Phản Diện Siêu Cấp

Chương 183: Quá đáng

 
 
 
Theo sát phía sau thì là Trần Khuynh Địch cùng với Tần Kiền Hoàng, hai người cũng đều thi triển Thần Thông, lấy tốc độ không kém gì thái tử Hoành Xương phóng tới cỗ xe ngựa ở trung ương quân đoàn Tượng Binh Mã, bất quá vô luận là Trần Khuynh Địch hay là Tần Kiền Hoàng, cũng đều không ứng phó toàn lực, mà đều lưu lại một tay, tận lực chậm lại một chút.
Mà sự thật đã chứng minh, chuyện này là có ý nghĩa.
Bởi vì ngay vào lúc thái tử Hoành Xương vọt tới trước cỗ xe ngựa, mắt thấy đã sắp chộp được thanh trường kiếm màu xanh, mấy cỗ Tượng Binh Mã bao quanh cỗ xe ngựa đang đứng yên đột nhiên cử động, bảo thạch khảm nạm ở trong hai mắt bỗng nhiên hiện lên ánh đỏ, bốn cỗ Tượng Binh Mã ở đông, tây, nam, bắc xung quanh cỗ xe ngựa liền đồng thời cất bước, sau đó rút kiếm ra!
Kiếm ra, lập tức khuấy động phong vân, hàn khí trong địa cung vào thời khắc này cấp tốc đông kết, hóa thành bốn lưỡi kiếm băng tuyết to lớn chém về phía thái tử Hoành Xương! Lưỡi kiếm chưa đến, cỗ hàn khí lạnh lẽo kia liền khiến cho lông mày của thái tử Hoành Xương đọng sương, ngay cả máu nóng trong người cũng giảm nhiệt đi không ít.
Không có một chút do dự nào, thái tử Hoành Xương trực tiếp né tránh ở trên không trung, ngừng việc phóng tới cỗ xe ngựa, sau đó Hắc Sắc Thần Long quanh người hét lên giận dữ, từng vòng từng vòng sóng âm màu đen mà mắt trần có thể nhìn thấy khuếch tán ra, làm vỡ nát sương trắng, ngăn cản kiếm khí băng tuyết trong chốc lát, sau đó thái tử Hoành Xương liền trực tiếp dùng Hắc Sắc Thần Long làm thế thân, còn bản thân thì nhanh chóng thối lui. Mà Hắc Sắc Thần Long lưu lại thì bị bốn đạo kiếm khí băng tuyết chém trúng, trong chớp mắt liền biến thành một khối băng hình rồng trông rất sống động, rơi ở trên mặt đất và vỡ vụn ra.
"Quả nhiên là không đơn giản như vậy." Nhìn thấy một màn này, trong lòng của Trần Khuynh Địch cuối cùng cũng thở ra một hơi, ta biết ngay, phải biết rằng ở trong địa cung còn có hai vị Thiên Mệnh nhân vật chính, ở dưới loại tình huống này, cơ duyên trong truyền thuyết làm sao có thể bị một nhân vật phản diện như thái tử Hoành Xương đoạt được, chuyện này không phù hợp với định luật quầng sáng của nhân vật chính nha!
Tần Kiền Hoàng cũng cảm thấy khá là ngoài ý muốn nhìn Trần Khuynh Địch một cái.
Ở dưới cái nhìn của nàng, Trần Khuynh Địch hẳn cũng là một loại người như thái tử Hoành Xương, không ngờ được vào thời khắc mấu chốt đối phương vẫn còn có thể bảo trì sự bình thản, so với thái tử Hoành Xương còn có thêm mấy phần trầm ổn, đối mặt với dạng hấp dẫn khống chế quân đoàn Tượng Binh Mã cực lớn này mà vẫn còn có thể không động tâm một chút nào, thậm chí là còn rất có lý trí.
Không tệ!
"Các ngươi còn đứng ngây ngốc ở đó để làm gì? Chẳng lẽ các ngươi không muốn lấy Định Tần Kiếm hay sao? !" Thái tử Hoành Xương chật vật lui về phía sau, nhìn thấy Tần Kiền Hoàng cùng với Trần Khuynh Địch lộ ra bộ dáng xem trò vui, lập tức giận không có chỗ phát tiết, hai tên tiểu nhân hèn hạ này, đang liên hợp lại biến mình thành bia đỡ đạn sao!
"Không có việc gì a, ta không vội."
"Bản ti xác thực không muốn."
Câu trả lời của Trần Khuynh Địch cùng với Tần Kiền Hoàng kém một chút nữa đã khiến cho thái tử Hoành Xương phun ra máu, đây là có ý gì? Hai người các ngươi đều không có ham muốn, chỉ có một mình hắn là vô cùng gấp gáp sao? Loại cảm giác biệt khuất này khiến cho thái tử Hoành Xương cảm thấy mình giống như là một thằng hề, quả thực làm cho người ta muốn phát điên. Bất quá chỉ trong giây lát, thái tử Hoành Xương liền hít vào một hơi thật sâu, một lần nữa bình tĩnh trở lại.
"Nếu không có ai cần quân đoàn Tượng Binh Mã, vậy thì chúng ta còn ở nơi này để làm cái gì? Không bằng trở về thì tốt hơn."
"Trở về?" Lúc này Tần Kiền Hoàng mới mở miệng nói: "Ta thân là Đại Càn Giang Nam Thanh Lại Ti, còn ngươi là dư nghiệt tiền triều, đã gặp phải ta còn muốn trở về, trở về? Ngươi muốn trở về chỗ nào?"
"Hửm?" Thái tử Hoành Xương nhướng mày nói: "Tần Kiền Hoàng, ta biết ngươi là Chân Nhân Bảng thứ hai, bất quá ngươi cũng quá tự tin a? Cảm thấy có thể lưu lại ta hay sao, là ai đã cho ngươi tự tin như vậy? Đừng nói cho ta là Đạo Tử Thuần Dương ở bên cạnh ngươi, coi như ta đánh không lại hai người các ngươi, muốn chạy trốn cũng dư xài."
"Ngươi đã không thể chạy được." Tần Kiền Hoàng cười lạnh một tiếng nói: "Từ lúc ngươi xuất hiện ở trong Viêm Hán Quốc, vì cái gọi là Đại Tần Hoàng Lăng mà đến đây, thì ngươi nhất định đã không chạy được!"
"Hả?" Thái tử Hoành Xương ngẩn người, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác lạnh cả người, mà ngay ở trong cái nháy mắt này, toàn bộ địa cung đột nhiên bắt đầu lắc lư, giống như là có động đất vậy.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Cho tới bây giờ, Trần Khuynh Địch làm sao còn có thể không rõ ràng, cái gọi là Đại Tần Hoàng Lăng này dường như chính là một cái bẫy rập chuyên môn nhằm vào thái tử Hoành Xương,
Cái gì mà di tích cơ duyên, tất cả đều là giả!
Tần Kiền Hoàng không để ý đến câu hỏi của thái tử Hoành Xương, thân hình khẽ động, trong nháy mắt liền vọt tới trước mặt của Doanh Phượng Tiên, hỏi: "Còn muốn trốn tránh ta hay sao?"
"Tỷ tỷ? !"
Tần Kiền Hoàng không để ý đến tiếng kinh hô của Doanh Phượng Tiên, dùng ngón tay vạch một cái, trực tiếp rạch cánh tay của Doanh Phượng Tiên ra, rút ra một tia máu, hóa thành một giọt máu rơi vào trong tay của nàng.
Một giây sau, nắm đấm của Trần Khuynh Địch đã đến.
"Tần Kiền Hoàng!"
Cửu Trọng Kim Tháp chấn động hư không, quyền kình xua tan không khí, lúc này cả người của Trần Khuynh Địch đều trở nên cuồng bạo, gặp quỷ! Hắn căn bản không ngờ được Tần Kiền Hoàng vốn nên xuất thủ đối với thái tử Hoành Xương, thế mà vào giây tiếp theo lại đột nhiên xuất thủ đối với Doanh Phượng Tiên - muội muội của nàng! Chuyện này khiến cho hắn căn bản là không kịp phản ứng. Chờ đến thời điểm kịp phản ứng, Tần Kiền Hoàng đã đắc thủ.
Đối mặt với một quyền phẫn nộ của Trần Khuynh Địch, Tần Kiền Hoàng lộ ra sắc mặt bình thản không sợ hãi một chút nào, Ngũ Đức Thần Quang sau lưng phấp phới, một vệt Thần Quang liền khiến cho quyền kình của Trần Khuynh Địch suy yếu đi một tầng, 5 đạo Thần Quang qua đi, lực lượng một quyền phẫn nộ của Trần Khuynh Địch cũng đã bị giảm bớt đến cực hạn, bị Tần Kiền Hoàng tùy ý ngăn lại.
"Đây không phải là thời điểm để giao thủ, ngươi hãy chờ đợi chuyện xảy ra tiếp theo đi." Tần Kiền Hoàng không để ý đến Trần Khuynh Địch đang nổi giận đùng đùng, trực tiếp bứt người lui ra, một lần nữa kéo dài khoảng cách cùng với Trần Khuynh Địch.
"Phượng Tiên sư tỷ, không có việc gì đó chứ?"
"Đáng chết, Tần Kiền Hoàng thế mà lại đánh lén!"
"Thật là quá đáng!"
Không chờ Trần Khuynh Địch mở miệng, ba người Dương Xuân cũng đã vây quanh Doanh Phượng Tiên, xuất ra đan dược chữa thương đưa cho Doanh Phượng Tiên, hơn nữa trên khuôn mặt của ba người đều không ngoại lệ, tất cả đều mang theo vẻ phẫn nộ, hiển nhiên là hành vi đả thương Doanh Phượng Tiên của Tần Kiền Hoàng, đã khiến cho các nàng tương đối phẫn nộ.
Tần Kiền Hoàng khoan thai lui về phía sau, không biết vì sao lại đột nhiên cảm thấy phía sau lưng trở nên mát lạnh.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận