Phản Diện Siêu Cấp

Chương 776: Sinh hoạt

 
 
 
‘’Thật giống như là hoa hướng dương vậy, đặt ở thế tục, đơn giản là một loại phàm phẩm, nhưng trên thực tế, hoa hướng dương xem như là thiên tài địa bảo lại ẩn chứa Thái Dương Chi Hỏa, hai thứ này có thể giống nhau hay sao?"
"Cá khô cũng giống như vậy!"
"Ta cần chính là cá khô thiên tài địa bảo!"
"Rõ chưa! ?"
"Rõ!"
Ở dưới sự dạy dỗ của Anh Cưu, Cửu Anh lập tức hiểu được sai lầm của mình, không sai, Yêu Côn Bắc Hải có thể lấy sức một mình trấn áp Mặc Môn làm sao sẽ có thể muốn ăn loại cá khô ở thế tục kia? Tất nhiên là thiên tài địa bảo! Hơn nữa còn là loại cao cấp nhất kia, về phần tại sao bản thân không biết, đây tuyệt đối là do bản thân cô văn lậu quả! Phải biết rằng đây chính là Yêu Côn Bắc Hải a! Yêu Thánh sống qua nhiều năm như vậy, nó làm sao sẽ sai đây? Cho nên nhất định là bản thân sai! Tỉnh lại! Nhất định phải tỉnh lại a!
Thấy Cửu Anh xác thực đã nhận thức được sự sai lầm của mình, Anh Cưu hài lòng gật gật đầu, trẻ nhỏ rất dễ dạy!
"Được rồi."
"Trước đó Tầm Long Sĩ phát tin tức tới, muốn chúng ta đồ sát Nhân tộc, thu thập đầy đủ máu người, trước đó ta một mực để cho người hành động trong bóng tối, nếu ngươi đã đến, vậy liền giao chuyện này cho ngươi, nhớ kỹ, không nên hành động quá mức, lãnh địa Nhân tộc lớn như vậy, thu thập một chút ở mỗi một tòa thành trì là được, tốt nhất là bắt đầu trước từ biên giới."
Anh Cưu thân làm Yêu Vương, đương nhiên sẽ có nhãn lực không kém, sẽ không có khả năng làm ra loại sự tình đồ thành khiến cho người người oán trách kia.
Nếu mở rộng quy mô ra toàn bộ Hoài Nam Đạo, tự nhiên là sẽ không thành vấn đề.
Mà trên thực tế lúc trước hắn cũng chính là làm như thế.
"Vâng." Cửu Anh gật đầu một cái.
Ở bên trong Hoài Thủy Thành tại biên giới Hoài Nam Đạo.
Trần Khuynh Địch cùng với Dương Xuân đã rời khỏi thương hội, đi dạo quanh thành, mà Quỷ Ảnh thì là tiến hành liên lạc với nằm vùng do Cẩm Y Vệ bố trí ở Hoài Thủy Thành.
Cũng chớ xem thường Cẩm Y Vệ.
Cái tổ chức này mặc dù mới được xây dựng không bao lâu, nhưng lại do Thánh Thượng Đại Càn đích thân hạ lệnh, trực tiếp tách ra từ bên trong Lục Phiến Môn, cơ hồ là kế thừa tất cả các đặc tính của Lục Phiến Môn, điểm trọng yếu nhất ở trong đó chính là: không quan tâm lớn nhỏ, trên cơ bản là ở trong toàn bộ Trung Nguyên đều có Cẩm Y Vệ nằm vùng.
Đương nhiên là đối với những chuyện này, Trần Khuynh Địch thân làm ông chủ tự do tự tại là hoàn toàn không biết, tự nhiên là giao tất cả cho Quỷ Ảnh.
Thuận tiện nhắc tới, Trần Khuynh Địch cùng với Dương Xuân vào trước khi ra ngoài đã được Quỷ Ảnh dùng Dịch Dung Thuật cẩn thận sửa đổi một phen, tối thiểu là nhìn từ bề ngoài, bọn họ đã không còn là khuôn mặt lúc đầu, Dương Xuân thì lộ ra vẻ thành thục hơn một chút, Trần Khuynh Địch thì là càng thêm trẻ tuổi, mà còn khiến cho Trần Khuynh Địch cảm thấy kinh hãi hơn là...
"Còn có thể làm ra được loại chuyện như vậy sao."
Đi trên đường, Trần Khuynh Địch khẽ liếc nhìn qua phần ngực của Dương Xuân, trong ấn tượng của hắn đây vốn là vùng đất bằng phẳng, nhưng bây giờ cư nhiên đã có chỗ tăng lên.
Không phải là đệm ngực! Quả thực giống như là chân chính trổ mã vậy, không nói đến những cái khác, tối thiểu là Dương Xuân đã thỉnh thoảng bóp hai lần, lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, đương nhiên vào mỗi lần đều là vào thời điểm mình chuyển ánh mắt đi, nàng hẳn còn cho rằng là mình không phát hiện ra, ừm, vì không để cho bầu không khí trở nên xấu hổ, bản thân mình vẫn không nên chọc thủng chuyện này thì tốt hơn.
"Đại ca."
"Ừm?"
"Chúng ta đi mua một chút đồ vật nhé?"
Nhìn theo ngón tay của Dương Xuân, rõ ràng là một mảnh náo nhiệt, ở trong đó có không ít cửa hàng bề ngoài hoa lệ, nhìn qua giống như là dành cho người giàu, bán quần áo, mở quán rượu, bán dược phẩm, cơ hồ là không thiếu gì cả, hơn nữa người đi lại ở mảnh náo nhiệt này phần lớn đều là người bình thường.
Dùng lời của rất nhiều võ giả mà nói, đó chính là: khu phàm nhân.
Bởi vì võ giả ở cái thế giới này có sức mạnh rất to lớn, đủ để dời sông lấp biển, cơ hồ ở trong mỗi một tòa thành trì ở Trung Nguyên đều có phân chia tương tự, khu náo nhiệt dành cho võ giả, khu náo nhiệt dành cho phàm nhân, cảnh tượng, phối trí còn có hàng hoá ở hai khu, toàn bộ đều là hoàn toàn khác biệt.
Trần Khuynh Địch thì tạm thời không nói, còn Dương Xuân thì không muốn đi đến khu náo nhiệt dành cho võ giả.
Ở nơi đó, mỗi một võ giả đều là trầm mặc ít nói, lo lắng đến việc bảo vật mình lấy được sẽ bị người khác phát hiện, còn thường xuyên có người bởi vậy mà bộc phát xung đột đẫm máu, hơn nữa sau đó cũng có người theo đuôi một số dê béo nhìn qua có tu vi yếu, ở loại địa phương kia là chỉ có thể cảm nhận được sự kiềm chế cùng với khẩn trương.
Nhưng mà nơi này thì lại hoàn toàn khác biệt.
Các phàm nhân kết bạn mà đi, trên đường Trần Khuynh Địch cùng với Dương Xuân đi tới, đám người gặp được sẽ còn mỉm cười đối với bọn hắn, quán rượu hai bên đường luôn có tiểu nhị đứng ở cửa chào đón khách, bán quần áo, bán dược phẩm, thậm chí còn có cả mở thanh lâu, tiếng người huyên náo, tràn đầy một loại khí tức "sinh hoạt".
Ngay cả Trần Khuynh Địch đi đến nơi như thế này, cũng đều có một loại cảm giác bản thân lại trở về cái thế giới ở kiếp trước kia.
Hòa bình, an khang, không có nguy hiểm.
Chỉ nhìn một màn trước mắt này, sẽ rất khó tưởng tượng được lúc này Trung Nguyên kỳ thật đang đứng ở trong nguy cơ tứ phía, ngoại địch thăm dò, hơn nữa vô cùng có khả năng bộc phát một trận đại loạn.
Trần Khuynh Địch đột nhiên liên tưởng đến vị binh lính bình thường gác ở cửa ra vào thành trì kia.
Nghĩ tới hạm đội Đông Hải bị diệt toàn quân ngày xưa, nghĩ tới Tây Vực cho đến nay vẫn còn đang thiêu đốt chiến hỏa, nghĩ tới Tiêu Thành bị tiêu diệt.
Nếu như không có những người đó, Trung Nguyên còn có thể bảo trì cái bộ dáng này hay sao?
Nếu không phải là Đại Càn chúa tể Trung Nguyên, nếu như Đại Càn diệt vong, sẽ còn có cảnh tượng như vậy hay sao?
"Đại ca ca?"
"Ách!"
Thanh âm của Dương Xuân khiến cho Trần Khuynh Địch lấy lại tinh thần, thế là hắn liền nhếch mép một cái, lộ ra một nụ cười ấm áp nói: "Được, Xuân sư muội muốn đi đâu cũng được."
Bị Dương Xuân lôi kéo tay tiến về phía trước, Trần Khuynh Địch cũng không nhịn được mà lộ ra một nụ cười.
Không nói đến những thứ khác, loại sinh hoạt thường ngày này, thực sự khiến cho hắn có một chút trầm mê ở trong đó.
Tiến vào khu náo nhiệt, rất nhanh hai người liền đi vào trong một tiệm trang phục, một vị nhân viên cửa hàng mặc sườn xám đi tới, mỉm cười nói: "Xin hỏi ta có thể giúp hai vị chuyện gì?"
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ!"
Dương Xuân vui vẻ chỉ một vào một chiếc váy màu vàng, cái bộ dáng này khiến cho Trần Khuynh Địch không khỏi cười một tiếng.
Cái này thật đúng là…
Rất ít khi nhìn thấy Xuân sư muội có loại bộ dáng này.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận