Phản Diện Siêu Cấp

Chương 966: Tình hữu nghị thâm hậu

 
 
 
Mà vào thời điểm giáo chủ Minh Giáo dùng lực lượng Mệnh Vận Tinh Vân phong tỏa không gian, muốn bắt Trần Khuynh Địch, tất cả chí cường giả trong thiên hạ đều có cảm ứng.
Đương nhiên, loại cảm ứng này cũng không phải là vạn năng.
Người ở khoảng cách gần tự nhiên là có cảm ứng rõ ràng hơn, mà người ở khoảng cách xa chẳng qua là chỉ cảm thấy có một chút không đúng mà thôi, giống như là Thánh Thượng Đại Càn, cảm ứng của hắn chỉ là vào thời điểm đang uống trà đột nhiên cảm thấy trà có một chút khó uống, linh cảm vừa hiện liền tiêu tán, cũng không có phát hiện ra chân tướng.
Đây cũng là do giáo chủ Minh Giáo nắm bắt thời cơ đặc biệt tốt.
Nhưng ở một chỗ khác, lại có người cảm ứng được rõ ràng hành động của giáo chủ Minh Giáo.
Nói thí dụ như…một vị Thiên Ngoại Tà Thần rảnh đến mức nhàm chán nào đó.
"Ồ?"
Ở trong một viên tinh cầu vỡ nát bên trong vực ngoại hư không, A Nhĩ Pháp đang lên kế hoạch làm sao để huỷ diệt Đại Càn giống như thường ngày, vì mục tiêu to lớn trở thành Đại Ma Vương phía sau màn mà góp một viên gạch, nhưng gần đây, ở bên trong kế hoạch của A Nhĩ Pháp lại xuất hiện một cái biến số không lớn không nhỏ - tổ chức Tà Thần thứ hai!
Đây là do A Nhĩ Pháp vừa mới phát hiện ra gần đây, không thể không thừa nhận tất cả mọi người đều là Tà Thần, thế mà lại ẩn giấu ở dưới mắt của hắn nhiều năm như vậy,
Thẳng đến gần đây mới ló đầu ra, sự tồn tại của cái tổ chức thần bí kia khiến cho A Nhĩ Pháp rất là buồn rầu.
Nguyên nhân buồn rầu có hai điểm, thứ nhất, đó là đoạt mối làm ăn, mặc dù mọi người đều là đồng tộc, nhưng cái chủng tộc Thiên Ngoại Tà Thần này lại có rất nhiều chủng tộc nhỏ, ở giữa hai bên cũng có khác biệt, quan trọng nhất là, cho dù là anh em ruột cũng sẽ tính toán, một khối bánh ngọt lớn như đại thế giới Trung Thổ, A Nhĩ Pháp cũng không muốn chia sẻ cho những người khác.
Thứ hai, đối phương có thành tựu lớn hơn hắn, phải biết rằng hắn ẩn núp lâu như vậy, vẫn bị Thánh Thượng Đại Càn chèn ép rất gắt gao, nhưng cái tổ chức thần bí kia, cư nhiên đã cài gian tế ở bên cạnh Thánh Thượng Đại Càn! Đây là một loại thủ đoạn vô cùng kỳ diệu, thật sự là khiến cho hắn không khỏi than thở!
Cho nên gần đây A Nhĩ Pháp vẫn một mực xoắn xuýt, đến tột cùng là nên liên hợp với đối phương, hay là tiến hành ngáng chân?
Mà thẳng đến hiện tại, A Nhĩ Pháp mới nghĩ thông.
Không sai!
Từ lúc vừa mới bắt đầu ý nghĩ của mình đã sai lầm rồi!
"Gian tế mà đối phương cài ở bên cạnh Thánh Thượng Đại Càn cũng là Tà Thần đoạt xá giống như mình, cũng chỉ có Tà Thần đoạt xá, mới có năng lực và điều kiện trở thành gian tế mà không bị phát hiện, mà cái tổ chức thần bí kia đã chân chính đạt được sự coi trọng của mình, bọn hắn có thể vượt qua mình, đơn giản chỉ là vì vị Tà Thần đoạt xá kia mà thôi!"
Như vậy vấn đề đã đến, vì sao nhất định phải tạo mối quan hệ cùng với tổ chức thần bí kia đây? Chỉ cần lôi kéo vị Tà Thần đoạt xá kia không phải là được rồi hay sao?
Suy nghĩ kỹ một chút, đối phương cũng đều là Tà Thần đoạt xá giống như mình, tất cả mọi người đều là người một nhà a!
Hơn nữa A Nhĩ Pháp thân làm Tà Thần đoạt xá, hắn còn có thể không biết chủng tộc của mình là mặt hàng gì hay sao?
Dùng một câu đơn giản nhất thì là: Tà Thần đoạt xá là không biết xấu hổ nhất ở bên trong Tà Thần.
Trung nghĩa gì đó căn bản là không tồn tại, thật giống như A Nhĩ Pháp hắn, hắn trưởng thành cho đến ngày hôm nay, cũng không phải là không có đi theo lão đại, nhưng đến bây giờ, tất cả lão đại mà hắn đi theo đều đã bị hắn bẫy chết, cuối cùng hắn giẫm lên thi cốt của những lão đại kia để đi tới ngày hôm nay, đây chính là một ví dụ điển hình.
Mà A Nhĩ Pháp cũng tin tưởng, Trần Khuynh Địch, không, vị Tà Thần đoạt xá kia cũng nhất định là như vậy!
Nếu như mình nguyện ý tốn công phu tiến hành lôi kéo, đối phương nhất định sẽ cảm thấy mình đầu cơ kiếm lợi, từ đó chuyển sang trận doanh của mình! Đương nhiên, mình cũng phải phòng ngừa sự phản bội của hắn.
Nhưng so sánh với tổ chức thần bí có cường giả Kích Toái Mệnh Tinh, A Nhĩ Pháp cảm thấy một vị Tà Thần Hỏa Luyện Kim Đan sẽ dễ khống chế hơn.
Đúng vậy!
Cứ làm như thế!
Vừa có thể khống chế gian tế ở bên cạnh Thánh Thượng Đại Càn, lại có thể biết rõ tin tức của tổ chức thần bí, nhất định chính là một hòn đá ném hai chim!
Ta quả thực là một thiên tài!
Thật không hổ là ta!
Mà sau khi định ra kế hoạch, A Nhĩ Pháp vẫn một mực chú ý Khuynh Địch, muốn tìm một cơ hội tốt để trao đổi với đối phương một phen, kết quả không ngờ được đối phương lại một mực ở trong Thuần Dương Cung, A Nhĩ Pháp cũng không tiện đi ra ngoài, kết quả mãi mới chờ được đến lúc đối phương đi ra, thế mà bị người chặn lại!
Hơn nữa người xuất thủ còn là giáo chủ Minh Giáo!
A Nhĩ Pháp chỉ dùng một giây đồng hồ liền phản ứng lại.
Ha ha!
Trời cũng giúp mình!
Vốn còn đang suy nghĩ làm cách nào để mở cánh cửa lòng của Trần Khuynh Địch, khiến cho hắn ngoan ngoãn hợp tác với mình, thành lập tình hữu nghị thâm hậu ở giữa hai bên, kết quả vừa ngủ gật đã có người đưa gối, đã như vậy thì còn có cái gì dễ nói hơn? Ở dưới cái gầm trời này còn có cái gì lớn hơn so với ân tình cứu mạng?
Coi như là dạng Tà Thần đoạt xá như hắn, cũng là ân oán rõ ràng, cũng ví dụ như lão đại đời trước của hắn, đối với hắn có thể nói là rất tín nhiệm, vì báo đáp vị lão đại kia, A Nhĩ Pháp đã giúp đối phương nam chinh bắc chiến, phấn đấu trong thật nhiều năm, sau khi tự cho là đã trả hết ân tình...
Mới bẫy chết đối phương.
A Nhĩ Pháp suy bụng ta ra bụng người, lập tức kết luận đây là một cái cơ hội thật tốt!
Không sai!
Chỉ cần mình cứu Trần Khuynh Địch, lại hứa hẹn một chút như là nhận lời giúp hắn đột phá cảnh giới, sau đó để cho hắn ngoan ngoãn hợp tác với mình, cống hiến một chút tin tức của tổ chức thần bí, giúp mình nằm vùng ở bên cạnh Thánh Thượng Đại Càn, làm một vị gián điệp ba mặt, há không phải tốt thay?
A Nhĩ Pháp càng nghĩ càng cảm thấy kích động.
Trần Khuynh Địch! Ta tới cứu ngươi rồi!
Ầm ầm!
A Nhĩ Pháp sau khi hạ quyết định tự nhiên là không do dự nữa, nhìn thấy giáo chủ Minh Giáo thế mà thôi động tinh vân muốn xuất thủ đối với Trần Khuynh Địch, thế là cũng lập tức thôi động tinh vân ngăn đối phương lại.
"Là ai! ?"
Tiếng hét phẫn nộ của giáo chủ Minh Giáo truyền trong khắp tinh không.
"Hừ!" A Nhĩ Pháp cười lạnh một tiếng, cũng không trả lời, hắn thế nhưng là Đại Ma Vương phía sau màn, lúc này cũng không thể làm bại lộ thân phận của mình, vẫn phải hành động trong bóng tối mới được, vì che lấp thân phận, vừa rồi hắn thậm chí còn không thi triển chiêu thức của mình, mà là biến hóa khí tức, đặc biệt ngụy trang một phen.
Ở một bên khác, giáo chủ Minh Giáo dùng nguyên thần hóa thân thành Mệnh Vận Tinh Vân không ngừng quét mắt nhìn bốn phía tinh không, có một chút kinh nghi bất định.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận