Phản Diện Siêu Cấp

Chương 668: Huyết La Hán

 
 
 
Thu hồi tâm tư, Thái Tử Hoành Xương đi vào bên trong Thái Ất trận môn phía Nam.
Mà sau khi ba vị thiên kiêu đương thời biến mất ở trong trận môn, Phật Môn, Kiếm Tông, thậm chí là tất cả trưởng lão của liên minh trung, tiểu thế lực cũng tụ tập cùng với nhau.
Người cầm đầu tự nhiên là người Phật Môn và Kiếm Tông.
"A Di Đà Phật."
"Chư vị thí chủ, tình huống lúc này rất đặc thù, một tòa trận môn cuối cùng cần chúng ta đồng tâm hiệp lực mới có thể phá được, không bằng hãy để cho lão tăng phụ trách liên hợp chư vị, có được không?"
Phật Môn ngoại trừ Đàm Hoa cùng với Huyền Lưu Ly, người phụ trách dẫn đầu là một tăng nhân có bộ dáng trung niên nam tử, lộ ra mặt mũi hiền lành.
"Lão tăng là Không Kiến của La Hán Đường, xin chào các vị thí chủ."
Vừa dứt lời, rất nhiều võ giả ở bên trong thế lực của Minh Tôn chính là biến sắc, từ xưa đến nay, đệ tử Phật Môn hành tẩu ở bên trong giang hồ có số lượng nhiều nhất, chính là La Hán Đường, cho nên gặp được người La Hán Đường, mọi người ở đây kỳ thật cũng không có lạ lẫm như vậy, thậm chí còn khá là quen thuộc.
Bởi vì vị võ tăng La Hán Đường này, giống như Đàm Hoa đều là dùng Phẫn Nộ Minh Vương chân kinh làm công pháp.
Bất quá khác biệt cùng với Đàm Hoa đã có thể khống chế thuần thục Phẫn Nộ Minh Vương, lực ý chí của Không Kiến vẫn kém hơn rất nhiều, ở trong trận chiến mà hắn xuất đạo, chính là sau khi phạm vào giới sân (nóng giận), giết vào Thuần Dương Đạo Tông ở Lỗ Nam Đạo đến mức chó gà không tha, máu chảy thành sông, lúc này mới chân chính thành danh.
Người giang hồ gọi hắn là Huyết La Hán...
Bởi vậy có thể thấy được vị võ tăng mặt mũi hiền lành này trên bản chất cũng không phải là hiền lành như vậy.
Không bằng nói hình tượng võ tăng ở bên ngoài của Phật Môn, kỳ thật cũng đều không có khí chất lòng dạ từ bi gì, mặc dù Phật Môn cũng có rất nhiều tăng nhân có lòng dạ từ bi chân chính, nhưng những tăng nhân này ở dưới tình huống bình thường đều là mai danh ẩn tích ở trên giang hồ, tăng nhân chân chính xuất ra danh hào Phật Môn hành tẩu ở trong giang hồ, hoặc nhiều hoặc ít đều chỉ có một cái mục đích. Đó chính là phát dương quang đại uy danh của Phật Môn, mà dùng biện pháp gì để dễ dàng lập uy nhất? Không thể nghi ngờ chính là giết người. Sự bạo động do Không Kiến đưa tới lúc này đã có thể chứng minh được rõ ràng điểm này, đương nhiên, cũng không phải là không có người chịu nể mặt mũi.
"Giao cho ngươi? Dựa vào cái gì?" Ở trong trận doanh Kiếm Tông, một vị thanh niên nam tử thân mang áo trắng, cầm trong tay một chuôi Thanh Cương Kiếm bước ra một bước, cười lạnh nói: "La Hán Đường đúng là không tầm thường! Nhưng ta là phong chủ của Thiên Kiếm Phong Kiếm Tông đây, ngươi thấy ta có kiêu ngạo hay không?"
"Huyết La Hán thì oai phong lắm sao?"
"Tên của ta chính là Phá Không Kiếm đây."
Phá Không Kiếm - Lâm Dị Nghiệp, là phong chủ Thiên Kiếm Phong bên trong 13 phong của Kiếm Tông, có tu vi Võ Đạo Tông Sư, đồng dạng cũng rất có uy danh ở trong giang hồ, xem như là một trong những chiêu bài của Kiếm Tông trên giang hồ, hơn nữa hắn còn là đệ tử Chân Truyền của Kiếm Vương Đàm Thu - người đã đánh mặt Thành Thượng Kinh lúc trước.
Đối mặt với sự cố ý khiêu khích của Lâm Dị Nghiệp, Không Kiến mỉm cười, hoàn toàn không có sự bá đạo của Huyết La Hán trong truyền thuyết, ngược lại còn lộ ra mặt mũi hiền lành mỉm cười nói: "Nếu như Lâm thí chủ muốn liên hợp chư vị thí chủ, vậy thì bần tăng tự nhiên là sẽ không ngại, dù sao thì đối thủ của bần tăng lần này cũng là Thuần Dương Cung. So với những thứ này, còn không bằng xác nhận sớm một chút, sau đó chúng ta sẽ nhanh chóng vào trận thì như thế nào?"
"Chư vị đại nhân áp chế trận pháp cũng khá là vất vả."
Nhìn thấy loại thái độ này của Không Kiến, Lâm Dị Nghiệp dường như cũng cảm thấy có một chút không thú vị, tùy ý phất phất tay nói: "Được rồi, nào có nhiều đồ vật phải phụ trách như vậy, chúng ta hãy đi vào chung, đi thẳng về phía trước là được rồi, Thuần Dương Cung không có Ninh Thiên Cơ, Long Thiên Tứ lại bị mấy người tông chủ ngăn chặn."
"Còn dư lại còn có thể có cao thủ gì?"
Không Kiến gật gật đầu đồng ý.
Về phần thế lực của Minh Tôn, chung quy cũng là liên minh trung, tiểu thế lực, cũng không dám tranh đoạt quyền lãnh đạo với dạng thánh địa võ đạo như Phật Môn còn có Kiếm Tông.
Cho nên ở dưới sự suất lĩnh của hai người Lâm Dị Nghiệp cùng với Không Kiến, một đám cường giả cũng nhao nhao tràn vào bên trong Thái Thủy trận môn ở phía Bắc.
Mà gần như đồng thời, mười ba tiếng rống vang vọng giống như sấm nổ cũng truyền đến từ chỗ sâu trong Thái Thủy trận môn ở phía Bắc: "A! !!"
"Bọn chuột nhắt vô danh cũng dám xâm phạm Thuần Dương Cung chúng ta? !"
"Chẳng lẽ không biết uy danh của Thái Hoa Sơn Thập Tam Thái Bảo chúng ta, không đúng, là uy danh của Thái Hoa Sơn Thập Tam trưởng lão chúng ta sao?"
Ở Trưởng Lão Điện Thuần Dương Cung.
Sau đại kiếp Thuần Dương Cung 30 năm trước, Ninh Thiên Cơ ngăn cơn sóng dữ, dắt tay Long Thiên Tứ cùng nhau quét ngang Trung Nguyên, tranh đoạt một số lớn tài nguyên cho Thuần Dương Cung. Nhưng một cái tông phái là không có cách nào chỉ dựa vào hai người là có thể chống đỡ. Dù sao thì Ninh Thiên Cơ cùng với Long Thiên Tứ cũng không có khả năng ngày ngày ở bên trong Thuần Dương Cung dạy bảo đệ tử, còn có rất nhiều sự vật trong một cái tông môn cũng không có khả năng giao tất cả cho hai người làm.
Lúc này mới có sự tồn tại của Trưởng Lão Điện. Trưởng lão ở bên trong Trưởng Lão Điện, trên cơ bản đều là người sống sót qua đại kiếp Thuần Dương Cung lúc trước, tu vi của đại đa số bọn họ đều là từ cảnh giới Võ Đạo Tông Sư trở xuống, lúc này mới có thể may mắn còn sống sót, nhưng sau đại kiếp, chính là nhờ có
Mà ở giữa 30 năm này.
Ở bên trong những trưởng lão này cũng không phải là không có ai đột phá.
Trưởng lão còn không tính quá già ở trong 30 năm cũng lục tục đột phá, có trưởng lão thậm chí còn đột phá đến Võ Đạo Tông Sư, đây là ở dưới tình huống bọn họ cũng không đòi hỏi quá nhiều tài nguyên.
Trưởng Lão Điện của Thuần Dương Cung theo một ý nghĩa nào đó chính là kính dâng vô tư ở trong 30 năm này, tài nguyên mà Ninh Thiên Cơ cùng với Long Thiên Tứ chiếm đoạt mang trở về, cơ hồ là đều được bọn họ dùng để trùng kiến Thuần Dương Cung, bồi dưỡng đệ tử, còn có dùng để duy trì rất nhiều bí cảnh và trận pháp, hết lần này tới lần khác những lão nhân như bọn họ lại không đụng đến một phân tiền nào.
Dùng lời của bọn họ mà nói: chúng ta vốn chính là lão nhân, năm đó không đưa đến tác dụng gì ở trong đại kiếp, hiện tại sau khi trải qua đại kiếp, còn để cho những lão nhân chúng ta sử dụng nhiều tài nguyên như vậy mà nói, liền rất có lỗi vơi hậu bối đệ tử, bọn hắn mới là tương lai chân chính của Thuần Dương Cung. Chuyện chúng ta cần phải làm là bảo hộ và dạy dỗ bọn hắn mà thôi.
Mà lúc này...chính là lúc những trưởng lão bọn họ đứng ra!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận