Phản Diện Siêu Cấp

Chương 839: Đoạt xá

 
 
 
Có chỗ nào đó không đúng, món kỳ bảo gọi là hệ thống nghịch thiên đâu? Vì sao lại không có? Còn có tràng cảnh biến hóa này, ban đầu có quan hệ đến thời niên thiếu của Man Thần là còn vô cùng cặn kẽ, nhưng tràng cảnh càng về sau lại rất mơ hồ, phảng phất như không cần phải dài dòng vậy, chỉ là một cái nháy mắt, Chí Tôn nhân gian cùng với A Không đều công thành danh toại, thiếu khuyết quá trình tất yếu cùng với chi tiết.
Hơn nữa thân phận của A Không cũng rõ ràng, Lạc Tương Tư nhớ kỹ, lúc trước ở trong lời tự thuật của Man Thần, có một người bạn thân dùng thần toán chi đạo, thôi diễn ra nàng đến, lúc này mới lưu lại truyền thừa cho nàng, nghĩ như thế, người bạn thân kia, hẳn là A Không cùng nhau trưởng thành với Man Thần.
Thế nhưng mà...
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
...
Loại cảm giác không tầm thường và không hài hòa này là cái gì? Là bởi vì ký ức không hoàn chỉnh? Hay là vì những nguyên nhân gì khác?
Còn có một điểm khác, tên Trần Khuynh Địch kia để cho mình xem phần ký ức này để làm cái gì? Nếu như toà di tích này có quan hệ cùng với hắn, vậy hắn có thể chính là Man Thần hay không? Mà mình chiếm được trí nhớ của hắn...
Lạc Tương Tư bỗng nhiên trợn to hai mắt, trước đó cũng đã nói, Lạc Tương Tư đã không phải là tiểu binh Biên Cương trước kia, nàng chăm chỉ hiếu học cho nên tuyệt đối có kiến thức không kém, chỉ cần một cơ hội, nàng rất nhanh liền có thể suy một ra ba, từ đó suy luận ra tin tức hữu dụng, mà lúc này cũng chính là như thế.
"Ký ức..ký ức!"
"Chẳng lẽ hắn là muốn đoạt xá ta! ?"
Lạc Tương Tư đã từng suy nghĩ qua.
Nếu như một người có ký ức hoàn chỉnh của một người khác, không có một tí bỏ sót nào mà nói, vậy người kia còn là chính hắn sao? Có thể hay không sẽ trở thành một người khác? Nguồn gốc của tình cảm là từ ký ức, tính cách cũng có thể thông qua ký ức để tạo ra, bản chất của một người là ở ngay bên trên ký ức...
Lạc Tương Tư nghĩ tới điểm này trước tiên, nếu như quán thâu phần ký ức này là khúc nhạc dạo đầu để đối phương đoạt xá mình mà nói...
Mình đang gặp nguy hiểm! Nhất định phải nghĩ biện pháp phá cục mới được!
"Chết tiệt!"
Hai mắt của Lạc Tương Tư trở nên vàng óng lần thứ hai, nàng cũng không phải là loại người sẽ ngồi chờ chết kia, nắm lấy cơ hội sau đó hành động quyết đoán mới là tác phong của Lạc Tương Tư.
Quyết định! Lạc Tương Tư bắt đầu áp súc lực lượng nguyên thần ở trong cơ thể, đồng thời toàn lực vận chuyển Nhiếp Hồn Đoạt Phách, hóa thành một chuôi lợi kiếm vàng óng ở trong đầu, bắt đầu chặt đứt ký ức có quan hệ đến Man Thần ở trong đầu, dù là làm như vậy sẽ tổn thương.
Nhưng trách ai được, điểm này Lạc Tương Tư kỳ thật cũng rất giống Trần Khuynh Địch.
Vào lúc cần thiết tuyệt đối phải quyết liệt.
Nhưng mà đúng vào lúc này, vào thời điểm chém ký ức, một địa phương bất thường lại rơi vào trong mắt của Lạc Tương Tư.
"Đây là?"
"! !!"
Ầm ầm! Cửa chính Man Thần Điện chậm rãi đóng lại kèm theo một tiếng nổ mạnh trầm muộn, trong đại điện đen nhánh sáng lên từng đạo từng đạo ánh lửa.
"Ha ha." Trần Khuynh Địch vừa cố ý cười một tiếng, vừa tính toán ở trong lòng.
Không sai! Trần Khuynh Địch có một kế hoạch! Kế hoạch này rất đơn giản, nếu vị Man Thần này muốn mình đoạt xá người nào đó, vậy mình cứ dựa theo kế hoạch của hắn mà làm, phải biết rằng vật đoạt xá này, thế nhưng là dính đến thao tác linh hồn tinh vi, độ khó khăn cơ bản là đồng đẳng với độ khó phẫu thuật não ở kiếp trước, nếu như nhất thời trượt tay...
Cũng là chuyện không có cách nào khác a!
Trần Khuynh Địch đã nghĩ kỹ, chỉ cần vị Man Thần này dám để cho nguyên thần bại lộ ở trước mặt của hắn, hắn không nói hai lời liền đấm một quyền về phía nguyên thần, không đánh nát được thì coi như đối phương xúi quẩy, hắn lại đấm thêm một quyền, nếu đánh nát thì coi như đối phương tốt số, mùa xuân năm sau hắn sẽ đi đến mộ phần của đối phương dâng hương.
"Khụ khụ!"
Đúng lúc này…
Man Thần đột nhiên nhìn về phía Trần Khuynh Địch, ở trong mắt mang theo vài phần quang mang khó lường: "Áo Mễ Gia, trước lúc này, có một số việc ta muốn nói rõ với ngươi."
"Ồ?"
"Ngươi cũng biết, đoạt xá là một chuyện vô cùng nguy hiểm, mặc dù ta tin tưởng tình hữu nghị giữa chúng ta, nhưng cũng nên có một chút phòng bị mới được, cho nên ở bên trong quá trình đoạt xá, ta sẽ mở tối đa trận pháp Man Thần Điện, nếu như ngươi ầm thầm động tay động chân mà nói..."
"Ta coi như sẽ không thể bảo đảm an nguy của ngươi."
"Ách!" Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ mặt kinh hãi: "Ngươi thế mà không tin Áo Mễ Gia ta! ?"
Man Thần: "…"
"Áo Mễ Gia ta tung hoành hư không nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều là nhất ngôn cửu đỉnh, sự tình đã hứa hẹn qua ta sẽ tuyệt đối không đổi ý, ngươi thế mà không tín nhiệm ta! ? Đây là vũ nhục to lớn đối với ta! Cái gì cũng đều không cần phải nói, nếu ngươi đã không tin ta, phần giao dịch này không làm cũng được!"
Man Thần: "? ??"
Con m* nó, tên gia hỏa này thế mà không ra bài theo lẽ thường a! Còn muốn đi đến mức nào?
Man Thần lập tức mở miệng nói: "Ách, Áo Mễ Gia, tại hạ chỉ là chú ý cẩn thận một phen mà thôi, ngươi cũng đừng quá để ở trong lòng, ta đương nhiên phải tin tưởng vào uy tín của ngươi, chỉ là luôn luôn phải có phòng bị a, đây cũng là cơ sở mà chúng ta hợp tác, không phải sao?"
"Khục!" Trần Khuynh Địch thầm mắng tên gia hỏa cẩn thận này ở trong lòng.
Ta cũng biết đạo lý muốn bắt là phải thả, đã như vậy...
Trần Khuynh Địch xoay chuyển lời nói: "Hừ! Ta có thể phát thệ đối với Tà Thần Tổ vĩ đại, dùng chuyện này để cam đoan uy tín của ta, về phần sự phòng bị của ngươi, chính là xâm phạm đến tôn nghiêm của ta! Ta cũng không yêu cầu ngươi triệt tiêu phòng bị, nhưng mà...khụ khụ! Ngươi phải biết, ta gần đây vừa mới giáng lâm đến đại thế giới Trung Thổ, ở có trong tay có một chút thiếu thốn..."
Man Thần bĩu môi.
Con m* nó, ta còn tưởng rằng ngươi muốn làm gì, nguyên lai là muốn nhân cơ hội đòi chỗ tốt! Tà Thần quả nhiên đều là thứ vô sỉ!
Mặc dù thầm mắng ở trong lòng, nhưng lúc này Man Thần vẫn còn phải nhờ vào vị "Áo Mễ Gia" này, cho nên vẫn gật đầu đáp ứng nói: "Ha ha ha, đúng thế, đúng thế, ở trong Man Thần Điện ta còn có một số cất giữ, nếu như Áo Mễ Gia ngươi không ngại, sau đó liền lấy những thứ đó đi thì như thế nào?
"Như vậy còn tạm được!" Trần Khuynh Địch hài lòng gật gật đầu ở mặt ngoài, thực tế đang chửi ầm lên ở trong lòng.
Không hiểu được đạo lý đưa tiền trước làm việc sau hay sao? Thật không ngờ được Man Thần cũng là một kẻ âm hiểm, vạn nhất làm xong việc ngươi không đưa tiền thì làm sao?
Sau khi biểu đạt một phen bất mãn, Trần Khuynh Địch mới kéo chủ đề về đúng quỹ đạo: "Ở bên trong này không có một ai, đối tượng ngươi muốn ta giúp ngươi đoạt xá ở nơi nào?"
"Không vội, không vội." Man Thần khẽ cười nói: "Đợi ta mở ra trận pháp ở nơi này trước."
"Được!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận