Phản Diện Siêu Cấp

Chương 807: Nguy cơ lớn

 
 
 
Về phần vị Gia Lỗ Lỗ này...để cho Tần Võ Dương cùng với ba tên Yêu tộc xui xẻo này đối phó là được, không bằng nói vừa rồi bản thân ta chính là bởi vì dây dưa với Gia Lỗ Lỗ mà không thể không dừng lại quá trình hiến tế, bây giờ cũng đã không còn loại áp lực kia? Gia Lỗ Lỗ cũng đã bị đánh cho gần chết, nếu như trì hoãn tiếp nữa, vạn nhất vị chí cường giả ở sau lưng Tầm Long Sĩ xuất hiện thì làm sao bây giờ? Vẫn nên giải quyết sớm thì tốt hơn!
Không sai!
Ý niệm tới đây, Hoành Võ Đế cơ hồ là vô thức thu liễm lực đạo, đặt lực lượng Âm Dương Kính lên trên người của Tầm Long Sĩ một lần nữa, tiếp tục hiến tế Tầm Long Sĩ, dẫn về phía phương hướng Huyết Tế Đại Trận, bởi thế lực lượng tấn công về phía Trần Khuynh Địch đã giảm bớt đi không ít.
Mà một điểm này…chính là sinh cơ của Trần Khuynh Địch!
Đối diện với sự vây công của đám người, Trần Khuynh Địch đã trọng thương sắp chết, vốn định lấy ra tuyệt chiêu bí tàng, ở dưới sự công kích của năm vị cường giả Đại Đạo Huyền Quang mười vạn dặm, công thêm hai kiện Đạo Binh thượng phẩm, tỉ lệ sống sót tối đa bất quá cũng chỉ có 20-30%, Trần Khuynh Địch thuần túy là đang liều mạng.
Nhưng chính là nhờ cử động phân thân của hắn đánh một quyền vào Huyết Tế Đại Trận...đã lập tức khiến cho Hoành Võ Đế cải biến suy nghĩ, ở trong năm người, chỉ có Hoành Võ Đế là có mục tiêu rõ ràng, đồng thời lại có Đạo Binh thượng phẩm, Hoành Võ Đế vừa thu lại tay, tỉ lệ sống sót nguyên bản chỉ có 20-30%, lập tức tăng lên đến hơn 50%.
"! !!"
Trần Khuynh Địch trợn hai mắt lên.
Cái đệch? Đây quả thực là trời cũng giúp ta!
Lực lượng dời non lấp bể vẫn mãnh liệt mà đến như cũ, nhưng khí thế của Trần Khuynh Địch lại tăng vọt lên một hơi, Đô Thiên Tọa trong cơ thể vào thời khắc này cũng cấp tốc khuếch tán ra.
Ở trong cái chớp nhoáng này, tay chân của Đô Thiên Tọa thay thế tay chân của Trần Khuynh Địch, khoang ngực của Đô Thiên Tọa thay thế xương ngực của Trần Khuynh Địch, một mực bảo vệ nội tạng của hắn, lò động lực thay thế vị trí trái tim, ngay cả hộp sọ cũng đều được phủ một lớp giáp, đồng thời cố định xương cốt đã nát bấy.
Trần Khuynh Địch chính là nghĩ như vậy.
Xương cốt vốn nên được rèn luyện dần dần, nhưng dựa vào bạo lực đánh nát xương cốt để rèn luyện, rất có thể sẽ phản tác dụng, giống như là vừa rồi vậy, xương cốt triệt để vỡ nát sẽ không còn cách nào rèn luyện, nhưng mà nếu như có biện pháp cố định xương cốt bể nát tại nguyên chỗ như cũ mà nói...
Có phải hay không là vẫn còn có thể tiếp tục rèn luyện thêm một lần!
Nhưng mà mọi người đều biết.
Nếu như xương cốt vỡ nát, cho dù có cố định tại nguyên chỗ cũng vô dụng, cả người sẽ mất đi giá đỡ, cuối cùng khẳng định sẽ sụp đổ, nhưng còn may, lần này Trần Khuynh Địch chính là mang theo Đô Thiên Tọa đi ra ngoài, mà không phải là mang theo Xích Tiêu Kiếm, muốn hỏi vì sao ư, tự nhiên là bởi vì Đô Thiên Tọa...
Có hình người!
Nếu xương cốt tạm thời không rèn luyện nổi, vậy thì sẽ dùng Đô Thiên Tọa để thay thế khung xương...nói không chừng sẽ còn có hiệu quả tốt hơn!
Mà sự đã thật chứng minh, thao tác của Trần Khuynh Địch đã thành công! Đương nhiên, phần thành công này là vô cùng miễn cưỡng, sức mạnh hùng hậu không ngừng đánh thẳng vào lục phủ ngũ tạng của Trần Khuynh Địch, trái tim phảng phất như muốn triệt để nổ tung vậy, xương cốt nát bấy ngược lại là vẫn được cố định ở trong cơ thể, duy trì nguyên trạng, được Đô Thiên Tọa bao phủ, nhưng mà thay vào đó...thân thể đã sắp nổ tung!
Cưỡng ép nhét Đô Thiên Tọa vào trong cơ thể, không phải là sử dụng đơn thuần, thậm chí còn dùng nó để thay thế bộ phận thân thể, còn là ở dưới tình huống trọng thương, Trần Khuynh Địch có thể khẳng định, không qua bao lâu nữa, toàn bộ cơ thể của hắn sẽ nổ tung, đến lúc đó sẽ trở thành pháo hoa sáng nhất trong bầu trời đêm kia.
Bất quá vạn hạnh chính là...dựa vào sự kiên cố của Đô Thiên Tọa, Trần Khuynh Địch vẫn còn sống! Cả người thuận theo hư không phá toái, thành công trốn ra khỏi sự bao vây của đám người Tần Võ Dương, thuận thế vọt ra bên ngoài!
Chứ nếu tiếp tục chịu đánh sẽ thật sự xong đời.
"Hệ thống!"
"Tích, bản hệ thống đang ở đây."
"Đợt thao tác này của ta có lợi hại không? Đầu tiên là dùng phân thân hấp dẫn sự chú ý của người khác, từ đó suy yếu công kích của đối phương trên phạm vi lớn, tìm ra một tia sinh cơ ở trong đó và chạy thoát, thế nào?"
"Tích, kí chủ thật giỏi."
"Còn phải nói!"
"Tích, như vậy thì kí chủ, tiếp theo nên làm cái gì? Ngài đã sắp nổ rồi."
"Hừ!" Trần Khuynh Địch hừ lạnh một tiếng.
Ta đương nhiên là phải có biện pháp! Trần Khuynh Địch ta trí kế vô song, lúc nào không phải đều là tính trước làm sau, làm sao có thể sẽ không hề nghĩ ngợi liền giơ nắm đấm lên xông về phía trước đây?
Vào thời điểm trước khi thao tác, Trần Khuynh Địch đã nghĩ kỹ bước tiếp theo cần phải làm thế nào!
"Hít hà!" Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu.
Sau đó móc ra một tấm quyển trục màu vàng óng, đây là thánh chỉ vào thời điểm hắn được sắc phong Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ lúc trước, được Thánh Thượng Đại Càn đích thân viết, giống như thời điểm ở Tây Cương Đạo trước đó, nếu như Trần Khuynh Địch nhớ không lầm, loại vật này hẳn là có thể dẫn dắt ý thức của Thánh Thượng Đại Càn.
Cho nên...
"Cứu mạng! !!" Trần Khuynh Địch vận hết sức bú sữa mẹ mà gào thét.
Hiện tại Lý Hoa Anh đang rơi vào bên trong nguy cơ lớn nhất trong cuộc đời.
Hỏng bét! Cái bụng có một chút đau nhức!
Nguyên nhân rất đơn giản, thú triều công kích rất mãnh liệt, nhưng may mắn mà Thành Vệ Quân bên này đã chuẩn bị vật tư và quân bị tương đối hoàn thiện, đợt thứ nhất có hơn vạn con hung thú trùng kích, cuối cùng vẫn đã bị Thành Vệ Quân anh dũng ngăn lại, thú triều cũng tạm thời lui về.
Mà ở trong trận chiến đấu này, lực lượng phát huy ra đã viễn siêu phía trước, thậm chí là Lý Hoa Anh không thuộc về những lão binh kia, tự nhiên là cũng trở nên buông lỏng, kết quả là không buông lỏng thì thôi, vừa buông lỏng, cơ bắp toàn thân nới lỏng một cách tự nhiên, bao gồm cả cơ đít cường tráng...
Nói một cách ngắn gọn, đã sắp không nhịn được nữa!
Nhưng mà gặp quỷ! Nơi này chính là chiến trường! Một giây sau nói không chừng thú triều sẽ giết tới, lúc này bản thân mình làm sao có thể đi xuống tường thành, vạn nhất bị coi là đào binh lâm trận bỏ chạy, như vậy sẽ rất mất mặt, về phần nói với đội trưởng là muốn đi nhà xí...vậy liền càng không được.
Bởi vì bây giờ tu vi của Lý Hoa Anh đã đột phá.
Nguyên bản hắn chỉ có tu vi cảnh giới Hậu Thiên - Xuất Thần Nhập Hóa, hiện tại đã đến cảnh giới Hậu Thiên - Đăng Phong Tạo Cực, cũng chính là tu vi Hậu Thiên đỉnh phong, mà võ giả ở trong cái cảnh giới này, trên giá trị nghiêm ngặt mà nói, đã không thể nào còn cần đi nhà vệ sinh.
Nếu như lại đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, trên cơ bản đã thoát khỏi khốn nhiễu đi nhà cầu.
Cho nên hiện tại nếu như mình nói với đội trưởng muốn đi nhà xí...như vậy sẽ bị xem như là lấy cớ! Làm sao bây giờ! Trực tiếp ỉa ở trong quần, không được! Tuyệt đối không được!
Nguy cơ quá lớn!
Trên trán của Lý Hoa Anh ứa ra một giọt mồ hôi lạnh, vừa đè nén sự thống khổ ở trong bụng, cảm thụ được cơ đít nhúc nhích, vừa hít vào một hơi thật sâu, xuất ra nghị lực quân nhân của bản thân cưỡng ép nhẫn nại.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận