Phản Diện Siêu Cấp

Chương 904: Nã pháo

 
 
 
Vừa dứt lời, toàn thân của hầu gái đứng yên lặng ở sau lưng Trần Khuynh Địch liền run lên, hạ giọng, cẩn thận từng li từng tí nói ra: "Hồi bẩm đại nhân, không phải là các quan viên Tuần Châu Đạo không bố trí phô trương, chỉ là bến cảng dù sao cũng là nơi giao thương, nếu như phô trương trắng trợn, khó tránh khỏi có một chút quấy rối dân chúng..."
"Ồ?" Trần Khuynh Địch liếc mắt nhìn hầu gái: "Đây là do bọn hắn nói à?"
"Ách, đúng thế..."
"Thì ra là vậy." Trần Khuynh Địch gật đầu một cái.
Thì ra là vậy! Vậy thì có thể lý giải...mới là lạ! Ngươi nhìn Trần Khuynh Địch ta giống như là đồ đần sao! ? Trước khi ta tới cũng đã tìm hiểu rất kỹ! Tình báo Tuần Châu Đạo mà Lục Phiến Môn cung cấp hôm qua ta thế những đã thức đọc cả đêm, ta há lại không biết tình huống của Tuần Châu Đạo! ? Nếu như là ở những địa phương khác trong Tuần Châu Đạo, ở trong bến cảng đông đúc nhộn nhịp, như vậy còn xem như là quấy rối dân chúng, nhưng ở Cửu Long Thành...
Làm ơn! Bến cảng Cửu Long Thành cho tới bây giờ chỉ có thương đội của chín đại gia tộc.
Làm gì có bình dân! Ta coi như có đánh nổ bến cảng, cũng đều khó có khả năng quấy nhiễu đến dân chúng! Nói một cách khác.
"Đây là đang ra oai đánh phủ đầu ta sao?" Trần Khuynh Địch cảm nhận được nghi hoặc xuất phát từ nội tâm, thấp giọng tự nhủ, hắn thật sự là không thể nào hiểu được.
Vì sao đám người Tuần Châu Đạo lại dám ra oai đánh phủ đầu mình, chẳng lẽ là tên tuổi của Trần Khuynh Địch ta còn chưa đủ vang dội?
"Người đâu?"
"Vâng."
"Hãy làm như thế như thế, như vậy như vậy..."
Ở trên tầng cao nhất một tòa tửu lâu có khoảng cách gần bến cảng Cửu Long Thành nhất, sau khi Cương Thiết Lâu Thuyền xuất hiện, mấy nam tử mặc áo bào trắng không khỏi lộ ra nụ cười.
"Hạ gia chủ quả nhiên liệu sự như thần."
"Cũng không biết tâm tình của vị khâm sai đại thần kia bây giờ như thế nào?"
"Ha ha ha."
Trung niên nam tử cầm đầu bất ngờ chính là Hạ Hòe - gia chủ Hạ gia, hắn lúc này chính là lộ ra vẻ mặt xuân phong đắc ý uống rượu, lộ ra bộ dáng trung niên đắc chí: "Vị khâm sai đại thần kia cũng thật là dám nghĩ, bảo chúng ta đóng cửa bến cảng để phô trương cho hắn? Quả nhiên là ý nghĩ hão huyền."
"Đúng vậy."
"Ngươi nói xem đến lúc lên bờ hắn có thể nổi giận đối với những quan viên kia hay không?"
"Có thể hay không?"
"Ha ha ha, điều đó là chắc chắn."
"Bất quá hắn cũng không có cách nào."
Mấy trung niên nam tử khẽ cười nói, bầu không khí rất hài hòa, mà Hạ Hòe cũng nhẹ nhàng nâng ly rượu lên, ở trên khóe miệng mang theo vài phần nụ cười trong lòng đã có dự tính: "Hắn đương nhiên là không có cách nào, phải biết rằng nơi này chính là Cửu Long Thành, là trung tâm Tuần Châu Đạo, càng là trung tâm giao thương ít có ở Đại Càn."
"Hắn muốn gây chuyện ở chỗ này?"
"Đến lúc đó chúng ta sẽ mượn cơ hội này, cắt xén một chút thuế má hàng năm giao cho Thượng Kinh, sau đó lại tố cáo hắn, nói hành vi của hắn ảnh hưởng nghiêm trọng đến giao thương ở Cửu Long Thành, khiến cho tuyệt đại đa số thương nhân cùng với bình dân hoảng sợ, vì vậy mới khiến cho thu nhập từ thuế giảm mạnh..."
"Theo ta thấy, vì thu thuế, đến lúc đó Thượng Kinh sẽ là bên đầu tiên không tha cho hắn!"
"Ha ha ha!"
Nghe xong lời nói của Hạ Hòe, những người khác nhao nhao lộ ra nụ cười kính nể: Cao kiến! Quả nhiên bàn về độ vô sỉ vậy thì Hạ gia các ngươi có lịch sử lâu đời và nội tình thâm hậu a.
Nhìn cái bộ dáng không biết xấu hổ này, là tấm gương của chúng ta!
"Hạ gia chủ nói cực phải!"
"Cạn ly vì khâm sai đại thần tân nhiệm!"
"Cạn ly!"
Đám người vừa đàm tiếu, vừa nâng ly rượu ngon, nhìn qua hào sảng đại khí, rất có vài phần khí thế uống rượu luận anh hùng.
Ngay vào một giây sau.
Ầm ầm! Pháo vang rung trời giống như lôi đình, từ xa đến gần, từng đạo từng đạo ánh lửa nổ tung trên không trung, rơi vào trong nước biển, nhấc lên từng cột nước ngất trời, một mực kéo dài đến bến cảng, ở bên trong âm thanh pháo nổ, kiến trúc ở trên toàn bộ bến cảng đều phảng phất như động đất vậy, người đứng ở bên trên ngã trái ngã phải.
Đám người vừa mới giơ ly rượu lên, bao gồm cả Hạ Hòe, đều là lắc hai tay một cái, kém chút nữa làm rơi chén rượu.
"Đã xảy ra chuyện gì? !"
"Đã xảy ra chuyện gì! ?"
Hạ Hòe là người đầu tiên đứng lên đến, bộc phát cương khí, ổn định tâm thần của mọi người ở đây, tiếp đó vị Hạ gia chủ sáng suốt này lập tức hét lớn: "Người đâu!"
"Ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì! ?"
Vừa dứt lời, của chính phòng rượu liền bị đẩy ra, một vị đệ tử Hạ gia lộ ra sắc mặt trắng bệch bước nhanh đến, trong mắt ẩn ẩn có mấy phần kinh khủng: "Đại nhân!"
"Là đội tàu ở phía ngoài bến cảng!"
"Đội tàu?"
Hạ Hòe biến sắc, là cái đội tàu "Khâm sai đại thần" kia? Chẳng lẽ hắn đã thật sự động thủ? Hắn thế mà thực sự dám động thủ! ? Làm sao có thể!
"Hắn đã làm cái gì! ?"
"Tiếng nổ vừa rồi là đã xảy ra chuyện gì?"
"Không thể nào!"
Đối mặt với câu hỏi của chư vị đại nhân, còn có ánh mắt bén nhọn của gia chủ nhà mình, sắc mặt của vị đệ tử Hạ gia này càng thêm tái nhợt, sau khi trầm mặc một lát mới khổ sở mở miệng nói: "Đối phương đã nã pháo."
"Trực tiếp đánh chìm toàn bộ thương thuyền đậu sát ở bến cảng!"
"Bây giờ vẫn còn đang pháo kích!"
"Các vị đại nhân..."
Thanh âm của đệ tử Hạ gia có vẻ hơi bén nhọn, nhưng mọi người ở đây, bao gồm cả Hạ Hòe đều là hồn nhiên không hay.
Tâm tình của mọi người đều là con m* nó.
Nã pháo? Nã pháo! Vị khâm sai đại thần này thật là độc ác...
Ở trên bờ bến cảng Cửu Long Thành.
Cương Thiết Lâu Thuyền tính cả hạm đội hộ tống đồng thời nã pháo, từng khẩu từng khẩu thần cơ đại pháo bắt đầu oanh tạc bến cảng, tất cả quan viên nghênh tiếp đều bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, người nhát gan thậm chí là ngồi rạp xuống đất tại chỗ, tất cả mọi người không ngờ được Trần Khuynh Địch lại thực sự ngang nhiên nã pháo! Gặp quỷ!
Nã pháo thì nã pháo a, nhưng tốt xấu cũng phải chờ những trung thần Đại Càn chúng ta chạy rồi lại nã pháo a!
M* nó, chúng ta vẫn còn đang ở bến cảng đây, ngươi không nói hai lời liền nã pháo đây không phải là muốn mạng của chúng ta sao! Huống hồ bây giờ đã là thời đại nào rồi, lấy hòa bình làm trọng a! Động một chút lại nã pháo sẽ rất tổn thương hòa khí a.
Không thể không thừa nhận, mặc dù ở bên ngoài Tuần Châu Đạo cơ hồ là bao bọc tứ phía, thần hồn nát thần tính, nhưng ở trong Tuần Châu Đạo, lại là một mảnh thái bình, phần lớn quan viên Tuần Châu Đạo cũng bị chủ nghĩa đế quốc làm cho hủ thực, cả ngày hưởng lạc, đã bao lâu chưa từng nghe qua tiếng thần cơ đại pháo? Cho nên ở trong lúc nhất thời bến cảng liền trở nên hỗn loạn tưng bừng.
Mà người duy nhất trấn định ở trong mọi người, cũng chỉ có trấn thủ Tuần Châu Đạo, mặc dù là nữ tử, nhưng có thể ngồi lên vị trí trấn thủ một Đạo, tu vi của nàng cũng không thấp, là cảnh giới Tiên Thiên Hợp Đạo Tôn Giả, đủ để cho nàng đối mặt với thần cơ đại pháo vẫn bình tĩnh như cũ, huống chi...
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận