Phản Diện Siêu Cấp

Chương 496: Mảnh ghép tư liệu

 
 
 
Trần Tiêm Tiêm liếc nhìn Dương Xuân ở bên cạnh, lại liếc mắt nhìn tiểu Yêu, lộ ra sắc mặt phức tạp.
Đúng vậy, mình đã bị con nhóc Dương Xuân này vượt lên trước từng bước a, liên tưởng đến kỳ ngộ của bản thân mình, Dương Xuân mặc dù không lấy được Thông Thiên Phù Đồ giống như bản thân mình, nhưng vẫn không rơi vào thế hạ phong, vị tiểu Yêu này hẳn là đã làm ra trợ giúp rất lớn a, vốn phải là bí mật nhất định phải giấu giếm, nàng lại không có một chút do dự nói cho ca ca.
Mà đổi thành bản thân mình, bản thân mình không chỉ có che giấu sự tình Thông Thiên Phù Đồ, còn trộm quần áo của ca ca, mặc dù không biết ở trong đó có huyền cơ gì, nhưng có thể khiến cho Thông Thiên Phù Đồ của mình có phản ứng, nói không chừng đó là cơ duyên mà ca ca hao hết trăm cay ngàn đắng mới thu thập được…mình cũng không thể tiếp tục thờ ơ được nữa!
Nhất định phải nói ra ở trước mặt của tất cả mọi người!
"Sư huynh, kỳ thật bộ quần áo mà sư huynh thu thập lúc trước kia, là đã bị ta lấy đi, ta biết là ở bên trong có cơ duyên rất lớn, nhưng ta lại không nói cho sư huynh."
"Kỳ thật là chuyện này cũng có quan hệ đến bí mật lớn nhất của chính ta, bộ quần áo kia, đã dẫn động kiện bí bảo mà ta đạt được, hơn nữa dường như còn là bí bảo Phật môn, trước đó bà điên Phật môn…Phật môn Huyền Lưu Ly muốn ta gia nhập vào Phật Môn, xem ra cũng là vì nguyên nhân này, đó là một tòa Phù Đồ Tháp."
"Thật xin lỗi! Sư huynh! ta đã một mực gạt huynh!"
Đối mặt với lời tự thú xuất phát từ nội tâm của Trần Tiêm Tiêm….
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Hở? Quần áo? Đó là vật gì?
Sự tình bộ trang bị lão tăng Thiếu Lâm tự quét rác rút thưởng được vào ngày xưa đã sớm bị Trần Khuynh Địch ném lên chín tầng mây! Mà gần như đồng thời, tiếng pháo nổ của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Trần Khuynh Địch.
"Đùng đùng đùng! Chúc mừng kí chủ! Chúc mừng kí chủ!"
"Thành công lấy được 100% tín nhiệm của Trần Tiêm Tiêm, Trần Tiêm Tiêm đã chủ động nói cho ngài bí mật quật khởi lớn nhất của nàng, biết được sự tồn tại đặc thù của bí bảo Thông Thiên Phù Đồ, có thể thanh toán Hệ thống tệ cho hệ thống để lấy được tin tức tương quan."
"Nhiệm vụ [ hóa giải thù hận ] đã được hoàn thành!"
"Tuyên bố ban thưởng nhiệm vụ: tương lai hẳn phải chết đã được ngài thoát khỏi thành công!"
"Nhân tiện, mở ra ba mảnh ghép tư liệu hoàn toàn mới, kí chủ đã thành công hoàn thành mảnh thứ nhất, mời kí chủ hãy tự mình khai quật mảnh ghép hình thứ hai, nhắc nhở kí chủ một lần nữa, bộ tư liệu tiếp theo sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tương lai của kí chủ, mời kí chủ hãy đối mặt tích cực với nó."
"Nhắc nhở ngoài định mức: Khà khà khà khà…"
Nghe một tràng tiếng cười không rõ ý vị kia của hệ thống, Trần Khuynh Địch há to miệng, mất nửa ngày cũng không thể lấy lại tinh thần.
Mà vào lúc này, vô luận là Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Trần Khuynh Địch, hay là tiểu Yêu, đều không có chú ý tới. Lạc Tương Tư đang dùng sắc mặt nghiêm chỉnh phức tạp mà nhìn Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm.
Bầu không khí hiện tại là vô cùng xấu hổ!
Dương Xuân cùng với Lạc Tương Tư thì tạm thời không nói, Trần Khuynh Địch cùng với Trần Tiêm Tiêm thì không thể nghi ngờ đang rơi vào trong một không gian yên tĩnh, không nói đến những cái khác, Trần Khuynh Địch thật vất vả mới lấy lại tinh thần từ bên trong thanh âm của hệ thống, liền nhìn thấy ánh mắt khẩn trưởng mang theo vài phần chờ mong của Trần Tiêm Tiêm, ở trong chờ mong lại mang theo vài phần lo lắng nhìn hắn.
Như vậy thì hắn phải mở miệng như thế nào a!
Mà ở phía đối diện, Trần Tiêm Tiêm cũng rơi vào xoắn xuýt thật sâu.
Vì sao ca ca lại không nói một lời nào? Chẳng lẽ là ca ca đang rất nổi giận hay sao, không thể nào!
Ta, ta cũng biết rõ ta làm như vậy là không đúng rồi, nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào khác a, ca ca vẫn luôn không đề cập tới, nếu như sớm nói với ta mà nói, ta nhất định sẽ nói cho ca ca.
Không, không được! Đây là hành vi trốn tránh, không thể làm như vậy! Ta muốn nhìn thẳng vào sai lầm của mình!
Toàn thân của Trần Tiêm Tiêm run rẩy, cúi thấp đầu cắn chặt môi.
Đúng! Mặc kệ cuối cùng ca ca có ý kiến đối với ta như thế nào, ta cũng đều nhất định phải nói ra!
Ta sẽ không hối hận!
Nhìn cái bộ dáng này của Trần Tiêm Tiêm, Trần Khuynh Địch rốt cục cũng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh: "Ách, quần áo? Quần áo cái gì chứ! Không sao cả! Đúng thế, cũng chỉ là quần áo mà thôi!"
"Ca ca?" Trần Tiêm Tiêm ngẩng đầu, lộ ra bộ dáng hai mắt đẫm lệ mông lung, gương mặt ửng đỏ.
Thấy vậy Trần Khuynh Địch chính là cảm thấy kinh ngạc, trong lúc hoảng hốt nhịp tim phảng phất như là đã đập chậm một nhịp.
"Thực sự không sao cả sao? Sư huynh không thèm để ý sao? Ta đã gạt sư huynh..."
"Không sao cả!" Trần Khuynh Địch vội vàng vẩy tay nói: "Ai cũng có một ít bí mật nhỏ, ta cũng có a, cho nên không cần phải xoắn xuýt như vậy, kỳ thật thì nếu muội không nói cho ta cũng không sao cả, ta thực sự là sẽ không để ý."
Nói đùa, ta đến hiện tại còn chưa kịp hiểu được là ngươi đang nói cái gì, bất quá cứ khẳng định không sai là được rồi! Nhân vật chính làm sao sẽ sai đây!
Nhìn Trần Khuynh Địch hốt hoảng, Trần Tiêm Tiêm đột nhiên nhoẻn miệng cười, nói: " Ta rất vui"
"Nàyyyyy!"
Dương Xuân nhảy đến trước mặt của Trần Khuynh Địch! Vô tình ngăn chặn sự giao hội tầm mắt giữa Trần Khuynh Địch cùng với Trần Tiêm Tiêm, một tiếng hét lên càng là trực tiếp che lấp thanh âm của Trần Tiêm Tiêm, cũng cắt đứt bầu không khí ở giữa Trần Khuynh Địch cùng với Trần Tiêm Tiêm, ở một bên khác, Lạc Tương Tư thì đang chậm rãi di chuyển, đi tới bên cạnh Trần Khuynh Địch.
"Sư huynh."
"Hả? Đã xảy ra chuyện gì?"
"Ở bên ngoài truyền đến không ít khí tức cường đại, dường như là có người đang đi đến nơi này." Lạc Tương Tư lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, bày ra bộ dạng giải quyết việc chung, không có bất kỳ tư tâm, mở miệng cảnh báo, nhưng ánh mắt vẫn liếc nhìn về phía phương hướng Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm.
Mà ở một bên khác, Dương Xuân thì đang truyền âm đấu khẩu kịch liệt cùng với Trần Tiêm Tiêm.
"Lại là ngươi, cái con nhóc này!"
"Thế mà lại sử dụng loại chiến thuật đáng thương này, quá âm hiểm!"
Trần Tiêm Tiêm đanh mặt lại, không muốn rụt rè ở trước mặt của Dương Xuân, lộ ra thần sắc rất là cường ngạnh.
Bất quá rất nhanh, mọi người liền thoát ra khỏi loại cảm giác vi diệu này, phân biệt nhìn về phía mấy cái phương hướng bất đồng, mà ở những phương hướng kia, có mấy đạo khí tức quấn vào nhau, vọt lên tận trời.
Cùng lúc đó, ở ngoài mấy dặm bên ngoài vị trí gò núi của đám người Trần Khuynh Địch…
"Không ngờ được ngươi thế mà lại khôi phục nhanh như vậy!"
"Ha ha!"
Tần Kiền Hoàng tản ra khí thế ngút trời, mà ở phía đối diện, thì là Long Ngạo Thiên cầm ngọc đao trong tay, bất quá chuôi ngọc đao này đã khác biệt với thời điểm ban đầu, đã bị Long Ngạo Thiên lấy ma khí bản thân không ngừng tiêm nhiễm, bây giờ đã sớm cởi ra bề ngoài trắng phau, thân đao giống như vừa mới được đúc thành từ ngọc đen, mang theo phong mang cực kỳ sắc bén.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận