Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1136: Gà đất chó sành

 
 
 
Ý chí to lớn dường như là vừa mới thức tỉnh, còn có vẻ hơi mê mang, cho nên vào thời điểm Thánh Thượng Đại Càn đặt câu hỏi, hắn cơ hồ đã đáp lại một cách vô thức:
"Bần đạo là Ngọc Thanh Tiên, chẳng lẽ đại tế Phong Thần diễn ra trước thời hạn? Vì sao vào lúc này bần đạo lại tỉnh lại...không đúng, ngươi là người nào? !"
Ý chí to lớn, hoặc có lẽ là Ngọc Thanh Tiên chỉ mê mang trong chốc lát, rất nhanh liền khôi phục sự thanh tỉnh.
Mà sau khi thanh tỉnh, trong ánh mắt Ngọc Thanh Tiên nhìn về phía Thánh Thượng Đại Càn lập tức trở nên hiểm ác:
"Nguyên lai là còn có ngoại địch xâm lấn sao."
"Lại còn dám vọng động Phong Thần Bảng?"
"Làm càn!"
"Làm càn? Ngươi đang nói ta?" Ở bên trong kiếm đầu rồng, thanh âm của Thánh Thượng Đại Càn truyền ra một lần nữa, bất quá lần này lại là mang theo một chút vẻ kỳ lạ.
"Lão tử sống qua nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều là ta nói người khác làm càn, ngày hôm nay còn là lần đầu tiên lại có người dám nói ta làm càn ở ngay trước mặt ta."
"Cái gì mà Ngọc Thanh Tiên, vừa rồi thật đúng là đã bị ngươi hù dọa, không phải chính là cắt đứt nguyên thần hay sao, theo ta thấy Tiên Tôn thật đúng là một kẻ điên, vì sống sót đã đặc biệt cắt đứt nguyên thần không trọng yếu để làm dịu áp lực, hơn nữa vào thời khắc mấu chốt còn có thể ăn hết nguyên thần cắt đứt để đề thăng lực lượng."
"Nhất Khí Hóa Tam Thanh?"
"Theo ta thấy là nhất khí nuôi heo mới đúng, ngươi và những Tiên Hồn kia không có gì khác biệt, đều là heo do Tiên Tôn nuôi a, xem xét như thế, kẻ đang chiến đấu ở trên trời kia cũng là một bộ phận nguyên thần mà hắn phân ra a, bản thể của Tiên Tôn thì vẫn còn đang ngủ say ở góc nào đó..."
"Ngươi nói cái gì?" Thần sắc của Ngọc Thanh Tiên có vẻ hơi không rõ ràng cho lắm: "Cuồng đồ ngoại giới, xâm lấn Côn Lôn Giới của ta không nói, còn muốn dùng xảo ngữ để lừa gạt bần đạo? Thực sự là ngu xuẩn!"
"Ha ha."
Lời này vừa được nói ra, ngay cả Trần Khuynh Địch đang xem trò vui ở bên cạnh cũng đều cảm thấy không được bình thường.
Cuồng đồ ngoại giới? Tiên Tôn hẳn là sẽ không nói loại lời này a? Trừ phi...
"Ngay cả ký ức cũng không lưu lại cho ngươi sao, đây chính là cái gọi là công cụ người a, tác dụng duy nhất của ngươi chính là nuốt ăn Tiên Hồn ở bên trong Phong Thần Bảng để vận chuyển chất dinh dưỡng cho bản thể."
"Không thể không thừa nhận có thể sống sót từ Thượng Cổ đều là kẻ tàn nhẫn a, kẻ điên Tiên Tôn này ngay cả bản thân đều chặt..."
"Rất thú vị!"
Chẳng biết từ lúc nào, thanh âm của Thánh Thượng Đại Càn bắt đầu trở nên vang dội, không giống với lời trêu chọc phía trước, một bầu không khí uy nghiêm bá đạo dần dần lan tràn ra.
"Mặc dù không có một chút ranh giới cuối cùng nào, nhưng cũng là suy nghĩ khác người."
"Bất quá..."
"Nếu như trẫm trảm con heo mà ngươi nuôi này, ngươi còn có thể ngồi vững được hay không?"
Vừa dứt lời, kiếm đầu rồng liền biến đổi, nguyên bản đây bất quá là một lượng lớn long khí hội tụ mà thành kiếm, nhưng bây giờ, một vệt kiếm ý lại là hiện lên ở trên kiếm đầu rồng, kiếm ý đường hoàng chính đại, kiếm ý sau khi mở rộng, phảng phất như có thể bao dung tứ cực bát hoang, trấn áp tất cả Si Mị Võng Lượng.
Thiên Tử Kiếm!
Võ Càn Võ kỳ thật không hiểu kiếm, kiếm chỉ là vật dẫn, khi hắn ngồi ở trên vị trí Thánh Thượng Đại Càn, ngồi ở trên vị trí Nhân Hoàng Trung Thổ, vô luận là dùng thứ gì cũng không đáng kể, cho dù là dùng Lang Nha Bổng, đó cũng là Thiên Tử Lang Nha Bổng, ý cảnh cũng không thay đổi, uy lực vẫn chính là thiên hạ đệ nhất!
Thánh Thượng Đại Càn nghiêm túc cũng không phải là đùa giỡn.
Dù chỉ là cách không xuất thủ, kim bài miễn tử xem như tinh phẩm cung ứng có hạn lượng, cũng đủ để cho hắn phát huy ra phần lớn lực lượng, huống chi Ngọc Thanh Tiên mặc dù mạnh, nhưng cũng chỉ có cảnh giới Kích Toái Mệnh Tinh, hơn nữa còn kém xa tít tắp vị Tiên Tôn đang đối kháng với ba người Tịch Đồng ở trên không trung.
Nghiêm ngặt mà nói, hẳn là chỉ có loại tiêu chuẩn khi A Sử Na Lam vừa mới đột phá.
Hơn nữa còn rất không ổn định, bởi vậy có thể thấy được vào thời điểm Tiên Tôn chia ra bộ phận nguyên thần này là không phí tâm tư, hoàn toàn coi đó là công cụ người dùng để tích súc lực lượng thay hắn ở trong Phong Thần Bảng, hơn nữa để bảo đảm tất cả thuận lợi, chỉ sợ là Tiên Tôn cũng đều không có quán thâu cho hắn bao nhiêu lực lượng.
Thậm chí là nói một cách không khách khí.
Nếu không phải là nguyên thần của Tiên Tôn có nội tình quá tốt, cho dù là cắt ra cũng đều có trình độ Kích Toái Mệnh Tinh, Ngọc Thanh Tiên nói không chừng là sẽ không thể nào đạt tới loại cảnh giới này.
Mà bằng vào loại trình độ này khi đối mặt với một chiêu toàn lực của Thánh Thượng Đại Càn, ở dưới tình huống không có cách nào tránh né thì chỉ có chịu chết.
Phóng nhãn ra toàn bộ thiên hạ hiện tại, cường giả có thể chính diện đón đỡ một kiếm này của Thánh Thượng Đại Càn có thể nói là không tồn tại, lần trước tại thời điểm ở Tần gia, Ngô Không, A Nhĩ Pháp, cung chủ Tiên Cung, Thiên Khả Hãn Bắc Nhung, giáo chủ Minh Giáo, năm người liên thủ mới miễn cưỡng chống đỡ được.
Mà đổi thành Ngọc Thanh Tiên ở trước mắt, ở dưới một kiếm này chỉ có một cái kết quả.
"A -- -- -- - ! ! !"
Sau khi gầm lên một tiếng rung động tâm can, Ngọc Thanh Tiên hoàn toàn không có bất kỳ sức chống cự nào, chỉ kịp kêu thảm một tiếng, sau đó liền bị một kiếm này của Thánh Thượng Đại Càn trực tiếp mạt sát, ngay cả tro cốt cũng đều không còn.
"Ách! Điều này làm sao có thể..."
Ở phía sau Phong Thần Bảng, mặt mũi của Nhân Thánh Ngô tràn đầy ngây ngốc nhìn Ngọc Thanh Tiên chết bất đắc kỳ tử, không thể tin được mà thấp giọng lẩm bẩm nói, mà ở trước mặt của hắn, ở bên trên Phong Thần Bảng lấp lóe kim quang, từng vết nứt dần dần lan tràn ra, mặc kệ Nhân Thánh Ngô rót vào bao nhiêu lực lượng nguyên thần, cũng đều không thể ngăn cản vết rạn khuếch tán.
Cuối cùng...
Rắc! Kèm theo một tiếng vang nhỏ, Phong Thần Bảng khiến cho vô số Tiên Nhân trong bí cảnh Côn Lôn vừa kính vừa sợ, chủ trì đại kiếp Phong Thần trong không biết bao nhiêu năm...
Cứ như vậy vỡ nát.
Mà gần như đồng thời, từ bên trong Phong Thần Bảng tan vỡ, một đạo ánh sáng trắng xuất hiện, sau đó bỗng nhiên khuếch tán ra, trong ánh sáng trắng lại là hiện lên một quyển trục.
Sau khi thấy một màn như vậy, Nhân Thánh Ngô nguyên bản lộ ra biểu tình tuyệt vọng lập tức lên dây cót tinh thần.
"Ta biết ngay!"
"Thiên Đạo chí cao, làm sao có thể bị Tà Ma tiêu diệt, nguyên lai Phong Thần Bảng chẳng qua chỉ là xác ngoài, nội tại chân chính còn muốn cao siêu hơn vô số lần! Đây mới thật sự là chí bảo Thiên Đạo! Âm mưu của Thiên Ngoại Tà Ma ở trước mặt của Thiên Đạo bất quá chỉ là gà đất chó sành mà thôi!"
Ý niệm tới đây, Nhân Thánh Ngô bỗng nhiên ngẩng đầu, lộ ra một tia cười lạnh nhìn về phía phương hướng Trần Khuynh Địch, nhất là chú ý tới Thiên Tử Kiếm sau khi sử dụng hết kim bài miễn tử liền dần dần phá toái, thần sắc của Nhân Thánh Ngô lại càng thêm đắc ý:
"Ha ha ha! Kỳ tích sẽ không phát sinh lần thứ hai ở trên người của Tà Ma."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận