Phản Diện Siêu Cấp

Chương 738: Không thể trêu vào

 
 
 
"Ở lại đó cho ta!"
Trần Khuynh Địch nhảy vào bên trong Đô Thiên Tọa, huy động hai tay, vầng sáng Thái Hạo Cửu Trọng Thiên luân phiên lấp lóe, quả thực là quấn lấy hai toà kiến trúc ở trong Lạc Thủy.
Là Tàng Bảo Điện cùng với Tàng Kinh Điện! Trước đó Trần Khuynh Địch cũng đã dò xét qua, hai toà kiến trúc này đều là nơi hắn để cho các nàng Dương Xuân lẻn vào, lúc này các nàng vẫn còn chưa có trở lại, hắn làm sao có thể cho phép Tần Võ Dương mang đi? !
Sắc mặt của Tần Võ Dương trở nên tái xanh.
Nếu như là kiến trúc bình thường thì hắn đã sớm từ bỏ, nhưng Tàng Bảo điện cùng với Tàng Kinh Điện lại hết sức trọng yếu, liên quan đến truyền thừa của Tần Thị nhất tộc, thậm chí bao gồm cả Tuyệt Thế Thần Công, làm sao có thể từ bỏ? ! Nhưng nếu như không buông bỏ...
"Cái đệch? !" Không đợi Tần Võ Dương làm ra quyết định, Nam Thần Võ nguyên bản không xuất thủ đột nhiên kinh hô một tiếng, gầm thét thành tiếng: "Tần Võ Dương! Tên cẩu tặc ngươi mau dừng lại! Để lại Lạc Thủy của triều đình chúng ta!"
Đám cường đạo này! Tần Võ Dương hết sức biệt khuất, cho dù nghĩ như thế nào cũng không ngờ được tính toán vốn dĩ thật tốt cuối cùng lại biến thành bộ dáng này, bí mật của Lạc Thủy không biết vì sao lại bị bại lộ, Tà Thần đột nhiên giáng lâm, triều đình thì tiến hành vây công, tất cả giống như là kế hoạch đã được chế định từ sớm, nhằm vào trên người của Tần Thị nhất tộc...
Đều là do tên Trần Khuynh Địch kia!
"Ha ha ha!"
"Trần Khuynh Địch!"
"Ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Nhưng mà đúng vào lúc này…
Ầm ầm! Hư không nổ tung! Một cỗ khí tức viễn siêu tất cả mọi người chảy xuôi mà ra từ bên trong vết nứt không gian, những thứ nhìn thấy xuyên thấu qua vết nứt cũng không phải là hư không, mà là một mảnh thắng cảnh nhân gian chim hót hoa nở, là một vách núi có phong cảnh xinh đẹp, mà ở trên đỉnh núi, có một bóng người chắp tay ở sau lưng, trên khuôn mặt không có cảm xúc.
Đạo bào xen kẽ trắng đen, Tiên Hạc vờn quanh, cầm phất trần trong tay, lông mi trắng tóc trắng nhưng lại lộ ra tư thái của thiếu niên, đạo thân ảnh kia cứ yên lặng nhìn mọi người ở đây như vậy, ánh mắt ung dung đảo qua, kết quả lại chỉ dừng lại ở trên người của Trần Khuynh Địch trong chốc lát, sau đó liền chếch sang chỗ khác.
Trong lúc nhất thời, chiến trường nguyên bản ồn ào náo động đều trở nên yên tĩnh trở lại.
Thiên Tôn Thái Bình của Đạo Môn - vị võ giả Kích Toái Mệnh Tinh đầu tiên nhúng tay vào trận chiến này!
Thiên Tôn Thái Bình là lãnh tụ của Đạo Môn, là cự đầu chân chính ở trong đại địa Trung Nguyên, thậm chí là toàn bộ thế giới, cho dù là ở trong cảnh giới Kích Toái Mệnh Tinh, hắn cũng là tồn tại số một, số hai.
Thiên Tôn Thái Bình sinh ra ở một ngôi làng miền núi nhỏ ở dưới sự quản lý của Đạo Môn, sau khi bái sư Thiên Tôn đời trước liền trở thành ngôi sao mới quật khởi của Đạo Môn, ở trong 100 năm ngắn ngủi liền mở ra Đại Đạo Huyền Quang, lại qua thêm 100 năm liền xông phá Kích Toái Mệnh Tinh, vào thời điểm hắn lên đỉnh, Phật Môn vẫn còn ở trong giai đoạn không có người kế tục, thẳng đến khi Ngô Không xuất thế.
Tính truyền kỳ của hắn không kém cỏi một chút nào so với Ninh Thiên Cơ.
Mà lúc này, một vị võ giả truyền kỳ giống như thần linh này cứ như vậy cách một vùng hư không, xuất hiện ở ngay phía trên Lạc Thủy Tần thị, quan sát toàn trường!
"Thiên Tôn!"
"Đậu xanh rau má"
"Đạo Môn thế mà lại xuất thủ? !"
"Ách!"
Hiển nhiên là sự xuất hiện của Thiên Tôn Thái Bình không nằm ở bên trong dự liệu của tất cả mọi người, không chỉ là rất nhiều thế lực ở bên ngoài Lạc Thủy, bao quát cả Nam Thần Võ cũng là trợn mắt hốc mồm, Trần Khuynh Địch cũng khá là kinh hãi ngẩng đầu ngước mắt nhìn lên không trung, người duy nhất ở giữa sân có thể bảo trì trấn tĩnh, chỉ sợ là chỉ có giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo.
Ầm ầm! Thiên Tôn Thái Bình cũng không có động tác dư thừa, nhưng theo nhất niệm của hắn sinh ra, hư không nứt ra trên phạm vi lớn lần thứ hai, ngàn vạn ngôi sao do giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo mở ra liền khuếch trương mấy lần trong nháy mắt, nhưng thứ sáng chói nhất ở trong đó lại không còn là ngôi sao đại biểu cho giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo, mà là một mảnh tinh vân khác.
Không sai, là tinh vân! Là mảnh hư không mà võ giả Kích Toái Mệnh Tinh ký thác nguyên thần, do mảnh vỡ Mệnh Tinh diễn sinh ra, sau khi dung hợp cùng với nguyên thần, biến thành tinh vân rộng lớn như bây giờ, hùng vĩ, mỹ lệ, cường đại, thần bí, cho dù dùng bao nhiêu từ để ca ngợi nó cũng đều không đủ, bởi vì đó chính là truy cầu của vô số võ giả. Mà một vị võ giả đủ để đánh vỡ tất cả thăng bằng dạng này xuất hiện, không thể nghi ngờ đều khiến cho suy nghĩ trong lòng của tất cả mọi người biến hoá, nhất là Trần Khuynh Địch cùng với giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo, thậm chí là cả Nam Thần Võ lúc này cũng đều cảm thấy có một chút không ổn, đều đã đến nước này, không biết vì sao Thiên Tôn Thái Bình lại muốn nhúng tay…
Mà người duy nhất mừng rỡ như điên cũng chỉ có Tần Võ Dương.
"Ha ha ha, ha ha ha ha!"
Tiếng cười to chói tai bộc phát ra từ trong miệng của Tần Võ Dương, loại cảm giác sợ hãi lên lên xuống xuống này khiến cho hắn có một loại cười như điên để phát tiết xúc động.
Ông trời ơi! Ta biết ngay là ông trời sẽ không tuyệt Tần thị ta! Thế gia tông phái ở trong thiên hạ tuyệt đối sẽ không có khả năng ngồi nhìn Tần thị ta bị tiêu diệt như vậy, một cái Tần thị có căn cơ vững chắc mới là truy cầu của các thế gia cùng với tông phái, ngươi nhìn đi, đây không phải là đã có người đến rồi hay sao, hơn nữa còn là Thiên Tôn Thái Bình của Đạo Môn, có hắn xuất thủ, cũng không cần phải sợ hãi áp lực của Đại Càn ở bên cạnh…
Tốt! Rất tốt!
"Cảm ơn Thiên Tôn!"
Ý niệm tới đây, Tần Võ Dương trực tiếp rống to lên.
Lúc này là tuyệt đối không thể chọc giận Thiên Tôn Thái Bình, nhất định phải tăng cường thẻ đánh bạc, khiến cho hắn cảm thấy Tần thị hữu dụng đối với Đạo Môn, như vậy mới có thể khiến cho hắn vì Tần thị đi liều chết với Đại Càn, thế cục thiên hạ cũng sẽ bởi vậy mà trở nên hỗn loạn không chịu nổi, tạo cơ hội cho mình và Tần thị thừa nước đục thả câu…
"Lần viện thủ này của Thiên Tôn, Tần thị ta vô cùng cảm kích!"
"Tại hạ nguyện ý dâng tặng Kham Loạn Quyết của Tần thị ta! Chính là ở trong Tàng Kinh Điện! Còn có Tàng Bảo Điện của Tần thị ta, cũng tùy ý cho Thiên Tôn lấy đi mười kiện, không, 20 kiện trân bảo!"
"Tại hạ còn có một cái bí mật lớn bằng trời!"
"Là việc có quan hệ đến quốc vận Đại Càn!"
"Chỉ cầu Thiên Tôn xuất thủ, diệt sát những kẻ ác tặc này!"
Bắt được cọng cỏ cứu mạng, Tần Võ Dương cứ phải gọi là trở nên điên cuồng, từng thẻ đánh bạc cái sau lớn hơn cái trước được ném ra, nghe vậy có rất nhiều thế lực ở bên ngoài Lạc Thủy đều cảm thấy ngứa ngáy ở trong lòng, nhưng nhìn thấy vị cường giả đang ngồi ngay ngắn ở trên Bát Cảnh Cung trong hư không phía đối diện kia, vừa ra tay liền trực tiếp vượt qua nửa Trung Nguyên đi tới Lạc Thủy, bọn hắn liền rụt người lại.
Không thể trêu vào, không thể trêu vào.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận