Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1248: Đứa bé đáng thương

 
 
 
Già Mã La ta thế nhưng là nam nhân kiên nhẫn không bỏ! Tuyệt đối sẽ không có khả năng liền từ bỏ như vậy! Lúc này mặc dù ta thất bại thảm hại, nhưng vẫn có cơ hội lật bàn! Tin tưởng rằng hiện tại vô luận là ai cũng sẽ cảm thấy ta đã bị giết chết rồi, thừa cơ hội này, ta liền dứt khoát bỏ qua tất cả những thứ ở kiếp trước, tiến hành giấu diếm, dùng thân phận của thiên kiêu Nhân tộc quật khởi một lần nữa, nói không chừng là còn có thể nhờ vào đó lẫn vào trong trận doanh của Thuần Dương Cung cùng với Đại Càn.
Lực lượng càng cường đại ngược lại sẽ càng dễ dàng bị làm tan rã từ trong nội bộ, chỉ cần ta có thể dùng thân phận thiên kiêu tranh thủ được sự tín nhiệm của Võ Càn Võ cùng với Trần Khuynh Địch, tiếp đó sẽ mưu đồ ở trong bóng tối, tiêu diệt thiên kiêu có uy hiếp đối với mình, cuối cùng vào trước khi Võ Càn Võ cùng với Trần Khuynh Địch siêu thoát, khiến cho bọn hắn giao phó đại thế giới Trung Thổ cho mình, mình liền có thể không đánh mà thắng đoạt được Trung Thổ!
"Ha ha ha!"
"Thực sự muốn nhìn thấy biểu lộ của các ngươi lúc đó!"
"Võ Càn Võ! Trần Khuynh Địch!"
Thân làm một vị Tà Thần hợp cách, Già Mã La vừa động đầu óc liền có thể nghĩ ra vô số âm mưu tà ác.
Dùng thân phận giả mạo để tác chiến cũng rất phù hợp với phong cách của Tà Thần.
Quan trọng nhất là.
Cái kế hoạch này là có tỷ lệ thành công rất lớn! Phải biết rằng năng lực chuyển sinh của Tà Thần chuyển sinh coi như là cường giả siêu thoát cũng không có khả năng nhìn thấu, lúc trước mặc dù bị Thuần Dương Đạo Tôn tiết lộ thân phận, chủ yếu vẫn là do duyên cớ Già Mã La khinh thường địch nhân, mà sai lầm giống như vậy sẽ không phát sinh hai lần ở trên người của Già Mã La, một lần này tất nhiên sẽ thành công! Một khi thành công..
"Sau khi chính tay cứu vớt thế giới của mình, lại tự tay đẩy thế giới vào trong vực sâu."
"Suy nghĩ một chút liền khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ!"
"Ha ha ha!"
Mặc dù kế hoạch rất tà ác, dã tâm cũng rất lớn, nhưng Già Mã La kỳ thật vẫn là rất sợ, không dám nói lời nào, những lời nói ở phía trên cũng chỉ là do hắn nghĩ thầm ở trong lòng.
Lại qua một hồi lâu, lần này Già Mã La rốt cục đã hoàn toàn khôi phục thân hình, bột vàng biến mất, thay vào đó là một thiếu niên ngã trên mặt đất, toàn thân phủ đầy vết thương cùng với vết máu, đây là hình tượng do Già Mã La ngụy trang ra, trong vài phút ngắn ngủi, hắn đã tự nghĩ ra cho mình một cái thân phận hoàn mỹ, quê quán lọt vào tập kích của sơn tặc, phụ mẫu đều chết, sau khi chật vật chạy ra từ trong thôn liền hôn mê ở trong núi, trong nhà còn có một đứa em gái.
Thiếu niên thân mang huyết cừu, băng lãnh vô tình, nhưng ở trong thần sắc còn lưu lại mấy phần ngây thơ cùng với thuần phác, trong đáy lòng còn có một tia thiện lương...
Quá hoàn mỹ!
Nằm trên mặt đất, Già Mã La không khỏi giơ cái ngón tay cái đối với chính mình ở trong lòng.
Hiện tại hắn đã mất hết tu vi, cũng không có gì khác biệt cùng với thiếu niên chân chính, bất quá rốt cuộc hắn vẫn là Tà Thần chuyển sinh, hắn còn lưu lại một chút năng lực cảm ứng, mà ở bên trong cảm ứng của hắn, lúc này ở bên ngoài rừng cây thì có một nhánh đội ngũ võ giả, tu vi không rõ ràng, nhưng hẳn là sẽ không quá mạnh.
Dù sao thì nơi này cũng ở vào khu vực Trung Nguyên xa xôi, không có thế lực cường đại gì....hơn nữa như vậy thì càng vừa vặn! Tiếp theo sẽ phát huy đầy đủ năng lực của mình, nghĩ biện pháp lẫn vào trong nhánh đội ngũ này, sau đó dùng thân phận của bọn hắn để quật khởi một lần nữa!
Già Mã La đã nghĩ kỹ, mặc kệ nhánh đội ngũ võ giả này thiện hay ác cũng đều không có quan hệ. Nếu là thiện mà nói, hắn liền mượn nhờ cái thế lực này để đông sơn tái khởi, để cho bọn hắn vinh hạnh tạm thời che chở hắn một hồi, nếu là ác mà nói, hắn sẽ nghĩ biện pháp để cho bọn hắn nhìn thấy giá trị của bản thân, khiến bọn hắn lợi dụng hắn, sau đó hắn lại trái lại sẽ tính toán, khiến cho bọn hắn vinh hạnh trở thành đá đặt chân trở lại đỉnh phong của bản thân.
"Tốt!"
"Phóng ngựa đến đây đi!"
Ngay vào thời điểm Già Mã La không ngừng nghĩ ngợi, rừng cây rốt cục bị đẩy ra, một nhánh đội ngũ long đong vất vả mệt mỏi chậm rãi đi tới, Già Mã La thấy thế liền tranh thủ thời gian tiếp tục bảo trì trạng thái hôn mê, một lát sau, trong đội ngũ rốt cục cũng có một người phát hiện ra Già Mã La, sau khi đi tới kiểm tra trạng thái của Già Mã La một hồi lại đi trở về.
Ngay sau đó chỉ nghe thấy ở trong nhánh đội ngũ kia có một đạo thanh âm tràn đầy mệt mỏi chậm rãi vang lên.
"Giáo chủ, phát hiện ra một thiếu niên kỳ quái ở phía trước."
"Thiếu niên?"
"Không sai, hắn đang hôn mê ở con đường bên cạnh, hẳn là người trong thôn ở ngọn núi phụ cận, mặc dù đã hôn mê, nhưng dường như có ý chí không tệ, hơn nữa còn có tư chất rất tốt, nếu là có thể thu về trong giáo mà nói..."
"Thì ra là vậy." Nam nhân được xưng là giáo chủ thấp giọng lẩm bẩm nói.
Rất tốt! Chính là loại phát triển này! Già Mã La cười lạnh ở trong lòng, nhưng bề ngoài lại là mặt không đổi sắc, ngược lại còn rên nhẹ một tiếng, sau đó chậm rãi mở mắt.
"Các ngươi là ai? Ta đang ở đâu? Ta..."
Lời còn chưa dứt, liền nghe vị giáo chủ kia tiếp tục nói: "Bây giờ trong giáo cũng không có dư lực bồi dưỡng đệ tử, giết đi là được."
"Vâng!"
Già Mã La: "? ? ?"
Chờ! Chờ một chút!
Già Mã La làm sao còn quan tâm được nhiều như vậy, vội vàng bò dậy từ dưới đất, hô lớn: "Không, đừng có giết ta! Ta...con m* nó?"
Vừa đứng lên, Già Mã La liền nhìn thấy diện mục thật của nhánh đội ngũ này.
Minh Giáo! Người cầm đầu bất ngờ chính là giáo chủ Minh Giáo và Đạo Chủ Hoàng Tuyền!
"Ồ?" Thấy Già Mã La đột nhiên nhảy lên, giáo chủ Minh Giáo khá là cảm thấy hứng thú nhíu mày nói: "Mới vừa rồi là giả vờ hôn mê sao? Ngược lại là rất lanh trí, hơn nữa bằng vào thiên phú này, đúng là một hạt giống tốt, chỉ là đáng tiếc Giáo ta hiện tại không có đủ thời vận, không có tâm tình bồi dưỡng đệ tử, ngươi lại thấy được mặt của chúng ta..."
"Không thể để cho ngươi còn sống."
"Cái gì! ?" Già Mã La trừng lớn hai mắt.
Chỉ cần một lời không hợp liền muốn giết người sao? Ma Giáo đúng là đồ đáng ghét!
"Đứa bé đáng thương." Đạo Chủ Hoàng Tuyền tiến lên một bước, khí đen phun lên trong tay, nói: "Muốn trách thì trách mệnh của ngươi mỏng."
Mệnh ta mỏng? Nói nhảm!
Vào thời khắc sống còn, Già Mã La nào còn quan tâm được nhiều như vậy, trực tiếp kéo căng thần sắc, một cỗ ngạo khí bao trùm phía trên chúng sinh hiện lên, phảng phất như biến thành người khác trong nháy mắt, sau đó hắn trực tiếp lớn tiếng nói: "Lớn mật! Chẳng lẽ các ngươi đã quên mất bản tọa? Bản tọa chính là Tà Thần Già Mã La! Là Thiên Tử Đại Thiên ngày xưa!"
"Già Mã La? Thiên Tử Đại Thiên?"
Già Mã La bộc lộ thân phận, Đạo Chủ Hoàng Tuyền phảng phất như bị trấn trụ vậy, con ngươi đột nhiên co lại, gắt gao nhìn chằm chằm Già Mã La.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận