Phản Diện Siêu Cấp

Chương 471: Tà giáo

 
 
 
"Này, ngươi có nghe nói hay không, lần này Phật Môn cũng đã phái vị nữ Bồ Tát kiệt xuất nhất kia đến đây."
"Cái tin tức này của ngươi đã sớm lạc hậu, ta thế nhưng còn nghe nói là vị nữ Bồ Tát kia ôm ôm ấp ấp ở trước mặt của mọi người."
"Đó có phải là cuộc sống riêng tư của nàng không? !"
"Cũng khó nói!"
"Còn có, nghe nói cũng có người đã tận mắt trông thấy vị tiểu thiên sư Đạo Môn kia đi đến đây cùng với Kiền Hoàng công chúa."
"Thực sao? !"
"Gặp quỷ! Đây thật sự là quá kích thích!"
Ở trên tầng cao nhất của một tòa tửu lâu ở phía thành Đông, Hoàng Thu Sinh nhìn xuống nguyên một đám bách tính đang hưng phấn lan truyền lời đồn, không tự chủ được mà quệt quệt khóe môi.
May mắn mà có chuyện đại sự này diễn ra, cho nên tin tức hắn bị Trần Khuynh Địch đánh bại trước đó mới không nhấc lên gợn sóng nào.
Thu hồi ánh mắt, Hoàng Thu Sinh nhìn về phía vị khách nhân đặc thù ở trước mặt, nói: "Điện hạ trăm công nghìn việc, Hoàng mỗ bất quá chỉ là một người vô năng mà thôi, cần gì phải gặp riêng Hoàng mỗ chứ."
"Hoàng tổng bộ khách khí rồi." Nhìn sắc mặt còn lộ ra mấy phần trắng bệch của Hoàng Thu Sinh, Thái Tử mỉm cười, nói: "Sự tình lần này phụ hoàng hạ lệnh chia cắt Lục Phiến Môn bản cung cũng đã nghe nói, mặc dù lúc trước bản cung đã một mực phản bác, nhưng phụ hoàng đã quyết tâm ý, bản cung cũng không có biện pháp, cho nên bản cung đối với tao ngộ của Hoàng tổng bộ, vẫn luôn cảm thấy phi thường tiếc hận."
Nói nhảm! Hoàng Thu Sinh thầm mắng ở trong lòng.
Con thỏ đế hư hỏng này, đừng tưởng rằng là lão phu không biết, lúc trước vào thời điểm quyết định chia cắt Lục Phiến Môn thành lập Cẩm Y Vệ, Thánh Thượng đã ủy thác cho ngươi phụ trách, không biết là ngươi đã vui vẻ cỡ nào, bây giờ lại còn nói là phi thường tiếc hận, tiếc hận cái đầu của ngươi, thực sự là đồ dối trá!
Sau khi mắng xong ở trong lòng, trên mặt của Hoàng Thu Sinh cũng dâng lên thần sắc cảm động.
"Nhận được sự yêu mến của Thái Tử, Hoàng mỗ thật sự là không dám nhận, bất quá bây giờ Hoàng mỗ mới bị đánh bại, còn chưa dưỡng tốt thương thế, chỉ sợ là tạm thời sẽ không có cách nào báo đáp Thái Tử."
Thái Tử: "…"
Nói nhảm! Cái lão già hư hỏng này, bản cung thế nhưng đã không chỉ một lần bí mật nghe được ngươi biểu đạt sự bất mãn đối với phụ hoàng, hiện tại bản cung cũng đều đã ám chỉ đến mức rõ ràng như vậy, ngươi lại còn giả ngu với bản cung? Còn không dám nhận? Tạm thời không có cách nào báo đáp? Dối trá! Thật sự là quá dối trá!
"Hoàng tổng bộ, lần này bản cung là rất có thành ý."
"Ồ?" Hoàng Thu Sinh ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt thuần phác mà nhìn Thái Tử, phảng phất như căn bản là không hiểu được ý tứ của hắn.
Thấy Hoàng Thu Sinh bày ra cái bộ dáng này, Thái Tử lắc đầu, xoay chuyển lời nói: "Hoàng tổng bộ, ngươi có biết lần này có bao nhiêu thế lực tụ tập đến Thành Thượng Kinh hay không?"
"Hai mạch Phật, Đạo cao ngạo, chỉ phái võ giả thế hệ trẻ tuổi đến đây, nhưng không ngoại lệ đều là Võ Đạo Tông Sư! Phật Môn Huyền Lưu Ly, Đạo Môn Trương Chính Nhất, đều là nhân kiệt đương thời, nhưng ngoại trừ hai người này, tám đại thánh địa võ đạo khác cũng có 7 thánh địa tới, ngoài ra thì các thế lực lớn nhỏ càng là nhiều vô số kể."
"Tám đại thánh địa võ đạo khác cũng có 7 thánh địa tới...cũng đúng, Tiên Cung không để ý tới thế sự, tự nhiên là sẽ không tới."
"Ngoài ra, Kiếm Tông, Đao Tông, Mặc Môn, Tắc Hạ Học Cung, Thuần Dương Cung, thậm chí còn có người của Ma Đạo nhất mạch, Minh Giáo thì cũng thôi đi, nhưng Vô Sinh Đạo thì ngài cũng không phải là không biết a?"
"Vô Sinh Đạo? !" Ba chữ Vô Sinh Đạo vừa được nhắc đến, sắc mặt của Hoàng Thu Sinh liền lập tức trở nên hiểm ác.
Nói thật, mấy cái thế lực mà Thái Tử nói trước đó hắn đều không thèm để ý, dù sao thì Kiếm Tông cùng với Đao Tông từ trước đến nay cũng đều là có thù truyền kiếp, Mặc Môn chính là lãnh tụ tả đạo, vốn là có hợp tác cùng với triều đình, Tắc Hạ Học Cung theo đạo thống Nho Gia, tự nhiên là cũng không có khả năng làm loạn, về phần Thuần Dương Cung, vốn chính là một thế lực trung lập.
Về phần Ma Đạo nhất mạch, Minh Giáo xem như là thế lực đứng đầu Ma Đạo, tự nhiên là sẽ có hai mạch Phật, Đạo tiến hành hạn chế.
Nhưng Vô Sinh Đạo thì lại khác biệt, Vô Sinh Đạo chính là thoát thai từ Đạo Môn, chính là đạo thống do một vị Thiên Tôn Đạo Môn phản bội Đạo Môn vào mấy ngàn năm trước khai sáng ra, nhìn như đạo uẩn thiên sinh, kì thực lại là tà giáo từ đầu đến đuôi, trọng yếu hơn chính là, tôn chỉ của cái tà giáo này, chính là mở ra một cái gọi là cực lạc tịnh thổ.
Mà giáo nghĩa của Vô Sinh Đạo, rõ ràng chính là đang đối đầu cùng với triều đình!
Bởi vậy Vô Sinh Đạo từ trước đến nay đều không được triều đình khoan dung, vào sau khi Thánh Thượng Đại Càn lên ngôi, thế lực đầu tiên mà triều đình đả kích chính là Vô Sinh Đạo, vốn cho rằng đạo thống của Vô Sinh Đạo đã triệt để xuống dốc, kết quả không ngờ được là sau 300 năm, bọn họ lại xuất hiện? !
"Điện hạ, ngài biết được tin tức này từ nơi nào?"
"Ha ha." Thái Tử mỉm cười nói: "Hoàng tổng bộ cũng không cần phải quan tâm đến cái vấn đề này, bản cung chính là bởi vì cảm thấy công việc của Hoàng tổng bộ gần đây không được suôn sẻ, đặc biệt đưa công lao tới cho ngài, tin rằng chỉ cần có thể tra ra động tĩnh của Vô Sinh Đạo, đối với ngài cùng với Lục Phiến Môn, cũng sẽ là một cái thành tích không tệ, đúng không?"
"Thuận tiện nhắc đến, ở bên trong tin tức của bản cung, Vô Sinh Đạo dường như là đã cấu kết với dư nghiệt Đại Chu."
Sau một khoảnh khắc im lặng, Hoàng Thu Sinh mới chậm rãi đứng dậy, nói: "Ta đã hiểu."
"Lưu Cẩn, đưa tiễn Hoàng tổng bộ."
Nhìn Lưu Cẩn và Hoàng Thu Sinh cùng nhau biến mất ở dưới hành lang, Thái Tử hấp háy mắt, lộ ra một nụ cười, lẩm bẩm: "Tạo phản, thật đúng là một loại tên tuổi cực lớn."
"Lúc này mới được mấy ngày a, tất cả ngưu, quỷ, xà, thần đều đã đi ra, lại còn dám liên hệ với bản cung..."
"Cho các ngươi một bài học cũng tốt."
Đứng dậy, Thái Tử lắc lắc tay áo, thoải mái mà quay trở về Đông Cung.
Mà cùng lúc đó…
"Coi như không tệ." Thánh Thượng Đại Càn thu hồi ánh mắt, lộ ra một nụ cười rất giống với Thái Tử.
"Phong vân hội tụ, quần hùng tiến vào Kinh Thành, Thái Tử xem như là nhân vật đã từng tạo phản, tất nhiên là sẽ có không ít người nghĩ rằng tên tiểu tử này không chịu an phận..."
"Trái lại là đã xem nhẹ tên tiểu tử này."
Thái Tử vừa mới đi ra khỏi tửu lâu ở nơi xa toàn thân lắc một cái, một cỗ cảm giác giống như đúc cảm giác run rẩy khi gian lận thi cử lúc còn bé bị phụ hoàng phát hiện ra xông thẳng lên đầu.
"Sao lại thế này?"
"Chẳng lẽ lại có người âm thầm tính toán bản cung?"
Vào ngày thứ ba sau khi tin tức được phát tán, các thế lực ở khắp nơi rốt cục cũng đã đi tới Thành Thượng Kinh. Nổi danh nhất trong số này chính là thánh địa võ đạo. Nhất là hai mạch Phật, Đạo, Trương Chính Nhất cùng với Huyền Lưu Ly, mà hai vị này lại không phải là người cuồng vọng gì, đương nhiên là sẽ không hiển lộ khí thế, mà Trần Khuynh Địch thuộc về Thuần Dương Cung thì sẽ càng không làm như thế.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận