Phản Diện Siêu Cấp

Chương 855: Nhiều lời vô ích!

 
 
 
Mà vào thời điểm mọi người ở đây vì thấy một màn này mà im lặng như tờ.
"Giết!"
Một mệnh lệnh lãnh khốc vang lên, đám vệ sĩ Thần Điện nhao nhao hành động, nương tựa theo tu vi cao thâm, bọn hắn trực tiếp giết vào trong đám người, gặp người liền chém, không có một chút thương hại nào, mà một phen cử động này cũng trực tiếp dẫn phát khủng hoảng đại quy mô, vô số người muốn chạy ra khỏi quảng trường.
"Phong!"
Sáu vị tế ti giơ cây trượng lên gõ xuống đất thêm một lần nữa, ở bên trong quảng trường lập tức dâng lên từng đạo từng đạo màn sáng, ngăn cản tất cả mọi người.
"Tiếp tục giết! Một người cũng không để lại!"
"Vì phục sinh Man Thần!"
"Hãy dâng ra sinh mệnh!"
Một màn kế tiếp đủ khiến cho bất luận một người ở trong xã hội văn minh nào cũng cảm thấy buồn nôn.
Các vệ sĩ Thần Điện điên cuồng đồ sát đám người Man tộc không có một chút phản kháng nào, những người đáng thương này trái lại còn cảm thấy là mình làm trái với ý chí của Man Thần, quỳ xuống dưới đất tại chỗ, tụng niệm một cách thành kính, muốn nhờ vào đó lấy được sự khoan dung của Man Thần, sau đó đầu của bọn hắn liền bị chặt xuống.
Còn có người hiểu được cách làm của các tế ti, một số nhỏ cuồng tín đồ thậm chí còn xoay người lại trợ giúp đám vệ sĩ Thần Điện cùng nhau chém giết đồng bạn của mình, muốn nhờ vào đó để biểu đạt sự trung thành cùng với tín ngưỡng của mình đối với Man Thần, sau đó bọn hắn vừa quay đầu lại, liền bị các vệ sĩ đuổi tới chặt đầu xuống.
Cũng có người bối rối liều mạng chạy ra ngoài quảng trưởng, chỉ là dẫm đạp lên nhau đã khiến cho một lượng lớn người chết đi, nhưng sau khi bọn hắn chạy đến kết giới, mới phát hiện ra lấy tu vi của bọn hắn căn bản cũng không có bất kỳ hi vọng đột phá kết giới nào, chỉ có thể nhìn vệ sĩ Thần Điện xông lên chém chết bản thân.
Kinh tởm, thật sự là kinh tởm, thế mà không có ai đứng dậy phản kháng? Phải biết rằng hết thảy vệ sĩ Thần Điện cũng chỉ có hơn một ngàn người, mà ở bên trong quảng trường ít nhất phải có hơn 60 vạn người! Cho dù là 60 vạn con heo, dùng đầu heo va chạm cũng đều có thể đâm chết những vệ sĩ Thần Điện này, vệ sĩ Thần Điện cũng không phải là Võ Đạo Tông Sư, người mạnh nhất bất quá cũng chỉ có cảnh giới Tiên Thiên - Luyện Thần Phản Hư mà thôi.
Phải biết rằng, võ đạo tuy mạnh, nhưng ở phía dưới Võ Đạo Tông Sư, võ giả cho dù có mạnh hơn nữa cũng không thể thoát khỏi bị vây công, mấy chục vạn người bình thường muốn tiêu diệt hơn 1000 võ giả cảnh giới Tiên Thiên tuyệt đối không phải chuyện khó, đổi thành bách tính Trung Nguyên, lúc này đã sớm cầm lấy dao phay nhà mình bắt đầu phản kích.
Mà đám Man tộc này...thế mà chỉ biết chạy trốn cùng với cầu xin tha thứ, thậm chí còn có người công kích đồng bạn! ?
Trần Khuynh Địch cảm thấy ngày hôm nay bản thân xem như có thêm kiến thức.
Mà cùng lúc đó…
Nhìn đại đồ sát ở phía dưới, Tầm Long Sĩ hài lòng gật gật đầu, hắn có thể cảm nhận được, bởi vì trận đồ sát này, khí vận trong toàn bộ Nam Cương cũng bắt đầu khởi động kịch liệt, oán khí ngút trời đã bắt đầu dung nhập vào bên trong khí vận Nam Cương, đến lúc đó dùng cỗ khí vận này để trùng kích Tổ Long Trung Nguyên…
Đủ để trọng thương Tổ Long Trung Nguyên lần thứ hai! Lực phá hoại tuyệt đối sẽ không kém hơn lần ở Hoài Nam Đạo kia! Ta thật đúng là một thiên tài!
Ý niệm tới đây, Tầm Long Sĩ nhìn về phía Man Thần: "Man Thần đại nhân, không sai biệt lắm cũng đã đến phiên đại nhân?"
"Đương nhiên!" Man Thần liếc nhìn đám người ở phía dưới, mặc dù "Áo Mễ Gia" đang ở ngay bên trong, nhưng thủ đoạn ẩn nấp của đối phương hiển nhiên là rất tốt, hắn căn bản là không có phát hiện được đối phương.
Nhưng mà không sao! Nếu như đối phương ngồi nhìn mình phát động huyết tế, vậy đã nói rõ là hắn đã thua! Một khi bắt đầu huyết tế, kế hoạch coi như là đã biến thành bánh xe lịch sử, đã không có cách nào thay đổi!
"Lên!"
Bay lên không trung cao cao, Man Thần trực tiếp đánh ra một quyền phá toái hư không, Man Thần Điện lớn như vậy giáng xuống từ trên trời! Trực tiếp tọa lạc ở ngay phía trên quảng trường, hấp thu và thôn nạp khí huyết của vô số Man tộc sau khi chết, sau đó, cửa chính Man Thần Điện ầm ầm mở ra, một bóng người chậm rãi đi ra từ đó.
Là Lạc Tương Tư! Vào lúc này hai mắt của Lạc Tương Tư ngốc trệ, hiển nhiên là không có thần trí.
Mà ở trong nháy mắt thấy điều này.
Hai mắt của Trần Khuynh Địch trở nên đỏ bừng.
Vốn dĩ mà nói, lần này hắn chui vào, một mặt là để xác nhận an nguy của Lạc Tương Tư, một mặt khác cũng là vì kiểm tra tình hình của địch nhân một chút, ban đầu hắn đã nghĩ kỹ, cần phải vững vàng, không nên hành động theo cảm tính, chờ viện quân của Thánh Thượng Đại Càn đến, lại nghiền ép đám cẩu tặc này. Hơn nữa hắn tin rằng Lạc Tương Tư thân làm nhân vật chính cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.
Có một câu nói rất hay, một điều nhịn chín điều lành, về phần gây chuyện ở phía trước, kỳ thật là không có ý gì, thuần túy chính là muốn gây ra một chút phiền phức cho Tầm Long Sĩ cùng với Man Thần, thuận tiện trì hoãn thêm một ít thời gian.
Nhưng mà, bây giờ Trần Khuynh Địch lại cảm thấy hối hận.
"Đừng có hốt hoảng, không có gì lớn, trạng thái của Tương Tư sư muội hiện tại mặc dù không tốt lắm, nhưng đây chỉ là trình tự trước khi nhân vật chính nghịch chuyển lật bàn mà thôi, không có gì lớn, đúng, không có gì lớn, Man Thần muốn đoạt xá cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy, ta cần phải nhẫn nhịn."
Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu.
Không sai.
Chờ sau khi hắn bắt đầu đoạt xá, ta lại ra tay, đó mới là thời cơ tốt nhất.
Hiện tại xuất thủ chỉ có thể bỏ lỡ cơ hội.
"Hơn nữa có một câu nói rất hay."
Trần Khuynh Địch chậm rãi bò dậy từ dưới đất, khẽ vuốt lớp nguỵ trang ở trên mặt.
"Một điều nhịn chín điều lành."
"Lùi một bước càng nghĩ càng giận a!"
Chết tiệt! Trần Khuynh Địch lột mặt nạ và ném xuống đất, mà gần như đồng thời, khí tức ở trên người của hắn giống như là lựu đạn nổ tung, bộc phát ra trong nháy mắt, dùng mắt trần có thể thấy khí huyết giống như trụ chống trời xuyên thủng hư không, phảng phất như hải đăng trong đêm tối hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
"Quả nhiên đã xuất hiện!"
"Áo Mễ Gia! !!"
"Ha ha!" Trần Khuynh Địch kéo khóe miệng một cái, cười một tiếng đối với Man Thần cùng với Tầm Long Sĩ, sau đó lao vọt tới, đấm ra một quyền về phía hai người bọn hắn!
Nhiều lời vô ích! Tiếp một quyền của ta!
Lúc nên xuất thủ thì cần phải xuất thủ.
Trong nháy mắt Trần Khuynh Địch liền lựa chọn động thủ, bộc phát sức mạnh của bản thân đến cực hạn, xương cốt toàn thân chấn động, khuấy động khí huyết, cơ hồ là lấy man lực thuần túy đụng nát hư không, mang theo cơn lốc hư không hỗn loạn vọt tới trước mặt của Man Thần cùng với Tầm Long Sĩ, sau đó đánh ra một quyền.
"Ách!"
Uy lực của một kích này trực tiếp khiến cho sắc mặt của Man Thần cùng với Tầm Long Sĩ đại biến. Dù sao thì hai vị này hiện tại cũng không phải là nhân vật am hiểu chiến đấu, một người chỉ là phân thân, một người khác càng là lão ngoan đồng kéo dài hơi tàn cho tới bây giờ.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận