Phản Diện Siêu Cấp

Chương 102: đại tế Thành Thanh Đế

 
 
 
Thiếu Lâm Đại Hoàn Đan, nghe nói là tuyệt thế thần đan do Thiếu Lâm Tự căn cứ vào đan thư do Đại Lôi Âm Tự - Phật Tông chính thống ngày xưa để lại luyện ra, một viên liền có thể gia tăng một thành công lực, có thể khiến cho võ giả từ cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo trở xuống sau khi phục dụng một viên, liền tăng lên một tiểu cảnh giới!
Về phần võ giả Luyện Thần Phản Hư nếu như phục dụng, liền có thể tiến thêm một bước hướng về phía cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo. Loại thần đan này, cho dù là Thiếu Lâm Tự cũng đều không có bao nhiêu, thế mà bị hắn rút được?
Ở dưới sự hưng phấn Trần Khuynh Địch liền không để ý đến đồ vật mà hệ thống rút ra tiếp theo, vừa kết thúc rút thưởng liền trực tiếp lấy Thiếu Lâm Đại Hoàn Đan ra, trong lúc nhất thời toàn bộ mật thất liền tràn ngập đan hương, Trần Khuynh Địch chỉ hơi hít thở, liền cảm thấy nội lực của bản thân trở nên càng tinh thuần thêm vài phần.
"Lúc này mới có dáng vẻ của bàn tay vàng nha!"
Lấy được cái hệ thống đáng chết này lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên Trần Khuynh Địch lấy được ban thưởng có lợi ích thực tế đến từ hệ thống! Trong lúc nhất thời Trần Khuynh Địch thậm chí còn có xúc động muốn khóc.
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Kí chủ không cần phải như thế, bổn hệ thống vẫn luôn lo nghĩ vì ngài như vậy."
Trần Khuynh Địch nghe xong, lập tức cảm thấy tuổi già an lòng, lập tức vung tay lên, vô cùng phóng khoáng nói ra: "Rút thưởng, tiếp tục rút thưởng! Dùng toàn bộ những lần rút thưởng còn lại!"
"Tích, chúc mừng kí chủ, rút được..."
Sau năm phút, Trần Khuynh Địch dùng sắc mặt tái xanh mà nhìn bốn kiện phần thưởng ở trong tay.
Mũ của lão tăng quét rác Thiếu Lâm Tự, giày của lão tăng quét rác Thiếu Lâm Tự, áo của lão tăng quét rác Thiếu Lâm Tự, quần của lão tăng quét rác Thiếu Lâm Tự...
"Cái này, chính là vật phẩm cao cấp do rút liên tiếp 10 lần làm ra?" Trần Khuynh Địch dùng ngữ khí bình tĩnh nói.
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Không sai!"
"Xin hỏi, những vật phẩm này cao cấp ở chỗ nào? Có thể nói cho ta biết một chút được hay không?"
"Hệ thống nhắc nhở: Thiên cơ bất khả lộ."
Hai tay của Trần Khuynh Địch run rẩy, nghĩ nghĩ, lại lấy ra "Cái chổi của lão tăng quét rác Thiếu Lâm Tự" từ bên trong túi trữ vật rút được trước đó, đặt chung 5 kiện vật phẩm cao cấp vào một chỗ, trong phút chốc...cái gì cũng đều không phát sinh.
"Quả nhiên chỉ là vật phẩm tuỳ thân bình thường mà thôi!" Trần Khuynh Địch tức giận đến mức lật ngược cả cái bàn.
Tiện tay ném 5 kiện đồ vật không có một chút tác dụng nào tới một góc phòng, Trần Khuynh Địch lấy ra Thiếu Lâm Đại Hoàn Đan một lần nữa, hít vào vài hơi đan khí, lúc này mới xem như bình tĩnh trở lại: "Còn tốt, tốt xấu còn rút được một viên Đại Hoàn Đan, cũng không thua thiệt, chỉ cần luyện hóa nó, ta hẳn là có thể tiến thêm một bước..."
Đừng nhìn sức chiến đấu hiện tại của Trần Khuynh Địch vượt mức bình thường, cho dù là Man tộc cảnh giới Hợp Đạo Tôn Giả hắn cũng đều có thể đối cứng được mấy chiêu, nhưng cảnh giới của bản thân Trần Khuynh Địch vẫn như cũ chỉ là mới bước vào Luyện Thần Phản Hư mà thôi, còn có khoảng cách rất xa so với Phản Hư Hợp Đạo, nếu như thật sự tử chiến cùng với Hợp Đạo Tôn Giả mà nói, hắn tối đa cũng chỉ có thể kiên trì được trong trăm chiêu.
Sau trăm chiêu, Trần Khuynh Địch sẽ hao hết khí lực, cuối cùng sẽ bị đánh bại.
Nhưng nếu như luyện hóa Đại Hoàn đan, sau khi tăng cảnh giới lên, lại giao thủ cùng với Hợp Đạo Tôn Giả, ai thắng ai thua thì còn chưa biết được.
"Tốt! Vậy hiện tại ta liền..."
"Báo!" Đột nhiên, có một tiếng thông báo cắt đứt Trần Khuynh Địch, vang lên ở ngoài mật thất.
"Hửm?" Trần Khuynh Địch nhướng mày nói: "Không phải ta đã nói là muốn bế quan tu luyện, coi như là có thiên đại sự tình, cũng không được quấy rầy ta hay sao?"
"Ách, báo cáo đại nhân, là Trần Tiêm Tiêm, Dương Xuân, Doanh Phượng Tiên, còn có Lạc Tướng quân..."
"Vậy thì ta sẽ đi ra!" Trần Khuynh Địch tranh thủ thời gian dọn dẹp đồ vật một chút, chỉnh sửa lại quần áo một chút, liền nhanh chóng chạy ra ngoài mật thất.
Chỉ là, lúc này hắn cũng không phát hiện ra, 5 kiện đồ vật của lão tăng quét Thiếu Lâm Tự bị hắn ném tới góc phòng, lúc này lại phảng phất như cảm ứng được cái gì đó, tản ra phật quang nhàn nhạt.
Ra khỏi mật thất, Trần Khuynh Địch liền nhìn thấy bốn người Trần Tiêm Tiêm, Dương Xuân, Doanh Phượng Tiên còn có Lạc Tương Tư đang đứng ở cửa ra.
Không biết vì sao, nhìn thấy cái điệu bộ này, Trần Khuynh Địch đột nhiên rùng mình một cái.
"Ách, đã xảy ra chuyện gì?"
"Đại ca ca!" Sau khi nhìn thấy Trần Khuynh Địch, Dương Xuân là người đầu tiên kịp phản ứng, sau khi lộ ra nụ cười ngây thơ xán lạn, liền muốn thuận thế bổ nhào về phía Trần Khuynh Địch, nắm lấy cánh tay của hắn.
"Khụ khụ!" Trần Tiêm Tiêm lơ đãng tiến lên một bước, trực tiếp ngăn ở trước mặt của Dương Xuân, tách rời nàng và Trần Khuynh Địch ra: "Dương sư muội, lần này chúng ta tới thế nhưng là có chính sự."
Ầm! Dương Xuân vững vàng va vào trên người của Trần Tiêm Tiêm, hai người đều đã tu luyện qua thần công luyện thể của Đại Lôi Âm Tự, một cú va này, lập tức liền phát ra một tiếng vang trầm, mặt đất ở dưới chân của hai người càng là phát ra âm thanh xoạt xoạt không chịu nổi gánh nặng, từng vết nứt lấy hai người làm trung tâm khuếch tán ra.
Mà đổi thành một bên, Trần Tiêm Tiêm thì mỉm cười nhìn về phía Trần Khuynh Địch nói: "Sư huynh, lần này chúng ta tới thật ra là vì một kiện sự tình có quan hệ đến toàn bộ Thành Thanh Đế, không bằng chúng ta hãy đi vào nói chuyện..."
Động tác của Trần Tiêm Tiêm cứng đờ, thanh âm im bặt mà dừng, mà ở sau lưng của nàng, Dương Xuân thì đang một mực kéo lại góc áo của nàng, dùng vẻ mặt bất mãn nhìn nàng.
"Hừm.. !"
Ngay vào thời điểm Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân đấu sức với nhau, không ai nhường ai, lại có một bóng người khác phiêu nhiên mà tới, trực tiếp bỏ qua hai người bọn họ, đứng ở trước mặt của Trần Khuynh Địch.
"Trần sư huynh, lần này chúng ta tới là vì mở ra đại tế Thành Thanh Đế, chỉ là chuyện này cần dùng trận pháp Phủ Thành Chủ mới có thể thôi động, cho nên mới đặc biệt tới tìm huynh."
"Ách!" Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Doanh Phượng Tiên đột nhiên thò một chân vào, mà Doanh Phượng Tiên tựa hồ cũng chú ý tới biểu lộ của hai nàng, quay người hướng về phía hai nàng mỉm cười, sau đó dịch bước chân ra, ở dưới cái nhìn của hai nàng, Doanh Phượng Tiên cùng với Trần Khuynh Địch đang đứng chung một chỗ, có tuổi tác tương đương, một người phiêu nhiên như tiên, một người mạnh mẽ uy vũ, thật sự là ông trời tác hợp cho...
"Xẹt... !!" Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân dùng ánh mắt lợi hại đảo qua toàn thân cao thấp của Doanh Phượng Tiên, phảng phất như muốn dùng ánh mắt để xem thấu nàng vậy, thẳng đến khi ánh mắt của hai người rơi vào trước ngực của Doanh Phượng Tiên...
"Khụ khụ." Doanh Phượng Tiên ho nhẹ một tiếng, sau đó duỗi lưng một cái.
"Ách!"
Trần Tiêm Tiêm 16 tuổi, Dương Xuân 12 tuổi, ở trước mặt một Doanh Phượng Tiên 18 tuổi, đều bại hoàn toàn trên đủ loại ý nghĩa.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận