Phản Diện Siêu Cấp

Chương 131: Có trộm sao?

 
 
 
"Hừ! Nếu như ngươi muốn đi cáo trạng, cũng đừng trách ta không khách khí!"
Trong mắt của Trần Tiêm Tiêm chợt lóe lên vẻ ngoan cường, sau đó bỗng nhiên dùng sức, bộc phát cương khí toàn thân trực tiếp đập vỡ cánh cửa mật thất, sau đó dùng cánh tay trái lúc trước chặn cánh cửa, lấy ra một kiện đồ vật mà lúc nãy nàng thu được, cái áo mà ca ca thay ra, nhét vào trong ngực của Dương Xuân.
"Ặc? !" Toàn thân của Dương Xuân chấn động, phảng phất như nhận phải sự dụ hoặc của ác ma, lộ ra biểu lộ say mê, bất quá trong nháy mắt liền khôi phục lại lý trí: "Ngươi cho rằng làm như vậy thì hữu dụng sao, ta tuyệt đối sẽ không bị mua chuộc ở dưới loại hối lộ này, ngươi quá ngây thơ rồi, Tiêm Tiêm tỷ!"
"Ha ha, chớ quên, ở trong Phủ Thành Chủ thế nhưng là có nữ bộc, ngươi nếu như cứ khư khư cố chấp, ta cũng sẽ không ngại cá chết lưới rách, nếu như khiến cho nữ bộc đến nơi này mà nói, hai người chúng ta đều sẽ bị nhìn thấy, nhìn bộ dáng của ngươi bây giơ, ngươi cảm thấy đến lúc đó ngươi sẽ có thể giải thích hay sao?"
Dương Xuân cúi đầu nhìn bản thân một chút, xác thực, trong ngực giắt cứng cái áo của ca ca mà nói, thực sự là rất khó giải thích...
"Nếu như ngươi mở một con mắt nhắm một con mắt mà nói, ta còn có mấy món..."
"Được, ta sẽ tha cho ngươi một lần a!"
...
Xem như là trung tâm quyền lực của Thành Thanh Đế, bản thân của Phủ Thành Chủ là phi thường lớn, nhưng người ở bên trong còn xa xa không có nhiều như vậy, chỉ có gian phòng của mấy người Trần Tiêm Tiêm, gian phòng của mười hai vị nữ bộc, cùng với gian phòng của Trần Khuynh Địch, thư phòng, còn có mật thất bế quan, cho nên trên thực tế là có rất nhiều phòng trống.
Mà vào lúc này, Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân đang tụ tập ở trong một gian phòng vắng vẻ.
"Chia năm năm, không có vấn đề gì chứ?"
"Được." Hai người chia đôi "Trân bảo" lấy được từ bên trong mật thất, sau đó Dương Xuân liền thu đồ vật được chia vào bên trong túi trữ vật, định rời đi, bất quá vào trước đó, Trần Tiêm Tiêm lại mở miệng gọi nàng lại.
"Chờ đã."
"Sao thế? Tiêm Tiêm tỷ?"
"Có một kiện sự tình, ta cảm thấy cũng cần phải nói cho ngươi." Trần Tiêm Tiêm do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định, sau đó nàng lấy ra một quyển sách màu vàng đất ở trong túi trữ vật, trên đó có viết bốn chữ lớn rồng bay phượng múa: Quỳ Hoa Bảo Điển!
"Đây là... Võ học? Ngươi lại còn lấy võ học của ca ca? !" Thần sắc của Dương Xuân biến đổi, cầm đi những trân bảo kia là không quan trọng, dù sao thì những trân bảo kia chỉ hữu dụng đối với nàng cùng với Tiêm Tiêm tỷ, nhưng nếu như dính đến loại hình bí tịch võ công, cũng không phải là sự tình đơn giản như vậy.
"Không phải là như thế!" Trần Tiêm Tiêm thấy Dương Xuân có xu thế trở mặt, vội vàng nói, đồng thời đưa quyển sách trong tay cho Dương Xuân: "Ngươi cứ đọc qua liền biết."
"Ừm?" Dương Xuân sững sờ, vô thức tiếp nhận quyển sách, sau đó lật ra, câu tâm pháp võ công đầu tiên đập vào mi mắt.
"Muốn luyện thần công, cần phải rút đao tự cung!"
Dương Xuân: "? ??"
Dương Xuân mất trọn vẹn năm giây mới phản ứng được, rút đao tự cung rốt cuộc là có ý gì, sau đó lại dùng mười giây đồng hồ mới bắt đầu suy nghĩ ra ý đồ mà đại ca ca cất giữ loại công pháp này, cuối cùng dùng trọn vẹn một phút mới loại bỏ tất cả các lựa chọn, đưa ra một kết luận khiến cho nàng cảm thấy sợ hãi.
"Đại ca ca không muốn làm nam nhân? !"
Nhìn thấy Dương Xuân thông minh như thế, thế mà cũng lập tức hiểu rõ giống như mình, xem thấu chân tướng kinh người ẩn núp ở bên trong quyển bí kíp võ công đơn giản này, Trần Tiêm Tiêm lập tức cảm thấy vui mừng.
"Ngươi hẳn là đã biết rồi a, vì sao ta lại phải lấy quyển võ công này đi."
"Làm rất tốt!" Dương Xuân ở trong nháy mắt liền đứng ở cùng một lập trường cùng với Trần Tiêm Tiêm.
Sự tình mà Đại ca ca không muốn làm nam nhân, vô luận là Dương Xuân hay là Trần Tiêm Tiêm, đều tuyệt đối sẽ không cho phép nó phát sinh!
"Nói đến, đại ca ca vẫn luôn giữ mái tóc dài, nói không chừng..."
"Hơn nữa đại ca ca đẹp trai như vậy..."
Tục ngữ nói, nam nhân có dáng dấp đẹp mắt mặc nữ trang vào, cũng sẽ là tuyệt thế mỹ nữ, nghĩ như vậy mà nói, trạng thái bây giờ của đại ca ca xác thực là vô cùng nguy hiểm a!
"Không được! Chúng ta nhất định phải khiến cho ca ca từ bỏ cái ý nghĩ này!"
"Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng nên làm như thế nào... ?"
Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm lộ ra thần sắc nghiêm túc nhìn nhau, trong đầu bắt đầu suy nghĩ.
Đại ca ca không muốn làm nam nhân.
Nghĩ biện pháp để đại ca ca muốn làm nam nhân một lần nữa.
Để cho đại ca ca cảm nhận được chỗ tốt cùng với ưu điểm làm nam nhân.
Làm nam nhân có ưu điểm gì?
Mỹ nữ!
"Chúng ta chỉ có thể quyến rũ ca ca!"
"Không sai!"
Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm gần như đồng thời cho ra kết luận hoàn toàn giống nhau, hai người nhìn nhau, không khỏi lộ ra nụ cười giống như thấy tri âm, nếu như không phải là bởi vì người nào đó mà nói, các nàng nhất định sẽ trở thành bằng hữu cực kỳ tốt a.
Mà vào giờ khắc này, Trần Khuynh Địch thì đã kết thúc một ngày mệt nhọc, rời khỏi thư phòng.
"Aiii, mệt chết rồi, bất quá còn tốt là cuối cùng đã tìm được tin tức trọng yếu, đến lúc đó chờ đến khi Hiền Trung mang tin tức về, liền có thể bắt tay vào điều cha một chút... hả?"
Trần Khuynh Địch nháy nháy mắt, nhìn chung quanh.
Bản thân không đi sai chỗ a.
Trần Khuynh Địch quay đầu, lại nhìn về phía mật thất bế quan mà hắn hay dùng.
"Cửa đâu? ??"
"Có trộm sao?"
Trần Khuynh Địch vô cùng ngạc nhiên mà nhìn mật thất bế quan không có cửa, vội vàng đi nhanh vào trong mật thất, khẩn trương nhìn gian phòng một chút, cuối cùng chạy đến bồ đoàn mà bản thân thường tĩnh tọa, sau đó... Từ dưới bồ đoàn lấy ra một cái túi trữ vật có tạo hình kỳ lạ.
Sau khi nhìn thấy túi trữ vật, Trần Khuynh Địch cuối cùng mới nhẹ nhàng thở ra: "Còn may, còn may."
Đây chính là bảo bối mà hắn tỉ mỉ cất giữ, không mất đi liền tốt.
Dù sao thì hiện tại Trần Khuynh Địch đang tu luyện Trượng Lục Kim Thân cùng với Long Tượng Bàn Nhược Công, hắn cũng không có quên lời cảnh cáo của hệ thống, bây giờ hắn là không thể gần nữ sắc! Nếu không thể gần nữ sắc, vậy cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp từ trên một phương diện khác, mà bảo bối ở bên trong cái túi trữ vật này chính là đồ vật mà Trần Khuynh Địch dùng để giải quyết vấn đề.
"Phải chuyển sang nơi ẩn nấp khác rồi, gặp quỷ, vì sao ở trong Phủ Thành Chủ thế mà cũng đều có thể bị trộm a?" Trần Khuynh Địch cẩn thận từng li từng tí thu hồi túi trữ vật, sau đó nhíu mày, lộ ra mấy phần bất mãn.
Dù sao thì nơi này cũng chính là trung tâm quyền lực của Thành Thanh Đế, còn có một vị Trấn Cương Sứ như hắn tọa trấn, đạo chích từ đâu tới lại còn dám ăn trộm ở loại địa phương này? Đây quả thực là không đặt bản thân hắn vào mắt, không đặt triều đình vào mắt, không đặt Thuần Dương Cung vào mắt!
"Đến tột cùng là ai có gan lớn như vậy?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận