư huynh chủ động đứng ra để hấp dẫn ánh mắt cho chúng ta, chúng ta cũng cần phải nỗ lực a." Bốn nữ cùng nhìn nhau, cùng nghĩ đến đề án trước đó của Trần Khuynh Địch.
"Lần này ta đi đến Huyết Y Lâu đại náo một phen, nếu như ở trong Tiêu Thành thật sự có dư nghiệt Đại Chu, hoặc là bóng dáng Ma Giáo Tây Vực mà nói, bọn hắn nhất định sẽ đem lực chú ý đặt ở trên người của ta, hơn nữa nhất định sẽ hoài nghi ta có quan hệ cùng với Lục Phiến Môn, cho nên không qua bao lâu hẳn là sẽ có người đến xò xét ta."
"Bất quá vào thời điểm ta diệt Huyết Y Lâu, tự xung là huynh đệ của trai chủ Ngự Thú Trai, cũng không lộ ra thân phận Lục Phiến Môn, bởi vậy mặc dù ta đã bị bại lộ thân phận, nhưng các ngươi hẳn là còn chưa bị bại lộ, tối thiểu là các thế lực ở trong bóng tối còn chưa biết sự hiện hữu của các ngươi, cho nên ta nghĩ…"
"Không bằng dứt khoát một chút, ta đi ở ngoài sáng, các ngươi điều tra ở trong bóng tối, làm như vậy hẳn là sẽ dễ dàng tìm ra manh mối hơn a."
Ý kiến của Trần Khuynh Địch kỳ thật rất đơn giản.
Cũng chính là chiến thuật mồi nhử phi thường thông thường: Trần Khuynh Địch dùng bản thân xem như là mồi nhử, hấp dẫn những thế lực bởi vì lâu chủ Huyết Y Lâu bị giết mà chú ý tới, sau đó những người khác sẽ ở trong bóng tối điều tra những thế lực này, bắt được dư nghiệt Đại Chu, còn có Ma Đồ của Bái Hỏa Ma Giáo trong đó.
Cái kế hoạch này trên thực tế mà nói là không có vấn đề gì. Thật muốn nói có thiếu sót, cũng chỉ là đối với Trần Khuynh Địch mà thôi, loại chiến thuật mồi nhử này thực sự là quá nguy hiểm, sơ sẩy một cái, nói không chừng cũng sẽ bị người của dư nghiệt Đại Chu cùng với Bái Hỏa Ma Giáo tìm tới cơ hội, mà chiến thuật mồi nhử, nếu như mồi nhử chết rồi, vậy thì chính là ăn trộm gà không được lại mất nắm gạo.
"Cho nên chúng ta nhất định phải tìm ra manh mối trong một thời gian ngắn nhất."
"Phân công hợp tác a." Truy Phong Thần Bộ đột nhiên mở miệng nói: "Ta và Phi Long Thần Bộ hành động cùng nhau, bốn người các ngươi hành động cùng nhau, như thế nào?"
"Có ý tứ gì?" Trần Tiêm Tiêm nhướng mày: "Còn cần thiết phải phân công hay sao? Dù sao cũng đều là điều tra."
"Đương nhiên là cần thiết." Truy Phong Thần Bộ cười cười, nói: "Trước đó Tổng bộ đầu đại nhân thế nhưng đã thông báo, lần này không chỉ là điều tra, đồng thời cũng là thí luyện giữa Phi Long Thần Bộ cùng với Thuần Dương Thần Bộ a? Nếu như không phân công hợp tác, đến lúc đó nếu như thật sự điều tra ra được cái gì, lại phân chia công lao cùng với thành quả như thế nào?"
"Cái phương diện này Tổng bộ đầu thế nhưng đã đặc biệt nhắc nhở ta phải chú ý, cho nên phân công hợp tác là tốt nhất, hơn nữa Tổng bộ đầu còn muốn ta tận lực tuân theo nguyên tắc công bình."
"Ở phe của Thuần Dương Thần Bộ có bốn người các cô, ta tự nhiên là chỉ có thể đi giúp Phi Long Thần Bộ."
"Đương nhiên, nếu như Phi Long Thần Bộ không muốn thì ta cũng không cưỡng ép?" Truy Phong Thần Bộ trừng Long Ngạo Thiên một cái.
Long Ngạo Thiên thì lộ ra thần sắc lạnh lùng, làm cho người ta không nhìn ra được ý nghĩ trong nội tâm của hắn, bất quá chỉ chốc lát hắn liền gật đầu một cái, nói: "Cứ như vậy đi."
"Được."
Thấy Long Ngạo Thiên cũng đã đáp ứng, hơn nữa lời nói của Truy Phong Thần Bộ quả thật là có đạo lý, Trần Tiêm Tiêm cũng chỉ đành không cam lòng gật đầu đáp ứng, kỳ thật nói đến nguyên nhân nàng không muốn chia ra hành động, vẫn là xem về mặt chiến lực của Long Ngạo Thiên cùng với Truy Phong Thần Bộ, nếu như không có hai người bọn họ mà nói..
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận