Phản Diện Siêu Cấp

Chương 196: Cuộc chiến giữa các nhân vật phản diện

 
 
 
"Ừm, không thua thiệt, không thua thiệt!" Ninh Thiên Cơ thấp giọng lẩm bẩm nói, cũng may là trong mấy chục năm bản thân hắn cầm quyền, vẫn luôn tận sức khôi phục nguyên khí cho Thuần Dương Cung, qua nhiều năm như thế cũng đã bổ sung được rất nhiều tài nguyên vào bảo khố, bằng này tổn thất là vẫn còn nằm trong phạm vi chịu đựng, đổi thành Thuần Dương Cung vào mấy thập niên trước, nếu Trần Khuynh Địch dám làm như thế, hắn không đánh chết cái tên phá của này mới là lạ!
Nhìn Ninh Thiên Cơ đang nhắm mắt dưỡng thần, Trần Khuynh Địch không biết vì sao đột nhiên cảm thấy rùng mình một cái, có một loại ảo giác là nghĩa phụ đang đập cho hắn một trận nên thân.
"Khuynh Địch a..."
"Vâng, vâng! Sư phụ!" Trần Khuynh Địch vô thức ưỡn ngực ngẩng đầu lên nói.
"Là như thế này a, ba ngày sau chính là đại điển khai sơn, khi đó ta cũng sẽ tuyên bố với ngoại giới là ngươi sắp trở thành chưởng giáo Thuần Dương Cung đời sau, vào trước đó thì ngươi hãy tiến vào bí cảnh Thuần Dương rèn luyện một phen thật tốt là được rồi, ngày mai ta sẽ cho ngươi nghỉ ngơi một ngày, vào ngày mốt thì hãy đi đến Vạn Thọ Cung, ta sẽ đưa ngươi vào bí cảnh.
Trần Khuynh Địch cũng không cự tuyệt, bởi vì hắn biết rõ cá tính của vị nghĩa phụ tiện nghi này, nếu như nghĩa phụ đã quyết định, vậy thì nếu không có lý do chính đáng mà nói là sẽ không có cách nào cự tuyệt.
"Vậy thì hài nhi xin được cáo lui trước."
"Đi đi."
Bóng lưng của Trần Khuynh Địch chậm rãi biến mất ở trong Thuần Dương Cung, mà Ninh Thiên Cơ thì nhìn chăm chú vào bóng lưng nghĩa tử của mình, sau một hồi lâu mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc:
"Kỳ quái, linh hồn viên mãn không có lỗ hổng, hơn nữa còn kết hợp vô cùng hoàn mỹ với thân thể, nhìn qua cũng không phải là bị đoạt xá a."
"Chẳng lẽ Khuynh Địch thật đúng là có tài nhưng thành đạt muộn, thiên phú ẩn núp ngày xưa đã bắt đầu bạo phát?"
"Hoặc nói là tên tiểu tử này đang giấu mình thứ gì?"
Thân làm chưởng giáo Thuần Dương Cung - Thái Hoa Tiên Nhân ngày xưa đã lấy sức một mình kéo Thuần Dương Cung trở lại từ trong nguy cơ gần như diệt vong, Ninh Thiên Cơ tự nhiên là không có khả năng không có một chút tâm cơ nào, hắn vẫn nhìn thấy ở trong mắt những biến hóa của Trần Khuynh Địch từ trước đây thật lâu, nhưng hắn vẫn không biết rốt cuộc là tại sao lại sinh ra những biến hoá này.
Xuất phát từ sự cẩn thận, Ninh Thiên Cơ cũng không hề đánh rắn động cỏ, mà là một mực ở phía sau yên lặng quan sát Trần Khuynh Địch. Bao quát cả hành động của hắn ở Nam Cương Đạo, kỳ thật Ninh Thiên Cơ đều nắm rõ ở trong lòng.
Tối thiểu là kiện Thủy Long Hoàng Kim Giáp kia, chính là không có khả năng bị hủy ở Nam Cương Đạo, nhưng lạc ấn mà Ninh Thiên Cơ lưu lại ở trên đó nói cho hắn biết, món Thần Binh Tiên Thiên Cực Phẩm kia đúng là đã không còn.
"Thật sự là kỳ quái, không thể tưởng tượng được." Ninh Thiên Cơ xoa cằm một cái, cá nhân hắn càng thiên hướng về việc Trần Khuynh Địch hẳn là chiếm được được kỳ ngộ gì đó, về phần đoạt xá, Ninh Thiên Cơ tin tưởng là ánh mắt của bản thân còn không đến mức không nhìn ra, linh hồn ở trong cơ thể của Trần Khuynh Địch, không thể nghi ngờ chính là Trần Khuynh Địch, nếu như ngay cả hắn cũng nhìn lầm...vậy nói rõ kẻ đã đoạt xá Trần Khuynh Địch, còn mạnh hơn chính hắn. Nhưng nếu như là tồn tại như vậy, tại sao lại phải đoạt xá Trần Khuynh Địch đây? Không có đạo lý a.
"Ta không thấy rõ, không có nghĩa là người khác cũng không thấy rõ."
Ninh Thiên Cơ chỉ suy nghĩ trong chốc lát, liền cong ngón tay búng ra, một đạo kiếm quang mờ nhạt bắn ra từ giữa bàn tay của hắn, hóa thành một vệt sáng biến mất ở trong Vạn Thọ Cung, mau chóng bắn ra bên ngoài Thuần Dương Cung.
"Không sao, có ta tọa trấn, sẽ không thể có chuyện ngoài ý muốn."
Ninh Thiên Cơ nhắm hai mắt lại, tiếp tục tiến vào bế quan.
Đối với sự cổ quái ở trên người của Trần Khuynh Địch, Ninh Thiên Cơ cuối cùng vẫn lựa chọn bỏ mặc, bởi vì hắn có tự tin đối với thực lực của mình, hắn tin tưởng là phán đoán của bản thân tám, chín phần mười là sẽ không sai, coi như có sai lầm, lấy thực lực của hắn cũng có thể trấn áp tất cả loạn cục, chỉ cần có hắn ở đây, Thuần Dương Cung sẽ không ngã.
Ở dưới chân Thái Hoa Sơn, nơi này trước đó bởi vì Trần Khuynh Địch đến mà chấn động một hồi, lúc này đã trở nên yên lặng, bất quá vẫn còn có không ít võ giả tán tu đang đàm luận về uy thế mà Trần Khuynh Địch tạo ra khi trở về Thuần Dương Cung trước đó, nhất là võ giả trẻ tuổi, càng là nói ra lời nói hùng hồn "Đại trượng phu phải làm như thế".
Chỉ là tất cả mọi người đều không có chú ý tới, vào giờ khắc này trận pháp phong sơn của Thái Hoa Sơn, lại mở ra một cái lỗ hổng nhỏ.
Nhưng so sánh cùng với thanh thế to lớn của Trần Khuynh Địch lúc trước, cái lỗ hổng nhỏ này lại có vẻ hết sức điệu thấp, thậm chí là ngay cả võ giả ở bên trong Thuần Dương Cung cũng không có ai chú ý tới.
Mà người tiến vào cái lỗ hổng này, thì là một thân ảnh khôi ngô vác trường đao trên vai.
"Ngạo Thiên, trở về rồi à?"
"Đã trở về."
Long Ngạo Thiên lộ ra thần sắc lạnh lùng, nhìn Thuần Dương Cung rộng rãi, nhất là toà núi Đạo Tử chân truyền cao lớn kia, hít vào một hơi thật dài, khí tức trên người ẩn mà không phát, nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác áp bách sâu đậm.
"Trần Khuynh Địch..."
Vì đánh bại kẻ địch cả đời của mình, ý chí chiến đấu của Long Ngạo Thiên vào lúc này đang sục sôi.
---
"Tích! Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng kí chủ, kích hoạt nhiệm vụ ẩn tàng!"
"Tên nhiệm vụ: cuộc chiến giữa các nhân vật phản diện."
"Nội dung nhiệm vụ: Chỉ là một cái Long Ngạo Thiên lại muốn khiêu chiến ngài, đây nhất định là do không hiểu biết tôn ti trật tự! Phải cho mọi người thấy ai mới là nhân vật phản diện chân chính! Hãy lên đi kí chủ! Bổn hệ thống ủng hộ ngài!"
Nhìn nhiệm vụ mà hệ thống đột nhiên ban bố ở trong đầu, Trần Khuynh Địch vừa mới rời khỏi Vạn Thọ Cung liền rơi vào trong sự trầm tư thật lâu.
—-
Cuộc sống gần đây của Dương Xuân là phi thường hài lòng. Muốn hỏi tại sao mà nói, bởi vì từ sau khi trở về từ Thiên Lan Kiếm Tông, nàng đã đột phá tâm chướng ước hẹn ba năm, sau khi về núi tu luyện một đoạn thời gian, liền rất nhẹ nhõm đột phá đến cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
Trên thực tế, thành thật mà nói, điểm này cho dù là tiểu Yêu ở trong đầu của Dương Xuân đều không ngờ được, ở dưới cái nhìn của tiểu Yêu thì Dương Xuân mặc dù có nội tình phi thường thâm hậu, nhưng cảnh giới Hậu Thiên cuối cùng cũng không thể so với cảnh giới Tiên Thiên, hàng rào của từng cái tiểu cảnh giới đều muốn viễn siêu Hậu Thiên, theo lý thuyết muốn đột phá không phải là sẽ dễ dàng như vậy...
"Không có đạo lý a." Tiểu Yêu thấp giọng lẩm bẩm ở trong đầu của Dương Xuân, lộ ra biểu lộ không thể lý giải.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, chính là quá trình đột phá của Dương Xuân, quả thực giống như là được thần linh trợ giúp vậy, vốn dĩ chỉ là thử nghiệm đột phá, kết quả thế mà một đường thông suốt, rất dễ dàng liền xông phá hàng rào Luyện Khí Hóa Thần, tấn thăng đến cảnh giới Tiên Thiên thứ hai.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận