Phản Diện Siêu Cấp

Chương 602: Cửu Thiên Thanh Khí

 
 
 
Nhưng mà hắn như thế nào cũng không ngờ được chính là…
Lưu Tân thế mà lại rác rưởi như vậy! Tên gia hỏa này lúc trước cam đoan với hắn thật tốt, nói rằng tuyệt đối có thể thao túng Thiên Công Hào, mà hắn cũng xác thực đã nhìn thấy đối phương thao túng thành công, cho nên cũng không hoài nghi.
Nhưng không ngờ được tên phế vật này lại là nam nhân ba giây! Lúc này mới đi ra được bao lâu a! Mới tùy tiện đụng mấy lần thế mà đã không xong!
Quang mang trên toàn bộ Thiên Công Hào trở nên ảm đạm, nghiễm nhiên là không còn người điều khiển, mà mất đi sự viện trợ của Thiên Công Hào, Tề Khôn tự nhiên cũng không gánh được thủ đoạn của Long Thiên Tứ.
Yêu Côn Bắc Hải thì là nước xa không cứu được lửa gần, xuất thủ cách một thông đạo không gian, lực lượng có thể bộc phát ra cuối cùng là vẫn có hạn.
Mà Thiên Công Hào to lớn thì lại bị Long Thiên Tứ đưa vào bên trong không gian loạn lưu, trong chớp mắt liền biến mất ở bên trong hư không.
"Má nó!" Tề Khôn chửi bậy.
Thật sự là lừa đảo!
Liên quan tới điểm này, thì không thể không đề cập tới kiến thức của Tề Khôn, hắn mặc dù là võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng vẫn như cũ không thể cải biến được xuất thân từ Đông Hải - một trong bốn đại Biên Hoang, cho nên hơn nửa đời người hắn kỳ thật đều sinh sống ở Đông Hải, Đạo Binh tiếp xúc qua cũng chỉ có một kiện Bàn Long Côn.
Mà năm đó vào thời điểm hắn tiếp nhận Bàn Long Côn, thì cha của hắn đã qua đời, vào lúc lên ngôi tu vi của hắn đã sớm đạt đến Võ Đạo Tông Sư, cho nên căn bản là cũng không có phát hiện ra sử dụng Đạo Binh thì có gì không ổn, mà vào thời điểm hắn còn là Hợp Đạo Tôn Giả, căn bản là cũng không đụng tới Bàn Long Côn.
Bời vậy mới tạo thành một cái vấn đề rất lúng túng, Tề Khôn cũng không biết là Hợp Đạo Tôn Giả không thể sử dụng Đạo Binh trạng thái hoàn chỉnh.
Thế là bi kịch liền xảy ra.
Điểm mấu chốt ở trong này, Long Thiên Tứ đảo con ngươi một vòng, tự nhiên là liền có thể nhìn ra, lại nhìn Tề Khôn lộ ra vẻ bi phẫn muốn chết, không khỏi cảm khái lắc đầu nói: "Cho nên Thuần Dương Cung chúng ta mới nói tri thức chính là lực lượng a, những thổ dân như các ngươi, cái gì cũng đều không hiểu."
"Lại còn dám đối đầu cùng với Thuần Dương Cung chúng ta?"
"Thực sự là không biết sống chết!"
Ầm ầm! Thiên Công Hào bị trục xuất, con át chủ bài to lớn nhất của Tề Khôn mất đi tác dụng, Long Thiên Tứ tự nhiên là nước lên thì thuyền lên, cả người đều lộ ra một cỗ khí phách.
"Hôm nay bản tọa sẽ mua một tặng một, đánh chết một vị Hỏa Luyện Kim Đan, thuận tiện đưa tiễn một vị, không cần phải khách khí cùng với bản tọa!"
"Hôm nay trẫm sẽ không chết không thôi với ngươi! !!"
Tề Khôn cắn răng một cái, thân thể hợp nhất với Đạo Binh, chém giết cùng với Long Thiên Tứ lần thứ hai, mà Yêu Côn Bắc Hải thì không nhanh không chậm xuất thủ cách một cái thông đạo không gian, mặc dù cũng là ứng phó toàn lực, nhưng uy lực biểu hiện ra lại chỉ là tạm được, giống như là tản ra khí thế cổ vũ cho Long Thiên Tứ.
Nhưng mà đúng vào lúc này…
"Lão già điên! Đi chết đi!"
Trên bầu trời chấn động, ánh lửa trắng xóa xẹt qua chân trời, phía sau thì là một chùm sáng màu vàng óng đang đuổi theo, vậy mà xuyên qua từng tầng không gian, rơi vào trong biển xanh.
"Xích Ô? !"
Không giống với Long Thiên Tứ kinh ngạc, Tề Khôn thì ngạc nhiên kêu to, hắn chưa từng có một khắc nào cảm thấy chủ nhân của Thang Cốc đáng yêu như bây giờ!
Nhìn thấy bản thân ta rơi vào trong nguy cục, thế mà không để ý nguy hiểm tính mạng cũng phải đến giúp đỡ ta, quả nhiên là hảo huynh đệ của ta a! Ta đã không nhìn lầm ngươi!
"Ách?" Chủ nhân của Thang Cốc tê cả da đầu, lúc này mới phản ứng được, bản thân thế mà lại đuổi tới Trấn Hải Quan, gặp quỷ, đuổi lố rồi.
Mà theo sát chủ nhân của Thang Cốc, ánh lửa trắng xoá cũng chậm rãi tản ra, rơi vào bên cạnh Long Thiên Tứ, rõ ràng là Đại tế ti Bái Hỏa Ma Giáo mặc áo bào đen.
Bất quá dáng vẻ của Đại tế ti lúc này lại là hơi chật vật, vốn là bề ngoài hơn sáu mươi tuổi, bây giờ càng là lăng không già hơn 10 tuổi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trên người mang theo hơi nóng hừng hực, phảng phất như ở trong cơ thể đang có một đám lửa đang thiêu đốt vậy.
Long Thiên Tứ khá là kinh ngạc mà liếc nhìn Đại tế ti Bái Hỏa Ma Giáo: "Không ngờ được tên phế vật ngươi cũng có một chút đảm lượng a!"
Đại tế ti: "..."
Năm đó hắn cũng đã được nghe nói đến đại danh của Long Thiên Tứ, nghe nói tên gia hỏa này là không biết xấu hổ nhất, đối với người mạnh hơn sẽ gọi một tiếng đại nhân, đối với người yếu hơn thì sẽ mở miệng gọi một tiếng phế vật, năm đó bản thân hắn còn không tin, cảm thấy Long Thiên Tứ dù sao cũng là Thái Thượng trưởng lão của Thuần Dương Cung, lão luyện thành thục, có cao phong phạm nhân.
Hiện tại xem ra lúc trước mắt của hắn thực sự đã bị mù.
"Được rồi, nếu không còn khí lực thì hãy lùi về phía sau, nhìn lão phu ta đại triển thần uy."
"Hôm nay lão phu muốn một chọi ba!"
Long Thiên Tứ ngẩng đầu một cái ưỡn ngực một cái, sau khi thuận tay đẩy Đại tế ti Bái Hỏa Ma Giáo đến đầu tường Trấn Hải Quan, liền bước ra một bước, khí thế xông thẳng tới chân trời!
"Xích Ô!" Tề Khôn hưng phấn mà nói ra: "Ngươi đến rất đúng lúc, nhanh, cùng xuất thủ với ta, tăng thêm Bắc Hải đạo huynh, chúng ta hãy cùng nhau tiêu diệt lão gia hỏa này!"
Chủ nhân của Thang Cốc: "..."
Làm ơn, ta tới chỉ là để cứu Áo Mễ Gia đại nhân, thuận tiện trị liệu ám thương của bản thân, vì sao lại biến thành như thế này.
Nói thật, chuyện cho tới bây giờ, tình huống đã hoàn toàn khác biệt so với dự đoán lúc trước của chủ nhân Thang Cốc, ở trong suy nghĩ của hắn lúc trước, sau khi hạm đội Đông Hải bị hủy diệt, toàn bộ thế lực ở phía Đông còn không phải mặc cho bọn hắn đồ sát, bản thân hắn chỉ cần để cho Tề Khôn đi hấp dẫn cừu hận, sau đó âm thầm làm việc là tốt rồi.
Kết quả hiện tại lại để cho ta đi liều mạng...lão già kia nhìn qua rất mạnh a!
Bất quá đạn đã lên nòng không phát không được, cho nên chủ nhân của Thang Cốc vẫn đắng chát gật gật đầu, nói: "Được rồi, vậy ta..."
Ầm ầm! Chủ nhân của Thang Cốc còn chưa dứt lời, ở phía sau Trấn Hải Quan, một đạo tinh khí giống như thực chất xông lên thiên không, thẳng vào mây xanh, cuối cùng đúng là trực tiếp đâm thủng bầu trời, có vô tận thanh khí rơi xuống từ trên bầu trời, cuối cùng rơi vào trong một mảnh khu vực, toả sáng rực rỡ.
Không đợi đám người kịp phản ứng…
"Cửu Thiên Thanh Khí? !"
Ở bên trong thông đạo không gian, thanh âm của Yêu Côn Bắc Hải bỗng nhiên vang lên, đầu Yêu Côn trước kia một mực không coi trận chiến đấu này ra gì, chỉ là xuất thủ cách một cái thông đạo không gian, lần đầu tiên để lộ ra tình cảm chấn động kịch liệt.
Ầm ầm!
Một giây sau, biển xanh vô lượng quét sạch trời cao, dưới sự thao túng của bản thể Yêu Côn Bắc Hải ở bên kia thông đạo không gian, vậy mà trực tiếp bỏ qua hai người Tề Khôn cùng với chủ nhân của Thang Cốc, bỏ mặc Long Thiên Tứ như lâm đại địch, cơ hồ là không có chút do dự liền chạy như bay về phía địa phương thanh khí rơi xuống!
Ở phía trên chiến trường, Long Thiên Tứ cùng với Tề Khôn còn có chủ nhân của Thang Cốc cứ như vậy mà mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong lúc nhất thời thế mà không có ai xuất thủ, bầu không khí trở nên có vẻ hơi xấu hổ.
"Ách." Long Thiên Tứ hấp háy mắt, hỏi: "Nó còn trở về sao?"
Chủ nhân của Thang Cốc: "Nếu không thì ta sẽ rời đi trước?"
Tề Khôn: "? ??"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận