Phản Diện Siêu Cấp

Chương 635: Quá ngọt ngào

 
 
 
Kết luận lại mà nói, vào thời điểm Trần Khuynh Địch, Long Thiên Tứ, còn có đảo chủ Đào Hoa Đảo trở lại ven bờ Đông Hải là khá chật vật.
Trong đó đảo chủ Đào Hoa Đảo là thảm nhất.
"Gặp quỷ! Đó là vật gì a? ! Toàn bộ Đào Hoa Đảo đều bị nhổ đi a! Còn có cái Hải Nhãn kia, bộc phát ra lực lượng kinh khủng như vậy, thế mà lại mạnh mẽ bị trấn áp, hơn nữa người ra tay còn không phải là chính chủ."
"Tề Khôn hẳn là điên rồi? Hắn vì sao lại dám mang theo một đám phế vật đi khiêu chiến Đại Càn a? !"
Từ sau khi tận mắt chứng kiến thần uy của Thánh Thượng Đại Càn, đảo chủ Đào Hoa Đảo đã lẩm bẩm trong suốt đoạn đường đi.
Thậm chí là không chỉ có Tề Khôn, ngay cả ba đại Biên Hoang khác, Bắc Nhung, Nam Cương, Tây Vực, đều bị đảo chủ Đào Hoa Đảo liệt vào hàng ngũ ngu ngốc.
Vì sao lại có người dám khiêu chiến loại quái vật kia a?
Từ góc nhìn của đảo chủ Đào Hoa Đảo mà nói, Thánh Thượng Đại Càn quả thực không phải là người, sự cường đại của con quái vật kia đã hoàn toàn vượt qua phạm vi mà võ giả Hỏa Luyện Kim Đan có thể lý giải, chuyện này đối với đảo chủ Đào Hoa Đảo đã sống trong mấy trăm năm mà nói vẫn là lần đầu tiên, nhất là sau khi hắn biết được Thánh Thượng Đại Càn có khả năng còn trẻ tuổi hơn hắn.
"Già rồi a..."
"Xem ra sau này cần phải quan tâm kỹ càng đến đại sự ở Trung Nguyên..."
Mà so sánh với đảo chủ Đào Hoa Đảo, Trần Khuynh Địch cùng với Long Thiên Tứ thì lại lộ thần sắc vô cùng bình tĩnh.
"Thái Thượng trưởng lão, giới tông phái cho đến nay còn chưa bị tiêu diệt, thật ra là do Thánh Thượng Đại Càn hạ thủ lưu tình có đúng không?" Trần Khuynh Địch đặc biệt chân thành tha thiết mà nhìn Long Thiên Tứ, hỏi ra.
Đáng chết! Loại vĩ lực khủng bố kia, căn bản là không có cách nào chống lại, coi như là mười đại thánh địa võ đạo, dù là ba mạch Đạo, Phật, Ma cường thịnh nhất, Trần Khuynh Địch cũng không tin tưởng là bọn họ có thể đối phó với loại lực lượng đáng sợ kia.
"Ngươi cũng đừng quá coi thường thánh địa võ đạo, nhất là ba mạch Đạo, Phật, Ma, ba cái đạo thống này có thể lưu truyền từ thời kỳ Thượng cổ đến hiện tại, cũng không có e ngại đối với Tổ Long Trung Nguyên như vậy."
"Dù sao thì Tổ Long Trung Nguyên mặc dù cường đại, nhưng cũng không phải là không gì không làm được."
"Ồ?" Đối với câu đáp lời của Long Thiên Tứ, Trần Khuynh Địch có một chút không rõ ràng cho lắm.
Món đồ kia còn không phải là vô địch? Nói đùa ư?
"Tổ Long Trung Nguyên, nhắc đến cùng chính là long mạch chi tổ Trung Nguyên, hội tụ toàn bộ khí vận của Trung Nguyên, còn có ý chí của mỗi một người Trung Nguyên, muốn thao túng loại lực lượng này, cũng không có đơn giản như vậy, bằng không thì đúng như lời ngươi nói, hoàng triều Đại Càn đã sớm thống nhất thiên hạ, trấn áp bốn đại Biên Hoang."
"Đối với những võ giả thông thường mà nói, tối đa cũng chỉ có thể dùng long khí để bảo hộ bản thân, hơn nữa còn giới hạn tại Thành Thượng Kinh, căn bản là không có khả năng sử dụng để chiến đấu, cũng chính là do Thánh Thượng Đại Càn thế hệ này có tu vi thông thiên, mới có thể chân chính sử dụng phần lực lượng này để chiến đấu."
"Bất quá ở trong đó nhất định là có hạn chế."
Long Thiên Tứ nói một cách chắc chắn, mà Trần Khuynh Địch thì nhíu mày.
"Thật sự là có hạn chế sao?"
"Vì sao lại có thể khẳng định như vậy?"
"Nói nhảm." Long Thiên Tứ nói mà không có biểu cảm gì: "Năm đó chưởng giáo đã từng đi một chuyến đến Vị Ương Cung, khiêu chiến Thánh Thượng Đại Càn, hơn nữa còn có thái độ cực kỳ bá đạo, trực tiếp phá hủy cửa chính Vị Ương Cung, nếu như lực lượng Tổ Long có thể tùy tiện vận dụng mà nói, chưởng giáo đã sớm bị một bàn tay đập chết."
Trần Khuynh Địch: "..."
Đây thật đúng là một chuyện lớn a.
"Nhân tiện nhắc tới." Nhắc đến đây, khuôn mặt mo của Long Thiên Tứ đột nhiên trở nên rón rén, lộ ra vẻ rất là hèn mọn: "Sau khi chưởng giáo khiêu chiến xong Thánh Thượng Đại Càn và trở về, khuôn mặt trở nên đần thối, quả thực là đặc sắc tới cực điểm, đáng tiếc là tiểu tử ngươi khi đó còn nhỏ, không thể nhìn thấy biểu lộ của chưởng giáo lúc đó..."
"Ách."
Lão đầu tử này thật sự là nhiều chuyện ngoài ý liệu a.
Lời nói của Long Thiên Tứ cũng khiến cho Trần Khuynh Địch nhẹ nhàng thở ra, dù sao thì uy thế mà Thánh Thượng Đại Càn cho thấy ở Đông Hải thật sự là quá mức ăn gian, đối với Trần Khuynh Địch mà nói thì tương đương với tận mắt nhìn thấy đạn hạt nhân nổ tung ở khoảng cách gần vậy, cỗ lực lượng đáng sợ cơ hồ vượt lên trên thiên địa kia thật sự là khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng.
Bất quá lại nói trở về, người xuyên việt đều mạnh mẽ như vậy hay sao? Làm sao lại có cảm giác nếu so sánh với Thánh Thượng Đại Càn, ta kém hơn không ít a...
Ảo giác! Nhất định là ảo giác! Nhất định là bởi vì vai diễn của ta không giống với Thánh Thượng Đại Càn, người ta là Hoàng Đế của hoàng triều Đại Càn, là Nhân Hoàng Trung Nguyên chính thống nhất, vừa nghe liền biết chính là loại nhân vật chính phái siêu cường thế kia.
Bất quá ta cũng không kém! Chớ quên, ở bên cạnh ta còn có bốn vị nhân vật chính! Không sai! Chỉ cần ôm chặt đùi của bốn vị nhân vật chính, sau này ta nhất định cũng sẽ mạnh mẽ như vậy!
Ôm ý nghĩ như vậy, nhóm người Trần Khuynh Địch rất nhanh cũng rời khỏi ven bờ Đông Hải, đi tới phụ cận Cơ Quan Thành.
"Trải qua mấy ngày này, tin rằng Mặc Môn cũng đã phát hiện ra mức độ nghiêm trọng của sự việc rồi a, lúc này hẳn là sẽ ngoan ngoãn bị chúng ta tống tiền, không đúng, là tiếp nhận sự trợ giúp của chúng ta rồi a."
"Ha ha ha."
Trần Khuynh Địch cùng với Long Thiên Tứ cứ như vậy không để ý đến ánh mắt giống như nhìn kẻ cướp của đảo chủ Đào Hoa Đảo, khoái trá trò chuyện phải làm như thế nào để "cứu vớt" Mặc Môn.
Nhưng mà sau khi đi đến Cơ Quan Thành, toàn bộ ba người đều kinh hãi. Bởi vì ở ngay phía trên Cơ Quan Thành, ở bên cạnh thân hình khổng lồ của Yêu Côn Bắc Hải…có bốn đạo thân ảnh mà Trần Khuynh Địch không thể quen thuộc hơn được đang đứng: Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên, mà bốn nữ lúc này thì đang nói chuyện với nhau.
"Vào thời điểm vui vẻ liền nhảy hai cái a, yên tâm, Cơ Quan Thành ở phía dưới nhất định là có thể chịu đựng được."
"Đây là cá tuyết ta đặc biệt mua sắm tới từ Đông Hải, có hợp khẩu vị của ngươi hay không, có muốn ăn thêm hai con hay không?"
"Há miệng, măm măm."
"Truyền lệnh xuống, thổi lửa nấu cơm cho ta, để cho mùi thơm bay vào bên trong Cơ Quan Thành đi."
Mà đối với Nhân tộc không ngừng đút đồ ăn cho bản thân, Yêu Côn Bắc Hải nắm giữ tu vi Hỏa Luyện Kim Đan cực hạn lại có thái độ như thế nào?
"Nhoàm nhoàm!"
"Thật ngon!"
Nó cảm thấy bốn người này thực sự là không tồi, biết mình không thể di chuyển vào thời điểm đè ép những người xấu ở phía dưới kia, dạ dày sẽ trở nên rất đói, cho nên mới đặc biệt chạy tới đưa đồ ăn cho mình, thực sự là quá ngọt ngào.
Bất quá đối với đám người Mặc Môn đang bị trấn áp, chính là một tình huống hoàn toàn khác biệt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận