Phản Diện Siêu Cấp

Chương 469: Ngũ Phật Quan

 
 
 
Huyền Lưu Ly mặt không đổi sắc, lấy ra một cái mũ từ trong túi trữ vật.
"Vật này tên là Ngũ Phật Quan, còn có một cái tên khác là Ngũ Trí Quan, mang theo sức mạnh của Đại Phật, tượng trưng cho Ngũ Phật, Như Lai Húc Nhật, Dược Sư Phật phương Đông, A Di Đà Phật phương Tây, Bảo Sinh Phật phương Nam, Thành Tựu Phật, có được diệu dụng khai mở tâm trí."
"Bản thân của Ngũ Phật Quan được làm từ ngọc phỉ thuý, đội ở trên đầu, giống như là Ngũ Phật quán đỉnh..."
"Phương Trượng làm chủ, vì để cho Phật Tử điện hạ sớm ngày khai ngộ, tạm thời cấp cho Phật Tử điện hạ kiện pháp khí này, ngày sau nói không chừng cũng có thể trở thành Đạo Khí bảo hộ Phật Tử điện hạ."
Huyền Lưu Ly càng nói càng vui vẻ, lại hồn nhiên không thấy được Dương Xuân đang cố nén ý cười cùng với sắc mặt tái xanh của Trần Tiêm Tiêm ở bên cạnh.
Đúng thế, chuyện có quan hệ đến Ngũ Phật Quan, Trần Tiêm Tiêm căn bản là không hề quan tâm.
Quan trọng nhất là, cái đồ chơi này được làm từ ngọc phỉ thuý, từ trên xuống dưới đều có màu xanh lục, lại còn là một cái nón…(ở trung quốc đội nón xanh có nghĩa là bị cắm sừng)
"Vật này, liền giao cho Phật Tử điện hạ!"
Trần Tiêm Tiêm nhìn Huyền Lưu Ly cầm Ngũ Phật Quan, dùng vẻ mặt trang nghiêm mà trao nó cho mình, khoé mắt không ngừng co giật.
"Ngươi đang cố ý à?"
Huyền Lưu Ly: "? ??"
"Khụ khụ!" Trần Tiêm Tiêm còn chưa mở miệng, Dương Xuân ở bên cạnh liền cao hứng bừng bừng bước tới giúp Trần Tiêm Tiêm nhận lấy Ngũ Phật Quan, nói: "Không nên khách khí a, Tiêm Tiêm tỷ thật là, ý tốt của Lưu Ly tỷ là rất khó có được, tại sao ngươi lại không chấp nhận? Yên tâm đi Lưu Ly tỷ, cái nón xanh này, Tiêm Tiêm tỷ sẽ nhận lấy!"
Thấy vậy Trần Khuynh Địch đứng ở bên cạnh xem trò vui liền lộ ra biểu lộ sợ hãi.
Huyền Lưu Ly hồn nhiên không phát hiện ra chuyện không đúng liền hài lòng gật gật đầu nói: "Đã như vậy ta liền đi trước."
"Trần Khuynh Địch, chớ quên! Chúng ta sẽ gặp lại trong kỳ tuyển chọn!"
Kỳ tuyển chọn? Cho đến giờ phút này, Trần Khuynh Địch mới phản ứng với ba chữ kỳ tuyển chọn ở trong miệng của Huyền Lưu Ly, đó là cái đồ chơi gì?
Huyền Lưu Ly vừa đi không lâu, Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân còn đang minh tranh ám đấu, tranh luận với nhau về vấn đề Ngũ Phật Quan thuộc về ai, cửa chính gian phòng lại bị gõ thêm một lần.
Đông đông đông!
"Gặp quỷ! Tại sao lại có người đến? !" Trên gương mặt của Trần Khuynh Địch lộ ra sự bất mãn.
Ta đang lẽ phải sớm rời khỏi nơi thị phi này mới đúng, bây giờ đột nhiên lại toát ra nhiều chuyện như vậy, hơn nữa còn đều nhằm vào ta!
Trong nháy mắt, Trần Khuynh Địch phảng phất như là thể hồ quán đỉnh vậy, giật mình hiểu rõ ra.
Đúng thế, không phải là những chuyện này nhằm vào ta, mà là bởi vì hai vị nhân vật chính ở bên cạnh ta a!"
"Trần công tử, điện hạ cho mời công tử." Mở cửa chính ra, Lưu Cẩn nhanh chân đi vào bên trong phòng, bất quá sau khi nhìn thấy thân hình của Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân, trên mặt của hắn lại lộ ra một tia quỷ dị.
"Thái Tử muốn gặp ta?" Trần Khuynh Địch vừa mới hiểu được vì sao bản thân lại gặp phải nhiều phiền toái như vậy liền nhếch nhếch khóe miệng nói: "Thì ra là thế, ta hiểu rồi."
Xem ra là sự tình bản thân ta làm giả bảo ngọc Phượng Hoàng cuối cùng đã bị bại lộ rồi sao? Được rồi, dù sao thì ta cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
"Ta biết ý đồ của Thái Tử, Thái Tử định làm gì?"
Lưu Cẩn: "? ??"
Ta còn chưa kịp nói cái gì mà ngươi đã biết rồi?
Mặc dù ở trên giang hồ đều nói người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung - Trần Khuynh Địch là một đời quỷ tài trí kế vô song, nhưng thật sự là sẽ thần kỳ như vậy hay sao?
Ý niệm tới đây, Lưu Cẩn không khỏi nói ra từng chữ: "Ngài thực sự biết rõ ý đồ của Thái Tử sao? Trần công tử, ta hy vọng ngài không nên hiểu lầm."
"Hiểu lầm?" Trần Khuynh Địch bỗng nhiên cười một tiếng, nói: "Ta làm sao có thể sẽ hiểu lầm đây."
Trừ bỏ sự tình Thái Tử phát hiện ra bảo ngọc là giả tạo, muốn gây phiền toái cho ta, thì ta và Thái Tử căn bản là không thù không oán a!
Cho nên Thái Tử phái Lưu Cẩn đến đây nhất định là do sự tình bảo ngọc!
"Ý đồ của Thái Tử, cũng không tiện nói ra ở đây!" Trần Khuynh Địch liếc nhìn Trần Tiêm Tiêm, vừa thấp giọng nói ra, vừa ám chỉ Lưu Cẩn.
Lần này ngươi hẳn là đã minh bạch rồi chứ, Trần Tiêm Tiêm đang ở ngay bên cạnh, tự nhiên là không thể nói rõ sự tình bảo ngọc.
Sự ám chỉ của Trần Khuynh Địch, Lưu Cẩn tự nhiên là cũng có thể phát hiện ra.
Thì ra là thế! Hắn chính là không muốn Thuần Dương Cung liên lụy vào bên trong sự bày bố của Thái Tử sao!
Phải biết rằng ở bên trong sự bày bố của Thái Tử, Trần Khuynh Địch bởi vì nguyên nhân Trần gia bị quản chế, tất nhiên sẽ đáp ứng Thái Tử tham gia kỳ tuyển chọn tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ, mà Trần Khuynh Địch thân làm Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, ở một trình độ nào đó thì chính là đại biểu cho thái độ của Thuần Dương Cung, Thái Tử nếu muốn mượn tay của Trần Khuynh Địch, tất nhiên là cũng sẽ kéo Thuần Dương Cung xuống nước theo.
Bất quá xem ra, cái ý nghĩ này cũng đã bị Trần Khuynh Địch nhìn thấu a! Hắn không muốn để cho những đệ tử Thuần Dương Cung khác biết rõ, chính là vì muốn đặt Thuần Dương Cung ra bên ngoài!
Không hổ là Trần Khuynh Địch!
"Dĩ nhiên." Lưu Cẩn cười cười nói: "Xem ra Trần công tử đúng là đã minh bạch ý tứ của điện hạ, vậy là tốt rồi, vậy sau này sẽ giao kỳ tuyển chọn cho ngài, hi vọng là ngài sẽ không làm cho Thái Tử thất vọng."
"Tất nhiên rồi!" Trần Khuynh Địch mỉm cười tiễn Lưu Cẩn đi, sau đó bắt đầu lẩm bẩm: "Lưu Cẩn nói như vậy là có ý gì? Kỳ tuyển chọn? Ý nói là chỉ cần mình tham gia kỳ tuyển chọn gì đó, thì sẽ bỏ qua chuyện cũ?"
"Sư huynh không biết sao?" Trần Tiêm Tiêm vẫn một mực dự thính trước đó giống như là vội vã muốn biểu hiện bản thân vậy, đột nhiên nhảy ra nói.
"Ồ? Muội biết sao?"
Trần Tiêm Tiêm ưỡn ngực ngẩng đầu, còn nhìn thoáng qua Dương Xuân có một chút không cam tâm, mang theo vài phần cảm giác thắng lợi nói: "Kỳ tuyển chọn ở trong miệng của Lưu công công trước đó, có lẽ chính là thi tuyển vị trí tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ ở Kinh Thành."
"Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ." Khóe mắt của Trần Khuynh Địch giật một cái.
Cái tên này là điềm xấu a! Tối thiểu là ở bên trong trí nhớ kiếp trước của ta, phàm là nhân vật lên làm tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ, bất kể là ngoại thích, trọng thần, bậc thầy võ thuật hay là tuyệt thế kiêu hùng, đều không có một ai ngoại lệ, tất cả đều là chết không yên lành. Hoặc là xét nhà, hoặc là diệt môn, nói tóm lại đều là vô cùng thê thảm.
"Còn có người muốn cái vị trí này sao?"
"Đương nhiên."
Trần Tiêm Tiêm dùng vẻ mặt đương nhiên nói ra: "Cẩm Y Vệ mới được thiết lập nghe nói là được phân ra từ một bộ phận của Lục Phiến Môn, gần như là một bản sao của Lục Phiến Môn, mặc dù chỉ mới được thiết lập, nhưng lại có thế lực phi thường khổng lồ, mà nền tảng cũng rất tốt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận