Phản Diện Siêu Cấp

Chương 534: Cáo mượn oai hùm

 
 
 
"Không bằng nói, chúng ta không tranh đoạt Cơ Quan Thành cũng đã không tệ rồi, chớ quên, chưởng môn tông chúng ta còn chưa tới đây."
Long Thiên Tứ vừa dứt lời, sắc mặt của lão nhân Mặc Môn liền trở nên cứng đờ, không sai, nói đến cùng người mà hắn kiêng kỵ nhất ở Thuần Dương Cung vẫn là vị Thái Hoa Tiên Nhân kia, thậm chí là bí mật của Mặc Môn cũng sẽ có khả năng bị ba kiếm của Ninh Thiên Cơ bổ ra.
"Chư vị thực sự là đã quá lo lắng." Lão nhân Mặc Môn cười khổ một tiếng, chợt nói ra: "Tin rằng chư vị cũng đã nhìn thấy tấm bia ở cửa động a? Vốn dĩ dựa vào quan hệ giữa Mặc Môn chúng ta cùng với Thuần Dương Cung, nếu không đến trình độ Thuần Dương Cung gặp nguy cơ gần như diệt môn, là sẽ không tự tiện vạch trần."
"Nói nhảm!"
Lão nhân Mặc Môn còn chưa dứt lời, Long Thiên Tứ đã xù lông: "Lúc trước vào thời điểm Thuần Dương Cung chúng ta tao ngộ đại kiếp, cũng không thấy Mặc Môn có động tác gì, bây giờ còn dám nói như thế? !"
Vừa dứt lời, ở quanh người Long Thiên Tứ liền bộc phát ra một cỗ khí thế mãnh liệt, phảng phất như núi lửa phun trào vậy, trong thân thể nhìn như già nua lại không ngừng truyền ra tiếng xương cốt lách cách, đan vào nhau phảng phất như tiếng rồng ngâm, khí huyết càng là ngưng kết thành một đầu hư ảnh Thương Long rất sống động ở sau lưng.
Thân làm lão nhân trải qua đại kiếp Thuần Dương Cung, ký ức của Long Thiên Tứ đối với khốn cảnh của Thuần Dương Cung lúc trước cho đến nay là vẫn còn mới mẻ, khi đó Thuần Dương Cung hoàn toàn có thể được nói là chúng bạn xa lánh, chỉ có dựa vào bản thân Thuần Dương Cung, toàn bộ minh hữu trước kia cơ hồ là đều từ bỏ Thuần Dương Cung. Nếu không phải Ninh Thiên Cơ hoành không xuất thế, Thuần Dương Cung hiện tại đã sớm bị diệt môn.
Lúc kia Mặc Môn ở nơi nào? Đây mới là nguyên nhân Long Thiên Tứ vừa đến đã nhằm vào Mặc Môn, đám tôn tử này năm đó sao không nói đến cái gì là bảo vật trấn tông, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện? Nhất định là có mưu đồ làm loạn! Cho nên lời nói mới vừa rồi của Trần Khuynh Địch nhất định là rất được tâm ý của Long Thiên Tứ, vốn dĩ là hắn còn có một chút khó chịu đối với Trần Khuynh Địch – đối thủ của hậu bối nhà mình, nhưng bây giờ xem ra vẫn là một người trẻ tuổi rất hiểu chuyện a!
Long Thiên Tứ vừa nói ra lời này, lão nhân Mặc Môn tự nhiên là chỉ có thể cười khổ.
"Chuyện này…"
"Lúc trước Thuần Dương Cung rơi vào cái cục diện kia, chúng ta cho dù có ra mặt cũng vô dụng mà thôi..."
Không phải là người đã trải qua cục diện lúc đó, vĩnh viễn cũng sẽ không tưởng tượng được quẫn cảnh lúc trước của Thuần Dương Cung, tường đổ mọi người đẩy, muốn mưu đoạt cơ nghiệp của Thuần Dương Cung xa xa không chỉ có một số thế lực muốn trở thành thánh địa võ đạo.
Trên thực tế ở bên trong mười đại thánh địa võ đạo, triều đình Đại Càn, hai mạch Đạo, Phật, hai tông Đao Kiếm, Ma đạo Minh Giáo, Tắc Hạ Học Cung, ngay cả Tiên Cung không tranh quyền thế cũng đều có xuất hiện, ở dưới áp lực của nhiều thế lực, lúc này mới dẫn phát một trận rung chuyển giang hồ đại quy mô, cho nên đối thủ khi đó của Thuần Dương Cung...cơ hồ có thể nói là hơn phân nửa giang hồ!
Bằng không sau khi Ninh Thiên Cơ hoành không xuất thế, cũng không cần phải chiến đấu liên tiếp trong ba ngàn dặm Trung Nguyên, rút kiếm giết toàn bộ từ đầu tới đuôi, cuối cùng còn đi đến Minh Giáo đại triển thần uy một phen, đoạn tình cảnh này nhìn qua rất cường hãn, trên thực tế ở trong đó lại có nguy hiểm tuyệt đối không nhỏ, sai lầm một cái chính là kết quả vẫn lạc...
Cho nên khi đó, Mặc Môn kỳ thật đã từ bỏ Thuần Dương Cung, có trời mới biết Thuần Dương Cung vì sao lại đột nhiên toát ra một con quái vật như Ninh Thiên Cơ!
"Bản tọa mặc kệ!" Long Thiên Tứ hừ lạnh một tiếng: "Ở dưới cái nhìn của bản tọa, ngày xưa các ngươi không xuất thủ giúp Thuần Dương Cung chúng ta, vậy thì hôm nay xuất hiện, tất nhiên là có mưu đồ! Trong lòng mang ý đồ xấu!"
"Chuyện này..."
"Nếu muốn chứng minh sự thanh bạch, thì hãy nói cho bản tọa sự tính toán của các ngươi." Long Thiên Tứ thuần thục lấy ra một tấm lệnh bài, nói: "Nếu không thì ta phải gọi chưởng giáo đến lý luận với các ngươi một phen!"
Nhìn một loạt thao tác của Long Thiên Tứ, sắc mặt của lão nhân Mặc Môn đã trở nên tái xanh, khí tức trên người trở nên chập trùng bất định, mà Trần Khuynh Địch thì lại chấn động giống như gặp người nhà trời: Đây mới là kẻ già đời a! Nhìn chiêu tá lực đả lực, cáo mượn oai hùm này đi, quả thật là dùng vô cùng thuần thục! Bản thân ta vẫn còn quá trẻ a! Cần phải học tập thật chăm chỉ!
Mà ba nữ Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư ở sau lưng của Trần Khuynh Địch, hai mắt cũng là tỏa ra ánh sáng, lộ ra biểu lộ giống như đúc như Trần Khuynh Địch.
Rốt cục…
"Được rồi." Lão nhân Mặc Môn bất đắc dĩ thở dài: "Việc này đúng là do Mặc Môn chúng ta không đúng."
"Chư vị cũng đã nhìn thấy tấm bia Thiên Ngoại Vẫn Thạch ở phía trước, Thuần Dương Cung nếu không đến mức vạn bất đắc dĩ, Mặc Môn sẽ không chủ động liên lạc, mà mặc dù Thuần Dương Cung bây giờ đang không ngừng phát triển, nhưng mà…"
"Mặc Môn chúng ta lại rơi vào tình cảnh vạn bất đắc dĩ."
"Sao cơ?"
Lão nhân Mặc Môn tiếp tục nói: "Ngày xưa Thuần Dương Đạo Tôn mặc dù có lòng nhân hậu, nhưng cũng không phải là đại thiện nhân, không có khả năng vô duyên vô cớ trợ giúp Mặc Môn chúng ta, cuối cùng còn xây ra dạng căn cơ muôn đời như Cơ Quan Thành, trên thực tế sự tồn tại của Cơ Quan Thành, thật ra là do Thuần Dương Đạo Tôn tạo ra là để trấn áp một người."
"Trấn áp?"
Thần sắc của Long Thiên Tứ cùng với Trần Khuynh Địch trở nên ngưng trọng, trong đầu lập tức lóe lên một loại tồn tại làm nguy hại đến hòa bình thiên hạ như là Tà Thần thiên ngoại, ma đầu khoáng thế, đại yêu diệt thế...
"Chẳng lẽ người mà tổ sư trấn áp ngày xưa đã muốn đột phá Cơ Quan Thành, gây hại cho thế gian? !"
"Đúng là vạn bất đắc dĩ a!"
"Ách.." Thấy Long Thiên Tứ cùng với Trần Khuynh Địch đều lộ ra bộ dáng quan tâm, biểu lộ của lão nhân Mặc Môn càng trở nên lúng túng.
"Kỳ thật cũng không phải là giống như suy nghĩ của chư vị."
"Người mà Thuần Dương Đạo Tôn trấn áp ngày xưa, kỳ thật đã sớm chết."
Long Thiên Tứ cùng với Trần Khuynh Địch: "..."
"Dù sao thì trải qua nhiều năm như vậy, coi như là cường giả Kích Toái Mệnh Tinh cũng đã sớm không sống nổi."
"Như vậy thì đã xảy ra chuyện gì? !"
"Cái đệch, nếu đã chết rồi thì còn nhắc tới để làm gì?"
"Chuyện này..." Lão nhân Mặc Môn gằn từng chữ nói ra: "Người mặc dù đã chết rồi, nhưng trận pháp thì vẫn còn a."
"Năm đó vào thời điểm Thuần Dương Đạo Tôn trấn áp người kia, đã bố trí trận pháp ở chỗ sâu nhất trong Cơ Quan Thành, công năng của tòa trận pháp kia chỉ có một cái, đó chính là trấn áp, kết quả là bây giờ nó đang trấn áp một người chết, theo lý thuyết thì trận pháp cũng đã công thành danh toại, nên ngừng vận chuyển mới đúng, nhưng trận pháp không biết vì sao..."
"Có thể là vì không có gì để trấn áp nên cảm thấy không thoải mái..."
"Bắt đầu trấn áp Cơ Quan Thành..."
Trần Khuynh Địch: "? ??
Long Thiên Tứ: "? ??"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận