Phản Diện Siêu Cấp

Chương 779: Rốt cục cũng đi ra

 
 
 
Tâm trạng của Cửu Anh lúc này là rất xấu.
"Than ôi! Tốc độ bắt người ở từng thành trì là quá chậm! Hơn nữa còn nhất định phải bắt đầu bắt người từ thành trì ở biên giới, cần phải e sợ đến loại trình độ kia sao."
Đối với phụ vương của mình, Cửu Anh kỳ thật cũng không phải là không có một chút bất mãn nào.
Thân làm thế hệ Yêu tộc mới, hắn đối với sự cẩn thận đến mức thậm chí có thể coi như là hành vi thần kinh của Anh Cưu kia, vẫn luôn là rất không hiểu, nếu như chỉ vẻn vẹn là sợ hãi Đại Càn thì còn chưa tính, nhưng trời cao hoàng đế xa, đối tượng của Yêu tộc lại là người bình thường, Đại Càn chẳng lẽ còn sẽ quản lý hay sao? Không thể nào hiểu được.
Nếu như đối tượng mình muốn bắt là võ giả vậy thì cũng thôi đi, dù sao thì võ giả cũng là căn bản của các thế lực, nhưng mình bắt lấy bất quá chỉ là một chút phàm nhân tay trói gà không chặt, cho dù giết cũng không cần để ý mà thôi, mà cho dù là loại chuyện nhỏ nhặt này, còn phải cẩn thận làm, sợ bị Đại Càn phát hiện ra.
Điều này cũng quá khó chịu.
Nhưng dù sao thì cũng là mệnh lệnh của phụ vương, cho dù ở trong lòng của Cửu Anh lại bất mãn như thế nào, thì cũng vẫn phải hoàn thành, cho nên hắn dã dựa theo lời phân phó của Anh Cưu đi tới biên giới Hoài Nam Đạo, vốn dĩ mà nói, ở biên giới Hoài Nam Đạo có ba tòa thành nhỏ để lựa chọn, mà Cửu Anh mắt sáng như đuốc, liếc mắt liền chọn trúng toà Hoài Thủy Thành này!
Không sai! Trực giác nói cho Cửu Anh biết, chỉ cần đi vào toà Hoài Thủy Thành này, liền sẽ có chuyện tốt phát sinh!
Sau khi phái thủ hạ đi bắt phàm nhân, hắn vẫn du đãng ở trong Hoài Thủy Thành, thân làm đại yêu cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, Hoài Thủy Thành căn bản là không có người nào có thể chống lại hắn, giống như là lúc trước hắn đi đến Lạc Viêm Thành vậy, cho nên hắn vô cùng thảnh thơi, thậm chí còn ôm một loại tâm thái đi dạo chơi.
Mà có một câu nói rất hay.
Có tâm tình tốt liền muốn ăn gì đó.
"Dứt khoát tìm một, hai Nhân tộc để ăn."
Cửu Anh bắt đầu sinh ra ý nghĩ như vậy, mà sau khi có kinh lịch ở Lạc Viêm Thành, hắn đối với những phàm nhân ở thành nhỏ cũng đã không còn bất luận tâm tư cảnh giác gì, cho nên hắn quyết định thay đổi cách thức hành động.
Rất nhanh, Cửu Anh đã tìm được mục tiêu.
Đó là hai phàm nhân đi ở trên đường, hắn không quá ưa thích người có dáng dấp thật cao kia, là nam, rất cao, thịt Nhân tộc nam tính là không thể ăn, có chút chát chát, nhưng kẻ thấp bé nhỏ con ở bên cạnh thì lại không giống, không chỉ có là Nhân tộc nữ tính, hơn nữa tuổi tác cũng không phải là rất lớn.
Loại Nhân tộc này là có thịt mềm nhất, ăn ngon nhất.
Vừa vặn.
Một mực đợi ở loại địa phương Huyền Vũ Đảo kia, đã quá lâu không có mài răng, hôm nay liền để cho bổn đại nhân hưởng thụ một phen thật tốt, trước tiên sẽ dùng một bàn tay chụp chết nam nhân kia, sau đó lại ăn hết nữ tử kia, bắt đầu ăn từ phần đầu thì sẽ tốt hơn, bởi vì tiếng kêu thảm thiết sẽ dẫn tới không ít người, mặc dù mình không sợ, nhưng sẽ rất phiền phức.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Cửu Anh lập tức xuất thủ.
"Hừ!"
Sau khi hạ quyết tâm, Cửu Anh lập tức tiềm hành theo phương hướng hai Nhân tộc kia, nghiêm ngặt mà nói thủ đoạn tiềm hành của hắn kỳ thật cũng không tính là cao cấp, nhưng mà không thành vấn đề, ở trên người của hắn mang theo phù chú trân quý mà phụ vương đặc biệt giao cho hắn trước khi đi, có thể che dấu yêu khí của bản thân.
Kết hợp hai thứ này lại, đủ để giấu diếm ở trước mặt của đại đa số người.
Khuyết điểm là một khi động thủ, sẽ lập tức bị người phát hiện, đối với cường giả cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao mà nói, bằng vào một chút thời gian đó đã đầy đủ để cho bọn hắn làm tốt chuẩn bị chiến đấu, không có đủ tác dụng tập kích bất ngờ, nếu không thì phụ vương cũng sẽ không giao loại phù chú này cho hắn, mà là sẽ mang theo người.
Đương nhiên.
Lúc này Cửu Anh cũng không chờ mong điểm này, hắn chỉ là xuất phát từ hứng thú tà ác của cá nhân để hành động mà thôi, vốn dĩ muốn dùng một bàn tay chụp chết tên nam nhân Nhân tộc kia, nhưng thịt của nữ tử Nhân tộc khi tuyệt vọng sẽ ăn càng ngon hơn, cho nên liền dứt khoát cắn đứt đôi tên nam nhân Nhân tộc kia, khiến cho nữ tử Nhân tộc rơi vào trong khủng hoảng.
Cửu Anh nhếch nhếch miệng, lộ ra cái miệng đầy răng sắc bén.
Run rẩy đi! Phàm nhân!
"Chết đi!"
Cửu Anh bay vọt tới, mở to miệng ra đối với nam nhân Nhân tộc, mặc dù vẫn bảo trì hình người như cũ, nhưng cái miệng lại mở rộng một cách vặn vẹo, miệng to như chậu máu danh xứng với thực bao trùm mà xuống về phía nam nhân Nhân tộc, mắt thấy là sẽ cắn đứt nửa người của nam nhân Nhân tộc...
"Cái đệch?"
Không thể không thừa nhận.
Trần Khuynh Địch xác thực là đã bị giật mình, ở trong cái chớp mắt này hắn đã tự hỏi đó là món đồ chơi gì?
Nhìn qua thật sự là quá xấu...
"Cút ngay!"
Mặc dù bị giật mình, nhưng Khuynh Địch lại phản ứng rất nhanh, sau khi hô một tiếng, vì để cho thứ xấu xí đột nhiên nhô ra này cút ra xa một chút, hắn cơ hồ là không có một chút do dự gì, liền hướng về phía cái miệng to như chậu máu đang mở ra đối với bản thân, trực tiếp đấm tới một quyền.
Ầm ầm! Không có bất kỳ chiêu thức nào, chính là lực lượng và tốc độ trực tiếp nhất, nắm đấm của Trần Khuynh Địch trong nháy mắt liền xông phá vận tốc âm thanh, khí lãng bắn nổ hóa thành từng vòng từng vòng vầng sáng màu trắng lấy nắm đấm của Trần Khuynh Địch làm trung tâm khuếch tán ra, nhấc lên sóng xung kích như vòi rồng, toàn bộ đường cái đều hơi hơi rung động trong cái nháy mắt này.
Cái miệng to như chậu máu do Cửu Anh vừa mới biến hóa ra trực tiếp bị dư ba quyền đánh ra chấn nứt, mắt thấy là sắp đánh vào trên người của Cửu Anh, lúc này Trần Khuynh Địch mới ý thức được là bản thân có một chút quá mức, vô thức thu liễm chín thành lực đạo, nhờ vậy mới không có đánh cho Cửu Anh vỡ vụn thành từng khối ngay tại chỗ.
Nhưng dù vậy, Cửu Anh bị đấm trúng vẫn bay lên không trung, bay vọt từ con đường này sang con đường khác, cuối cùng rơi lên trên mặt đất, đập ra một cái hố không lớn không nhỏ, còn phun ra một đống máu tươi nóng bỏng như dung nham.
Cửu Anh: "? ??"
Trong nháy mắt đánh bay Cửu Anh.
Dương Xuân ở bên cạnh Trần Khuynh Địch liền thay đổi thái độ.
Đôi mắt to hơi hơi uốn lượn, lông mày nhướn lên, chỉ là một chút biến hóa như vậy, hình tượng thiên chân khả ái nguyên bản liền tiêu tán trong nháy mắt, thay vào đó thì là sát khí ác liệt.
"Rốt cục cũng đi ra a."
Nói thật.
Ở trong lòng của Dương Xuân kỳ thật vẫn một mực chờ mong giờ khắc này, mặc dù trước đó Quỷ Ảnh đã nói là người Đại Chu sẽ không có cách nào tìm được nàng, nhưng Dương Xuân vẫn ôm lấy hi vọng đối với Đại Chu, hoặc có lẽ là, nàng hi vọng người Đại Chu có thể tìm tới, như vậy nàng mới có biện pháp thông qua người Đại Chu để biết được tung tích của phụ thân.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận