Phản Diện Siêu Cấp

Chương 636: Cá tuyết

 
 
 
"Đáng giận!"
"Thế mà lại cấu kết với Yêu tộc! Còn dùng loại thủ đoạn đê hèn này để đối phó với chúng ta, nhất định chính là sỉ nhục của thánh địa võ đạo!"
"Thật sự là quá đáng!"
Lời nói trước đó của Trần Khuynh Địch đã ứng nghiệm hoàn mỹ, mặc dù Mặc Môn có biện pháp phái nhân thủ đi ra ngoài mua đủ loại tài nguyên, nhưng ở Đông Lai Đạo bây giờ, căn bản là không có ai để ý tới mấy đệ tử Mặc Môn có tu vi không cao, đi dạo một vòng, qua nhiều ngày như vậy, Mặc Môn thế mà quả thực là không mua được cái gì.
Mà tài nguyên tồn kho cũng đã không còn nhiều lắm. Ở trong khoảng thời gian này Mặc Môn thậm chí đã bắt đầu tiến hành phân phối tài nguyên.
Bởi vậy có thể thấy được sự quẫn bách bây giờ của Mặc Môn.
Mà đám người Mặc Môn nguyên bản kiên định, lúc này rốt cục cũng bắt đầu cảm thấy hối hận, trong hàng trưởng lão và đệ tử cũng xuất hiện ý kiến như "nếu không thì giao trả Cửu Thiên Thanh Khí cho Yêu Côn Bắc Hải".
Bất quá bây giờ đã không phải là vấn đề có trả Cửu Thiên Thanh Khí hay không, không bằng nói là vào sớm trước đó, Mặc Môn đã vụng trộm nhận thua, muốn dùng một lượng lớn Cửu Thiên Thanh Khí để khiến cho Yêu Côn Bắc Hải rời đi, thoát khỏi quẫn cảnh. Nhưng cái kế hoạch này lại bị bốn nữ Dương Xuân sau khi xuất quan làm hỏng bằng một cách rất đơn giản.
Yêu Côn Bắc Hải đã bị mua chuộc.
Bốn nữ dùng trọn vẹn 20 vạn xe cá tuyết lấy được ở một nơi cực sâu trong đáy biển Đông Hải, những con cá tuyết này đã trải qua sự xác nhận của Quỷ Ảnh, đồng dạng cũng có thể đưa đến hiệu quả tiến hóa đối với Yêu Côn Bắc Hải, mặc dù hiệu quả kém xa tít tắp Cửu Thiên Thanh Khí, chỉ có thể đưa đến hiệu quả phụ trợ, nhưng về số lượng thì lại có rất nhiều.
Mà Yêu Côn Bắc Hải tâm tư đơn giản thì tự nhiên là rất khoái trá tiếp nhận sự mua chuộc của bốn nữ, dù sao thì đối với nó mà nói, bất quá chỉ là đổi một địa phương khác để nằm mà thôi, còn có thể đổi được một đống lớn đồ ăn, không bằng nói là sự mua chộc của bốn nữ ngược lại còn khiến cho Yêu Côn Bắc Hải cảm thấy rất hài lòng.
Nhưng mà đối với việc bốn người Dương Xuân vô sỉ cấu kết với Yêu tộc như thế, nhờ vào đó bắt chẹt và ức hiếp đồng bào Nhân tộc, bắt chẹt Mặc Môn cùng là một trong mười đại thánh địa võ đạo, thậm chí còn quang minh chính đại không che giấu hành vi, Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung cùng với Thái Thượng trưởng lão đều biểu đạt ra sự oán giận cùng với bất mãn cực độ.
"Thật là quá đáng!"
"Chi phí của 20 vạn xe cá tuyết kia, Mặc Môn phải gánh chịu!"
"Thuần Dương Cung chúng ta sẽ tuyệt đối không nhận nợ!"
"Khinh người quá đáng! Đây quả thực là khinh người quá đáng!" Toàn thân của Đại trưởng lão Mặc Môn run rẩy, dùng hai mắt đỏ như máu mà nhìn nhóm người Thuần Dương Cung đang diễu võ giương oai, chuyện trò vui vẻ cùng với Yêu Côn Bắc Hải ở bên ngoài Cơ Quan Thành. Nếu như hắn có thể đánh thắng được Yêu Côn Bắc Hải mà nói, đoán chừng đã sớm lao ra ngoài liều mạng chém giết với nhóm người vô sỉ kia.
"Đại trưởng lão."
Đại trưởng lão chậm rãi quay người, mà ở phía sau hắn, Mặc Tử đương đại mặt không thay đổi đang nhìn hắn, cái thái độ lạnh lùng kia khiến cho hắn có một loại dự cảm bất thường.
"Ngươi dự định phụ trách chuyện này như thế nào?"
Đại trưởng lão: "? ??"
"Lần này Mặc Môn chúng ta rơi vào quẫn cảnh như thế, nhắc đến cùng còn không phải là do duyên cớ Đại trưởng lão hay sao, bất kể là sự tình khoanh tay đứng nhìn trước đó, hay là thu nạp Cửu Thiên Thanh Khí, trêu chọc Yêu Côn Bắc Hải, đều là chủ trương của Đại trưởng lão, bây giờ tự nhiên cũng phải do Đại trưởng lão phụ trách những chuyện này."
"Ngươi nói cái gì? !"
"Làm sao? Chẳng lẽ không phải sao?"
So với Đại trưởng lão có một chút kinh hoảng, Mặc Tử đương đại chính là bình tĩnh hơn rất nhiều. Trên thực tế hắn cũng không hề nói dối. Lúc trước vào thời điểm Quan Thiên Nghi của Mặc Môn kiểm trắc ra nguy cơ ở Đông Hải, toàn bộ Mặc Môn đều đồng ý không đếm xỉa đến, về điểm này ý kiến của Mặc Tử đương đại cùng với Đại trưởng lão đều là nhất trí, nhưng so sánh cùng với Đại trưởng lão lập trường rõ ràng, Mặc Tử đương đại lại khéo đưa khéo đẩy nhiều hơn, hắn cũng không có nói là hoàn toàn không đếm xỉa đến. Mà là đề nghị phái ra mấy vị trưởng lão Võ Đạo Tông Sư đến đó đánh đấm giả bộ. Bất quá cái đề nghị này cuối cùng đã bị Đại trưởng lão dốc sức bác bỏ.
Sau đó Mặc Tử đương đại cũng không kiên trì, cho nên cuối cùng Mặc Môn tự nhiên là phong tỏa hoàn toàn Cơ Quan Thành, thậm chí vì thế còn đuổi đi Quỷ Ảnh vốn dĩ đang đợi ở trong Cơ Quan Thành. Đây rõ ràng là hành vi đắc tội với Thuần Dương Cung, nhưng Mặc Tử đương đại cũng không để ý đến.
Đồng dạng, vào trước đây không lâu, vấn đề có quan hệ đến quyền sở hữu Cửu Thiên Thanh Khí, thái độ của Mặc Tử đương đại cũng rất mập mờ. Mặc dù cũng có nói qua nghi vấn đối với lai lịch của Cửu Thiên Thanh Khí, nhưng cũng không có kiên trì, chỉ là sau khi nói hai câu tượng trưng liền chủ động từ bỏ, sau đó càng là hoàn toàn để cho Đại trưởng lão chủ trương phân phó Mặc Môn hành động, phảng phất như Mặc Tử đương đại hắn căn bản là không tồn tại vậy.
Ngay cả Đại trưởng lão cũng nghĩ như thế này:
"Môn chủ hắn quá cẩn thận, phải biết rằng chúng ta thế nhưng là một trong mười đại thánh địa võ đạo, căn bản không cần phải kiêng kị nhiều như vậy, quả nhiên môn chủ đã không thích hợp ngồi ở trên cái vị trí này rồi."
Bây giờ nghĩ lại, khi đó mình thực sự là quá ngu xuẩn! Môn chủ! Ngươi tính toán ta à!
Đại trưởng lão khá là hốt hoảng nhìn chung quanh, khiến cho tâm tình của hắn trở nên nguội lạnh chính là, lúc này các trưởng lão cùng với đệ tử Mặc Môn khác, thế mà đều quăng ánh mắt chất vấn về phía hắn.
Có một câu nói rất hay, trèo càng cao ngã càng đau, trước đó Đại trưởng lão hăng hái đối nghịch cùng với Mặc Tử đương đại, nhìn qua có vẻ rất phong quang, nhưng Mặc Môn bây giờ bởi vì quyết sách của hắn mà rơi vào quẫn cảnh như thế, trước đó các trưởng lão và đệ tử có bao nhiêu sự ủng hộ, hiện tại thì có bấy nhiêu nghi vấn hắn.
Mà so sánh với hắn, Mặc Tử đương đại thì muốn ung dung hơn nhiều, vào thời điểm này hắn đương nhiên sẽ đứng ra để nhận lấy uy vọng của Đại trưởng lão, vô cùng tự nhiên nói ra: "Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể tiếp nhận yêu cầu của Thuần Dương Cung."
"Bởi vì quyết sách sai lầm của Đại trưởng lão, Mặc Môn chúng ta gặp phải một lần đả kích cực lớn, ta thân là môn chủ không thể đổ trách nhiệm cho người khác, cho nên các loại tài nguyên mà Thuần Dương Cung yêu cầu lần này, ta sẽ lấy thân phận cá nhân bổ khuyết một bộ phận, xem như là trừng phạt đối với việc ta thân làm môn chủ nhưng lại không làm hết trách nhiệm, về phần Đại trưởng lão…"
"Ách!" Nhìn Mặc Tử đương đại quăng tầm mắt tới, Đại trưởng lão vô thức lùi lại một bước.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận