Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1102: Chuyện đại sự

 
 
 
Sau Đại Chu là đến Đại Càn, Ngô Không, Thiên Tôn Thái Bình, giáo chủ Minh Giáo, chí cường giả mới cũ của ba mạch Đạo, Phật, Ma giao thế, mà ở phía Thuần Dương Cung vẫn là do Vân Phi Lăng chống đỡ, kết quả biến thành Vân Phi Lăng hắn là người thế hệ trước, các chí cường giả khác đều là xuất hiện ở trong niên đại Đại Càn thống trị.
Nói một cách khác.
Vân Phi Lăng sống qua nhiều năm như vậy hẳn là một vị trưởng bối thận trọng hiền lành mới đúng.
Nhưng nhìn thái độ của hắn đối với Long Thiên Tứ trước đó, còn có ngữ khí đối với mình, thấy thế nào cũng đều không dính dáng cùng với hai chữ hiền lành này, thậm chí còn rất có sự vô lại của lão thổ phỉ.
"Hậu bối? Khuynh Địch?"
"A! Sư tổ có gì phân phó?"
"Không có gì." Vân Phi Lăng cười cười, nói: "Chúng ta tâm sự một chút nhé? Nếu tên Thiên Tứ kia còn sống, giải thích rằng Đại Càn còn chưa có diệt vong đúng không? Bên ngoài đã trôi qua bao nhiêu năm?"
Trần Khuynh Địch vội vàng trả lời: "Sư tổ, đã qua hơn ba mươi năm, sau sư tổ, nghĩa phụ…Ninh chưởng giáo đã ngăn cơn sóng dữ trong lúc nguy nan, lấy tu vi chí cường giả ổn định vị trí thánh địa võ đạo của Thuần Dương Cung chúng ta, bây giờ Thuần Dương Cung cũng là càng ngày càng trở nên thịnh vượng."
"Tốt tốt tốt."
"Rất không tệ."
Nói đến đây Trần Khuynh Địch đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng nói bổ sung: "Còn có! Chúng ta còn tìm được Ma Tôn tiền bối mất tích, Vô Vọng Ma Tôn bây giờ cũng hiện thế một lần nữa!"
"Vô Vọng Ma Tôn?" Vân Phi Lăng kinh ngạc: "Là người nào?"
Trần Khuynh Địch: "..."
Khẽ co khoé mắt lại, Trần Khuynh Địch nói có một chút cẩn thận từng li từng tí: "Chính là một trong cặp đôi song sát Thuần Dương – người cùng thời đại với ngài a?"
"Người cùng thời đại…à, ngươi đang nói Trình Nhị Ngốc sao…chờ đã! Hắn thế mà sống lại!" Vân Phi Lăng gật đầu một cái, một lát sau mới bỗng nhiên kịp phản ứng, hai mắt toả ra hào quang, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Khuynh Địch nói ra: "Trình Nhị Ngốc năm đó không chết?"
"Ách, Ma Tôn tiền bối năm đó chỉ còn lại có một chút mảnh vỡ nguyên thần, về sau là do chúng ta tiến về Phật Môn, mượn nhờ lực lượng của Phật Môn mới khiến cho Ma Tôn tiền bối hồi phục, người ở Phật Môn vừa nhiệt tình lại vừa hiếu khách, rất hoan nghênh chúng ta đến, còn tặng không cho chúng ta mấy quyển tuyệt thế võ công…"
Nói lấy nói để, Trần Khuynh Địch liền nói ra toàn bộ lịch trình phát triển trong những năm gần đây của Thuần Dương Cung cho Vân Phi Lăng, đương nhiên là hắn cũng không rõ ràng lắm về sự tình của Ninh Thiên Cơ ở thời điểm đó, chỉ có thể cường điệu những gì mình biết, kết quả là sau khi kể xong, biểu lộ của Vân Phi Lăng nhìn Trần Khuynh Địch chính là kinh động như gặp người trời.
"Nhân tài, Khuynh Địch ngươi nhất định chính là nhân tài vạn năm khó gặp."
"Ánh mắt của tiểu tử Thiên Cơ ngược lại không tệ." Vân Phi Lăng thở dốc một hơi, tinh, khí, thần dường như càng ngày càng tốt, ngữ khí cũng càng vang vang hữu lực: "Khuynh Địch à, chiếu theo lời ngươi nói, ngươi bây giờ xem như là chưởng giáo Thuần Dương Cung?"
"Đâu có đâu có." Trần Khuynh Địch khiêm tốn khoát tay áo, nói: "Ta chỉ là thay mặt chưởng giáo mà thôi, sau khi nghĩa phụ trở về ta sẽ từ nhiệm, không tính là chưởng giáo Chí Tôn chân chính."
"Nói thật."
"Chờ nghĩa phụ trở về ta sẽ khiêu chiến hắn, hung hăng đánh cho hắn một trận sau đó trở thành chưởng giáo chân chính!"
"Ha ha ha ha!" Vân Phi Lăng cười ha hả, cười đến nước mắt cũng đều chảy ra: "Tốt tốt tốt, vậy ta liền chờ mong tiểu tử ngươi có thể đánh bại Thiên Cơ, bất quá bây giờ Thiên Cơ không có ở đây, có một số việc vẫn phải là bàn giao cho ngươi."
"Tổ sư cứ việc nói."
Nói đến đây, thần sắc của Vân Phi Lăng rốt cục cũng bình tĩnh lại, mang theo vài phần nghiêm túc: "Lúc trước phải đi vội vã, có rất nhiều bí mật có quan hệ đến chưởng giáo ta cũng đều không có cơ hội truyền xuống, trong đó lại có hai chuyện đại sự trọng yếu nhất, cho nên ngày hôm nay ta sẽ nói cho ngươi hai chuyện đại sự này."
"Hai chuyện đại sự..."
"Không sai." Vân Phi Lăng lộ ra thần sắc lạnh lùng, gằn từng chữ nói ra: "Chuyện đại sự thứ nhất, chính là tiền riêng mà ta tích trữ năm đó, ở bên trong một toà bí cảnh trong lòng đất của một tòa tiểu điện vứt bỏ sát vách Tàng Kinh Điện, mật mã mở ra bí cảnh là 1895347, chờ đến khi ngươi rời đi hãy nhớ kỹ lấy đồ vật ở bên trong ra."
Trần Khuynh Địch: "..."
"Về phần chuyện đại sự thứ hai."
"Thì là có quan hệ cùng với Tiên Cung."
Trần Khuynh Địch: "! ! !"
Trần Khuynh Địch vừa rồi còn có một chút thất vọng lập tức lên dây cót tinh thần.
Đây mới là đại sự a!
"Có thể trở thành chưởng giáo, dù chỉ là đại diện, ngươi hẳn là cũng có hiểu biết đối với Tiên Cung chứ?"
"Đương nhiên!" Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nói: "Trên thực tế ta đang định dẫn người đi đánh Tiên Cung đây, sư tổ ngài có đề nghị gì không?"
"Ngươi vừa mới nói cái gì?"
"Ta nói ta đang định đi đánh Tiên Cung…"
"Tốt!" Vân Phi Lăng gầm lên một tiếng, bên trên gương mặt mo tràn đầy ý tứ hưng phấn: "Không tệ không tệ, ta biết ngay là tiểu tử ngươi có tiền đồ, năm đó ta đã muốn làm như vậy rồi, đáng tiếc là Trình Nhị Ngốc đi quá sớm, cho nên vẫn chưa bắt được cơ hội, ta nói cho ngươi biết, năm đó lão phu cũng đã từng quát tháo phong vân..."
"Tổ sư..."
"Khục, suýt nữa thì quên mất chính sự." Vân Phi Lăng tằng hắng một cái, kéo chủ đề trở lại: "Chuyện này rất trọng yếu, thuộc về bí mật của các đời chưởng giáo, ngươi hẳn đã biết tổ sư Thuần Dương ngày xưa đã từng tiến về Tiên Cung, đánh cho bọn hắn phải ẩn thế đúng không?"
Trần Khuynh Địch gật đầu một cái: "Ta biết."
"Vậy là tốt rồi."
"Căn cứ vào lời nói của tổ sư sau khi trở về từ Tiên Cung, người khai sáng Tiên Cung, tên gia hỏa tên là Tiên Tôn kia giống như là còn chưa chết, mà là đang ngủ say ở bên trong Tiên Cung."
"Cái gì! ?"
"Không chỉ là Tiên Tôn, căn cứ theo sự dò xét của tổ sư, Trung Nguyên, Bắc Nhung, Đông Hải, Nam Cương, Tây Vực, toàn bộ hẳn là đều có một vị Chí Tôn nhân gian đang ẩn núp, bọn họ hoặc là đến từ Thái Cổ, hoặc là đến từ Thượng Cổ, hoặc là đến từ Trung Cổ, bọn họ toàn bộ đều là Chí Tôn nhân gian nắm giữ thủ đoạn đặc thù."
"Về phần bọn họ vì sao có thể một mực cẩu thả sống cho đến bây giờ, lẽ là cũng là vì siêu thoát."
"M* nó!" Trần Khuynh Địch liền mắng to tại chỗ:
"Ta chỉ vừa mới Kích Toái Mệnh Tinh mà thôi!"
Tại sao lại xuất hiện nhiều đồ chơi như vậy! Mình thật vất vả mới có chiến lực chí cường giả, ở trong lòng đang tràn đầy ước mơ chuẩn bị quét ngang thiên hạ đây, chuyển tay một hơi liền toát ra trọn vẹn năm vị Chí Tôn nhân gian...
Ồ? Không đúng!
"Sư tổ, ở phía Nam Cương hẳn là không có Chí Tôn nhân gian."
"Không có sao? Cũng có khả năng, lúc trước tổ sư đã nói qua nam Nam Cương là nơi yếu nhất, cơ bản không cần phải để tâm."
"Thì ra là vậy."
Vân Phi Lăng gật đầu một cái, nhìn Trần Khuynh Địch giống như có một chút khẩn trương, chợt mỉm cười, nói: "Ngươi cũng không cần phải quá lo lắng, tổ sư mặc dù lưu lại không ít cục diện rối rắm cho chúng ta, nhưng vậy cũng không đến mức hố chết chúng ta, một chút đại phiền toái chân chính kỳ thật tổ sư đều đã giúp chúng ta giải quyết hết."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận