Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1151: Có vấn đề!

 
 
 
"Ha ha ha ha ha!"
Kèm theo một trận cười điên cuồng, Tiên Tôn hoàn toàn bị ánh búa chém thành hai nửa, trong lúc nhất thời bí cảnh Côn Lôn thiên khốc địa khấp, mưa máu rải đầy toàn bộ Tiên Giới.
Vào giờ khắc này, ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không.
Ngay trong nháy mắt bí cảnh Côn Lôn bị đánh xuyên, bản thể của cung chủ Tiên Cung ở vào tinh không liền phảng phất như có cảm giác ở trong lòng vậy, đưa ánh mắt nhìn về một phương hướng.
"Chết?"
"Chết rồi?"
Đối với dị biến xuất hiện ở bí cảnh Côn Lôn nhà mình, cung chủ Tiên Cung cũng không có biểu hiện ra sự chấn kinh, ngược lại còn giống như là mọi thứ đều nằm trong dự liệu vậy, rất là bình tĩnh.
"Ngay cả toàn bộ bí cảnh Côn Lôn cũng đều bị bổ ra, kể từ đó, hắn là hẳn là đã chết rồi?"
"Cũng tốt."
"Về phần Tiên Cung..."
"Mất thì mất, dù sao cũng không cần phải để ý."
Tinh vân biến động, vạn thiên tinh thần hội tụ gây dựng lại, cuối cùng hóa thành một phương Thiên Đình, sừng sững ở bên trong trời sao mênh mông vô ngần, chợt nhìn lại trấn cung chi bảo của Tiên Cung cùng với Thiên Đình lại có 8 thành tương tự, mà trên thực tế cũng xác thực là như thế, đây cũng là thể hiện của Tiên Nhân tu luyện đến chí cường giả.
Mà ở bên trong tinh vân Thiên Đình, một đạo thân ảnh hư ảo chậm rãi hiện lên, rơi lên bên trên đế tọa trong Thiên Đình, sương mù che đậy khuôn mặt dần dần tán đi, lộ ra hình dáng của cung chủ Tiên Cung, nếu như đám người Trần Khuynh Địch có ở tại đây mà nói, nhất định sẽ bị cung chủ Tiên Cung dọa cho giật nảy mình một cái.
Bởi vì hình dáng của cung chủ Tiên Cung là hoàn toàn tương tự cùng với Tiên Tôn!
Bởi vì hắn là Thái Thanh Tiên!
Kỳ thật cho tới bây giờ cũng không có cái gì là cung chủ Tiên Cung, Tiên Tôn đích thân mở ra Tiên Cung, chính là vì tìm kiếm con đường siêu thoát ở trong bí cảnh Côn Lôn, đã như vậy, hắn lại làm sao có thể để cho Tiên Cung thoát ly khỏi tầm kiểm soát của mình đây? Cho dù là ngủ say, hắn tất nhiên đều nắm giữ Tiên Cung ở trong tay.
Cho nên mới có cái gọi là cung chủ Tiên Cung, Tiên Tôn chia nguyên thần ra làm bốn, Thượng Thanh Tiên hóa thân thành Thiên Đạo của bí cảnh Côn Lôn, xem như là tầng ngụy trang thứ nhất, Ngọc Thanh Tiên ẩn thân ở bên trong Phong Thần Bảng, xem như là tầng ngụy trang thứ hai, bản thể thì là giấu ở trong lòng đất Phong Thần Điện, xem như tầng ngụy trang thứ ba, Thái Thanh Tiên thì là chuyển sinh thành cung chủ Tiên Cung.
Đây là tầng ngụy trang thứ tư.
Bốn tầng ngụy trang, phòng ngừa bị người ta bắt ra tiêu diệt.
Cẩn thận đến nước này, theo một ý nghĩa nào đó thì Tiên Tôn muốn chết đi là sẽ rất khó khăn, nhưng cho dù là Chí Tôn nhân gian cũng sẽ không ngờ rằng bản thân sẽ làm phản a?
Thời gian mà Tiên Tôn ngủ say là quá dài.
Mà so sánh với nhau, Ngọc Thanh Tiên ngơ ngơ ngác ngác, ngay cả ký ức cũng không đầy đủ, Thượng Thanh Tiên quá trung thành, không có bất kỳ điều gì để nói, nhưng hắn thân làm Thái Thanh Tiên thì lại không giống nhau.
Qua nhiều năm như thế, hắn không ngừng chuyển đổi thân phận, xem như là trở thành "nhiều đời" cung chủ Tiên Cung, không ngừng xử lý sự vật ở bên trong tông môn, giao thiệp với người khác, dần dà, hắn cũng đã sớm có được nhân tính thuộc về mình, không còn là hóa thân khôi lỗi đơn thuần.
Dù sao thì Thái Thanh Tiên cũng là đặc thù nhất.
Bởi vì ở bên trong ba phân thân của Tiên Tôn, chỉ có hắn là một mực liên hệ cùng với người khác, muốn sinh ra nhân tính, phương pháp nhanh nhất chính là giao lưu cùng với nhiều người, qua nhiều năm như thế, cũng chỉ có Thái Thanh Tiên mới từ từ bắt đầu sinh ra ý nghĩ tương tự, hắn bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ đến một vấn đề: Mình nhất định phải làm khôi lỗi của Tiên Tôn sao? Có được Tiên Cung, nắm giữ toàn bộ bí cảnh Côn Lôn, còn có ký ức bản thể của Tiên Tôn, càng không có gông cùm xiềng xích như Tiên Tôn, hắn hoàn toàn có thể theo đuổi con đường siêu thoát của bản thân không phải sao? Phải biết rằng Tiên Tôn sở dĩ không dám rời khỏi bí cảnh Côn Lôn, cũng là bởi vì Tiên Tôn tu luyện thiên số, tương khắc cùng với thiên số của Đạo Tổ, không quen khí hậu, hơn nữa bản thân của bí cảnh Côn Lôn cũng có hạn chế đối với hắn, nhưng so sánh với nhau, cung chủ Tiên Cung cũng không có nhiều hạn chế và phiền toái giống như Tiên Tôn.
Bởi vì cung chủ Tiên Cung chính là nguyên thần do Tiên Tôn phí hết tâm tư cắt đi.
Bộ phận nguyên thần này là không có bị thiên số tiêm nhiễm, lại trải qua nhiều năm tịnh hóa như vậy, ở bên trong ba cỗ phân thân, cũng chỉ có hắn là không bị hạn chế.
Nhờ như vậy, cung chủ Tiên Cung mới có thể cảm thấy mình không giống với những người khác. Ngọc Thanh Tiên ngơ ngơ ngác ngác không có một chút hành động nào, Thượng Thanh Tiên trung thành tuyệt đối không biết biến báo, chỉ có hắn, đã có nhân tính, lại không bị hạn chế, còn có tương lai thật tốt, mà tu vi bây giờ cũng là do cung chủ Tiên Cung đi từng bước một tạo thành, mạnh hơn rất nhiều so với thời điểm mới tách ra.
Đã như vậy vì sao lại muốn tiếp tục làm khôi lỗi?
Ý nghĩ là có.
Nhưng cung chủ Tiên Cung lại rất rõ ràng sự đáng sợ của Tiên Tôn, hắn cũng lo lắng đối phương lưu lại hậu thủ gì ở trên người của mình, cho nên hắn vẫn không có biểu lộ ra ý nghĩ ở trong lòng, thẳng đến khi hắn biết được Tiên Tôn tính ra bản thân sẽ có một trận đại kiếp sinh tử, sắp có người muốn xâm lấn bí cảnh Côn Lôn.
Thế là cung chủ Tiên Cung đã làm ra một sự kiện.
Đó chính là cố ý không nhìn thấy dị biến đến từ bí cảnh Côn Lôn, đương nhiên, ban đầu hắn đúng là không có phát hiện, Tam Bất Hiểu còn không đến mức không có một chút bản lĩnh ấy, nhưng theo thời gian trôi qua, sau khi bản thể của Tiên Tôn hiện thân, toàn bộ lực lượng trong bí cảnh Côn Lôn đều bị tụ tập lại, loại biến động kịch liệt cấp bậc kia coi như là Tam Bất Hiểu cũng không che đậy được. Nhưng cho dù là phát hiện ra chỗ không thích hợp, cung chủ Tiên Cung vẫn mặc kệ.
Hắn không có đi trợ giúp.
Mà sau đó cũng giống như là kỳ vọng của hắn, bí cảnh Côn Lôn cũng đều bị xé rách, ở dưới loại vĩ lực đầy trời kia, Tiên Tôn cũng không có khả năng sống được.
"Thượng Thanh, Ngọc Thanh, bản thể, tất cả đều đã chết hết, từ nay về sau ta sẽ chính là bản thể!"
"Tự do!"
"Ha ha ha! Ta tự do rồi!"
Cung chủ Tiên Cung dần dần lộ ra nụ cười khi đạt thành âm mưu, một loại cảm giác tự do bay lượn dào dạt ở trong lòng, giống như là nhớ lại vậy, từng đạo từng đạo cảnh tượng ngày xưa hiện lên, lần đầu sinh ra, mỗi năm đi qua, sự sợ hãi lúc nhìn thấy Thuần Dương Đạo Tôn, không cam tâm đối với việc bản thân làm khôi lỗi.
Không sai! Bây giờ ta đã không phải là khôi lỗi! Thật khoái hoạt! cung chủ Tiên Cung vừa đắm chìm ở trong ký ức, vừa hưởng thụ sự tự do, trải qua ký ức lóe lên, càng ngày càng nhiều, thậm chí còn khiến cho hắn có một loại ảo giác mình chính là Tiên Tôn.
Ảo giác sao?
"! ! !"
"Ngươi phản ứng quá chậm, Thái Thanh."
Có vấn đề!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận