Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1066: Phương pháp phá cục

 
 
 
"Con m* nó."
"Suýt chút nữa thì lật xe..."
Sau khi làm rõ vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Trần Khuynh Địch lập tức thở phào một hơi, ở sau lưng cũng đổ mồ hôi lạnh.
Nguyên thần lạc hướng.
Đối với võ giả mà nói, đây không thể nghi ngờ là kiêng kỵ lớn nhất, ở trên giang hồ có rất ít võ giả tu luyện nguyên thần, không phải chỉ là bởi vì thiếu truyền thừa, càng quan trọng hơn vẫn là võ giả đối với tu luyện nguyên thần có một loại mâu thuẫn không rõ, chuyện này rất giống với có người suốt ngày nghiên cứu làm sao để cải tạo đầu óc của mình vậy.
Coi như là thánh địa võ đạo giỏi về thu nạp sở trưởng của các phái cũng sẽ không có quá nhiều bí pháp tu luyện nguyên thần thuần túy.
Cũng chỉ có người trong ma đạo sẽ hoàn toàn không ngại chuyện này.
Huống hồ tính nguy hiểm của tu luyện nguyên thần cũng xác thực cao hơn so với tu luyện cương khí và khí huyết, võ giả tu luyện khí huyết tẩu hỏa nhập ma, nhiều nhất chính là nôn hai ngụm máu, nghiêm trọng cũng chỉ là khí huyết khô kiệt, tu dưỡng một phen liền tốt, võ giả tu luyện cương khí tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch có thể sẽ bị hao tổn, nghiêm trọng thì tu vi lui bước.
Mà những điều này đều có thể tiếp nhận, cũng không phải là không có biện pháp bù đắp. Nhưng võ giả tu luyện nguyên thần lại không giống, nếu tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì trở thành kẻ điên, nặng thì trở thành đồ đần, mặc kệ trở thành loại nào, anh danh một đời của võ giả chỉ sợ đều sẽ phải xong đời.
Phiền toái nhất là tỷ lệ võ giả tu luyện nguyên thần tẩu hỏa nhập ma còn cao hơn xa hai loại võ giả khác. Nhưng Tiên Cung thì lại không giống.
Đây là một toà thánh địa võ đạo chỉ tu luyện nguyên thần, mà phóng nhãn ra toàn bộ giang hồ, chỉ sợ cũng chỉ có truyền thừa tu luyện nguyên thần của Tiên Cung là hoàn thiện nhất, an toàn nhất, bởi vì phần truyền thừa này đến từ một vị Nhân gian Chí Tôn. Ngày xưa vào thời điểm Tiên Tôn truyền đạo ở Trung Nguyên, đề xướng của hắn chính là vứt bỏ nhục thân, dùng lôi đình tẩy luyện nguyên thần, vượt qua cửu trọng lôi kiếp vũ hóa thành tiên, cũng chính là cái gọi là tiên đạo, mà ở bên trong thôi diễn của Tiên Tôn, võ giả tiên đạo có thọ nguyên vượt xa những võ giả khác, cho nên Tiên đạo cũng có một dạo vô cùng được hoan nghênh.
Nếu không thì Tiên Tôn năm đó cũng không có khả năng có được lực lượng chống lại với tam tổ Đạo, Phật, Ma.
Nhưng đáng tiếc chính là, tiên đạo của Tiên Tôn cuối cùng vẫn thất bại. Vì cái gì đây? Nguyên nhân rất đơn giản: bởi vì cửu trọng lôi kiếp thật sự là quá hố người.
Bản thân của nguyên thần chính là dễ vỡ như thuỷ tinh, muốn dùng nó để mạnh mẽ chống đỡ lôi kiếp, yêu cầu đối với tư chất của bản thân thật sự là quá cao, Tiên Tôn tìm trong khắp thiên hạ, phát hiện ở bên trong phàm nhân, cũng chỉ có số ít tồn tại nắm giữ linh hồn đặc thù, mới có thể tu hành tiên đạo một cách thông thuận, còn lại đều là vô duyên với tiên đạo.
Tiên Tôn đã gọi loại tư chất linh hồn đặc thù đó là linh căn, nói tóm lại. Bởi vì hạn chế ở bên trên tư chất bẩm sinh, cuối cùng Tiên Tôn vẫn không thể nào thắng được tam tổ Đạo, Phật, Ma, mọi người đối với võ đạo của ba mạch Đạo, Phật, Ma hiển nhiên cũng càng thêm tôn sùng, mặc dù ba mạch này cũng không thể rời bỏ tư chất, nhưng cũng không khuyết thiếu khả năng phàm nhân nghịch thiên quật khởi, cho nên tất cả mọi người đều có cơ hội.
Nhưng nếu như đổi thành tiên đạo, qua một số năm, chỉ sợ là đại đa số người sẽ không thể tu đạo.
Điểm này Tiên Tôn cũng đã kịp phản ứng, cho nên cuối cùng hắn cũng không nói cái gì, thản nhiên tiếp nhận thất bại.
Ngươi nhìn đi, suýt chút nữa thì cái thế giới này đã trở thành tu tiên giới chính thống.
Nhưng bất kể nói như thế nào, cho dù có hạn chế bẩm sinh to lớn, nhưng tiên đạo vẫn cường đại không thể nghi ngờ, nhất là sau khi tu luyện hữu thành, không chỉ có thọ nguyên viễn siêu võ giả, hơn nữa thủ đoạn cũng là quỷ dị khó lường, nếu đánh thật mà nói thậm chí là càng hơn một chút, nếu không thì Trần Khuynh Địch cũng sẽ không trúng chiêu.
Sau khi bay được một lúc lâu, hiệu lực của Thiên Ma Huyết Độn Đại Pháp dần dần tán đi, huyết quang cũng dần dần ảm đạm, lộ ra gương mặt của Trần Khuynh Địch, ở phía trên mang theo vẻ trắng bệch.
Không có cách nào, mất máu nhiều ai cũng sẽ trở thành như vậy.
"Hẳn là chạy được rất xa rồi?"
"Bất quá bọn hắn tám, chín phần mười là vẫn còn đang đuổi theo, may mà vị A Sử Na Lam kia không tham gia vây giết, bằng không mà nói lần này chỉ sợ sẽ thật sự là thập tử vô sinh...‘’
Vừa sợ hãi nói một mình, Trần Khuynh Địch vừa xông lên không trung, cũng không có mục đích gì, chính là đơn thuần chạy loạn khắp nơi, hắn đã phân phó cho Đà Thiên Kỵ, lần tập kích này kỳ thật cũng đã đạt được thành công lớn, tiếp theo không cần hắn bọn họ cũng sẽ không có vấn đề.
Bên có vấn đề là hắn, mặc dù đã tạm thời trốn thoát, nhưng cuộc vây giết vẫn còn được tiếp tục, cứ tiếp tục như vậy là không thể được.
"Long lão thất phu đã đi đến Minh Giáo, ta phải hấp dẫn hỏa lực cho hắn, nhưng coi như là hắn trộm nhà, ở bên này không dừng tay, ta vẫn sẽ vô cùng nguy hiểm a, Ma Tôn tiền bối thì bị giáo chủ Minh Giáo cản trở, tên Càn Võ kia đoán chừng cũng ngoài tầm tay với, nghĩa phụ tiện nghi thì không biết đã đi nơi nào..."
Đáng chết!
Như vậy xem ra thế cục nhất định chính là lên trời không đường xuống đất không cửa a! Như vậy vấn đề đã đến.
Có phương pháp phá cục hay không?
Thật ra là có, nhưng Trần Khuynh Địch lại không quá nguyện ý làm như vậy.
Chỉ cần nghĩ cũng biết, trọn vẹn bốn vị Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất, cho dù là không tính A Sử Na Lam, cũng có trọn vẹn ba vị, trong đó vô luận là vị nào cũng đều có thể kịch chiến cùng với Trần Khuynh Địch, cho dù Trần Khuynh Địch có tự tin đi nữa, tử đấu với bọn họ mà nói tối đa cũng chính là thắng thảm, bản thân cũng sẽ trọng thương khó lành. Kết quả là nhân vật như vậy có tới ba vị.
Thậm chí nếu đổi thành A Sử Na Lam mà nói chỉ sợ là đánh tới cuối cùng còn chưa nhất định thắng.
Bị loại đội hình này vây giết, chỉ sợ là đổi thành ai cũng sẽ bó tay hết cách, ở dưới tình huống không có viện quân căn bản sẽ không tìm được đường sống, mà muốn phá cục ở dưới loại tình huống này...
Kỳ thật là còn có một loại khả năng, đó là đột phá, trở thành Kích Toái Mệnh Tinh, trở thành chí cường giả, chỉ có như vậy mới có thể thoát khỏi nguy cơ sinh tử, thậm chí là phản sát tất cả mọi người.
"A a a."
"Nào có dễ dàng đột phá như vậy chứ?"
"Ở bên trên luyện thể còn kém mười vạn tám ngàn dặm, con đường khiếu huyệt cho đến bây giờ cũng vừa mới mở ra một Tổ khiếu huyệt, tích lũy cũng chưa được cao, coi như là bộc phát một hơi, có lẽ là có thể mạnh lên, nhưng nếu muốn đột phá thì vẫn còn kém quá xa...!"
Ở trên mặt của Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ giãy dụa rõ ràng. Nhưng cũng không phải là giãy dụa nên làm như thế nào mới có thể đột phá, mà là đang vật lộn…
"Trần Khuynh Địch!"
"Đã tìm được hắn!"
"Truy đuổi!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận