Phản Diện Siêu Cấp

Chương 694: Phá Giới Đao

 
 
 
"Hãy chờ đợi trong ba ngày, không qua bao lâu Phật Môn sẽ đến chuộc cô."
"Hiểu rồi, hiểu rồi." Huyền Lưu Ly không biết vì sao lại cười rất vui vẻ, nói: "So với những chuyện kia, chúng ta hãy đánh một trận thì thế nào?"
"?" Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn, không hiểu rõ vị cô nương ở phía đối diện này rốt cuộc muốn làm cái gì.
"Cô thực sự muốn đánh với ta?"
"Đương nhiên là không phải đánh nghiêm túc rồi." Huyền Lưu Ly cười cười: "Dù sao thì ngươi bây giờ cũng đã là Hỏa Luyện Kim Đan, ta còn đang là Võ Đạo Tông Sư khẳng định sẽ không phải là đối thủ của ngươi, cho nên vẫn nên thủ hạ lưu tình một chút, tốt nhất là có thể khống chế ở trình độ khiến cho ta đánh tận hứng, lại không đánh cho ta quá thảm, thế nào?"
Cô nương này ngược lại là cũng không già mồm một chút nào.
Lần này ở bên trong ba vị thiên tài chư tông, Lý Trường Không cùng với Tử Hạ cũng không có thức thời như Huyền Lưu Ly, đối mặt với Trần Khuynh Địch đã trở thành võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, bọn hắn mặc dù nhận sợ, biết rằng cho dù liên thủ cũng không thể chống lại Trần Khuynh Địch. Nhưng ở ngoài miệng bọn hắn chính là không thừa nhận.
Có lẽ là sự kiêu ngạo của thân làm thiên tài, có lẽ là tôn nghiêm của thân làm võ giả, nói tóm lại cho dù bọn hắn yếu thế như thế nào, ở ngoài miệng cũng sẽ không nguyện ý thừa nhận bản thân mình nhỏ yếu, đây cũng là chuyện đương nhiên, dù sao thì bọn hắn cũng xuất thân từ thánh địa võ đạo, thừa nhận nhỏ yếu đối với bọn hắn mà nói chính là sự tình không có khả năng giống như nằm mơ giữa ban ngày, nhưng Huyền Lưu Ly trái lại là cho dù một chút cũng không để ý. Thậm chí còn vin vào đó quang minh chính đại yêu cầu Trần Khuynh Địch hạ thủ lưu tình một chút...
"Quá mệt mỏi."
Trần Khuynh Địch thở dài, chợt áp chế khí tức của bản thân đến cực hạn, rất nhanh liền rớt khỏi cấp độ Hỏa Luyện Kim Đan, thậm chí là rớt khỏi cấp độ Sinh Tử Quan, cuối cùng dừng lại ở tu vi cảnh giới giống với Huyền Lưu Ly.
Mặc dù oán trách ở ngoài miệng, nhưng Trần Khuynh Địch vẫn lựa chọn tiếp nhận lời đề nghị của Huyền Lưu Ly.
Dù sao thì nếu không làm như vậy, vị cô nương này dường như là sẽ hoàn toàn không có ý rời đi, mà dựa trên quan hệ giữa song phương, Trần Khuynh Địch cũng không muốn quá miễn cưỡng nàng, một mặt là thái độ của Huyền Lưu Ly cùng với Thuần Dương Cung cũng không quá khẩn trương, một mặt cũng là do Phật Môn gia đại nghiệp đại, cuối cùng cũng không thể đắc tội...chỉ là một yêu cầu đơn giản, vậy liền thoả mãn nàng là được rồi. Dù sao thì hắn ở trong hai ngày này cũng không có chuyện gì làm.
"Đánh xong cô hãy ngoan ngoãn trở về."
"Không được."
"Trừ phi là ta thắng, nếu không ta sẽ không quay về."
Huyền Lưu Ly nói ra không có một chút do dự nào, mà theo thanh âm của nàng rơi xuống, từng đạo từng đạo đường vân màu máu dần dần hiện lên ở bên trên gò má trắng noãn của nàng, mái tóc đen cũng theo đó biến thành màu đỏ, ý cảnh Phật Môn nguyên bản thanh tĩnh vô vi, vào thời khắc này đúng là dính vào mấy phần sát lục chi khí máu tanh.
"Trước tiên hãy định ra quy tắc."
"Quy tắc? ??" Trần Khuynh Địch trợn to hai mắt, chiến đấu còn có quy tắc?
"Đương nhiên!" Huyền Lưu Ly nói ra vô cùng tự nhiên: "Mặc dù ta rất chờ mong quyết chiến sinh tử, nhưng cảnh giới chân thực của ngươi cao hơn ta nhiều như vậy, quyết chiến sinh tử là không thể đánh được, cho nên tự nhiên cần phải định ra quy tắc, nhớ kỹ, ai dựa vào thực lực chế phục đối phương trước, người đó chính là người thắng."
"Ấy, chờ một chút…"
"Bắt đầu!" Không để ý đến Trần Khuynh Địch, Huyền Lưu Ly trực tiếp động thủ.
Mặc dù Trần Khuynh Địch vào lần đầu gặp mặt đã cảm thấy như vậy, bất quá vị thiên kiêu chi nữ Phật Môn này, theo một ý nghĩa nào đó thật đúng là coi bản thân là trung tâm vũ trụ.
Oanh!
Thấy Trần Khuynh Địch đã áp chế lực lượng, Huyền Lưu Ly đúng là xuất thủ không lưu tình một chút nào, Giới Đao trong tay bỗng nhiên bổ ra, rõ ràng là người trong Phật Môn, một đao bổ ra lại mang theo sát khí ngập trời, hung hãn tới cực hạn, chỗ đao quang đến, phảng phất như đều muốn phá mở thiên địa vạn vật.
Đây là Phá Giới Đao!
Ở bên trong Phật Môn có hàng ngàn môn đao pháp, nhưng chân chính được xưng tụng là cái thế, bất quá cũng chỉ có bốn loại đao pháp tuyệt học được vinh dự nằm ở trong truyền thừa của Phật Môn, đủ để sánh ngang với bất luận môn đao pháp nào ở Đao Tông ngoại trừ Đại Tuyệt Diệt Thần Đao, thậm chí nếu diễn hóa đến cực hạn, coi như là cũng có thể liều mạng với Đại Tuyệt Diệt Thần Đao.
Phá Giới Đao, Từ Bi Đao, Bồ Đề Đao, Nhiên Mộc Đao. Bốn loại đao pháp mỗi người mỗi vẻ, cũng đều có ý cảnh, nhưng ở trong đó nếu như bàn đến lực sát thương, Phá Giới Đao không thể nghi ngờ chính là mạnh nhất.
Tên như ý nghĩa, Phá Giới Đao chính là đại khai sát giới đao, lấy một chữ "Phá" cùng với một chữ "Giới", đao ý chẳng những không hề có ý tứ từ bi của Phật Môn, thậm chí còn tràn đầy tác phong của Ma Đạo, hơn nữa còn phát huy ý tứ sắc bén và phá hết vạn pháp đến cực hạn, võ tăng tầm thường căn bản là không có cách nào tu luyện môn đao pháp này. Theo tục truyền, cảnh giới tối cao của Phá Giới Đao, chính là lấy sát nhập đạo, lấy ý tứ phá giới lĩnh ngộ giới luật chi cảnh, từ đó đại triệt đại ngộ, buông xuống đồ đao, lập địa thành phật.
Đương nhiên, Huyền Lưu Ly Trước mắt còn chưa đạt tới loại trình độ kia.
Cho nên Phá Giới Đao hiện tại mà nàng thi triển, hoàn toàn chính là một môn đao pháp sát ý ngất trời, phối hợp với pháp tướng A Tu La của nàng, phảng phất như một nữ tu la đi ra từ biển máu, muốn giết chóc chúng sinh vậy, cỗ chiến ý cuồng nhiệt cùng với ánh sáng màu đỏ tươi kia, khiến cho Trần Khuynh Địch cũng phải trợn mắt hốc mồm.
Cái đệch! Phật Môn đến tột cùng là đã bồi dưỡng Huyền Lưu Ly như thế nào, vì sao lại bồi dưỡng thành dạng này.. .
Tặc lưỡi một cái, Trần Khuynh Địch vẫn phản ứng rất nhanh, hai tay vỗ một cái, sau đó chỉ lên trời cao, Âm Dương nhị khí lưu chuyển viên mãn, một vòng Khai Thiên Phủ Quang hiện lên, đón lấy Phá Giới Đao của Huyền Lưu Ly, ngược lại là không có một chút ý tứ yếu thế nào.
Oanh! Khai Thiên Phủ Quang cùng với Phá Giới Đao đụng vào nhau, huyết quang cùng với Âm Dương nhị khí tán loạn về bốn phương tám hướng, lập tức dẫn phát ra một tràng thanh âm đổ vỡ kịch liệt, cũng may là đang ở trong Vạn Thọ Cung, nếu như ở ngoại giới, mặt đất bốn phía đã sớm bị dư ba giao thủ của hai người đánh cho vỡ nát.
"Ha ha ha ha!"
"Thật là lợi hại!"
Huyền Lưu Ly rút lui về sau mấy bước, cánh tay cầm Giới Đao cũng đều đang hơi hơi run rẩy, nhưng biểu lộ ở trên mặt lại không có một chút nhụt chí nào, không bằng nói là nàng trái lại còn hưng phấn hơn.
"Khục." Lùi lại một bước, Trần Khuynh Địch vỗ mạnh vào mồm.
Vào giờ phút này hắn đã thu liễm lực lượng, hoàn toàn lấy đồng cảnh giới mà giao thủ, không còn lực lượng cấp bậc nghiền ép, hắn mặc dù vẫn chiếm thế thượng phong, nhưng cuối cùng cũng không phải là ưu thế áp đảo. Hơn nữa quy tắc thắng lợi lần này cũng không phải là đánh giết cũng không phải là đánh bại, mà là chế phục, thì càng khiến cho Trần Khuynh Địch cảm thấy khó làm.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận