Phản Diện Siêu Cấp

Chương 140: Lệch một ly, sai ngàn dặm.

 
 
 
Nàng chính là ngàn tính vạn tính, cũng không ngờ được là sẽ phát sinh loại chuyện này, đến mức là ngay cả cảnh giới Tiên Thiên mà nàng một mực che giấu cũng đã bị bại lộ ra, đây chính là do sau khi nàng lấy được truyền thừa, lại trải qua đại tế Thành Thanh Đế, tăng thêm sự kiện thao túng trận pháp trong cuộc chiến kia, mới có thể góp gió thành bão, hoàn thành đột phá.
Kết quả là hiện đã bị bại lộ toàn bộ!
Bất quá vào lúc này tâm tư của Lạc Tương Tư cũng không hề đặt lên trên việc bị bại lộ.
"Thả ta ra!"
"Không thả!"
Trần Khuynh Địch nào dám thả bà cô ở trong ngực này ra, gặp quỷ, nhìn cái biểu lộ hung thần ác sát này, Trần Khuynh Địch tuyệt đối sẽ không hoài nghi, chỉ cần hắn thả ra, nàng sẽ hét lên một tiếng, ngày mai ở bên trong Thành Thanh Đế sẽ truyền ra sự tình Trấn Cương Sứ đại nhân bỉ ổi muốn sàm sỡ nữ thư ký, nhưng không thành công...
Nếu thật sự phát sinh loại chuyện này, thanh danh của hắn ở Thành Thanh Đế coi như là xong đời!
"Không buông ta ra thì ta sẽ không khách khí!"
Ầm ầm!
Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa, Hô Phong Hoán Vũ!
Trần Khuynh Địch cũng không phản kháng, chỉ thôi động Long Tượng Bàn Nhược Công cùng với Trượng Lục Kim Thân, lấy tu vi của Lạc Tương Tư, cho dù là thi triển Hô Phong Hoán Vũ cũng xa xa không thể rung chuyển được hắn, chẳng qua nếu như hắn cẩn thận cảm ứng mà nói, thì sẽ phát hiện ra lực lượng của Lạc Tương Tư lúc này đã vượt rất xa cảnh giới Tiên Thiên Luyện Tinh Hóa Khí.
Đáng tiếc là hắn hiện tại tâm cũng loạn như ma, cho nên căn bản không có chú ý tới cái điểm này.
Mà đối với Trần Khuynh Địch mà nói, công kích của Luyện Tinh Hóa Khí cùng với Luyện Khí Hóa Thần là không có khác biệt, đều là vô cùng nhỏ yếu, chỉ sợ là chỉ có Luyện Thần Phản Hư mới có thể tạo thành chấn động nhất định đối với thần công hộ thể của hắn, nhưng nếu muốn xuyên thấu phòng ngự của hắn thì cũng chỉ là vọng tưởng, ở bên trong đồng cảnh giới có thể tạo thành uy hiếp cho hắn, chỉ sợ cũng chỉ có vài vị thiên kiêu.
Ví dụ như mấy vị xếp ở phía trước hắn trên Chân Nhân Bảng.
"Thả ta ra! Ngươi mau thả ta ra! Thả ta ra!" Lạc Tương Tư không ngừng ưỡn ẹo thân thể ở trong ngực của Trần Khuynh Địch, vừa kêu to vừa giãy giụa, đáng tiếc là ở dưới thực lực tuyệt đối của Trần Khuynh Địch, một chút giãy dụa này cũng không có tác dụng.
Cứ như vậy qua một hồi lâu, nàng mới cảm thấy mệt mỏi, ngừng lại.
"Tỉnh táo lại rồi à?" Trần Khuynh Địch cẩn thận từng li từng tí nói ra: "Chuyện này, ta thực sự không phải là cố ý, muội cũng thấy đấy, là do bản thân muội bay tới.."
Lời này không nghe thấy còn tốt, Lạc Tương Tư vừa nghe xong lập dựng thẳng tức lông mi: "Ngươi có ý tứ gì! Chẳng lẽ là đang trách ta hay sao!"
Ở dưới cơn thịnh nộ, Lạc Tương Tư thậm chí là ngay cả Trấn Cương Sứ đại nhân cũng đều không gọi.
"Mau thả ta ra!"
"Nếu như muội tỉnh táo lại mà nói, ta sẽ thả muội ra."
"Ta hiện tại đang cực kỳ tỉnh táo!"
Trần Khuynh Địch nhìn nụ cười vặn vẹo ở trên mặt của Lạc Tương Tư, khóe mắt hơi hơi nhảy một cái, xuất phát từ sự bất an ở trong lòng, vô thức ôm chặt hơn.
"Á! Ngươi!"
Phản ứng này khiến cho Trần Khuynh Địch giật mình, trực tiếp buông Lạc Tương Tư ra.
Lạc Tương Tư sau khi tránh thoát trói buộc liền lùi lại một bước, sau đó thu liễm toàn bộ dị tượng Hô Phong Hoán Vũ ở quanh người, không gian ở giữa nàng và Trần Khuynh Địch, cuối cùng cũng ầm ầm nổ tung!
Trần Khuynh Địch lùi lại một bước, Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa Thần Thông xác thực rất bất phàm, mà Lạc Tương Tư thì mượn nhờ sóng không khí của vụ nổ bay ra ngoài Phủ Thành Chủ, vận chuyển khinh công thả người nhảy lên, thừa cơ hội nhảy lên tường rào của Phủ Thành Chủ, sau đó vạn phần chật vật chạy ra bên ngoài
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm ở bên trong lùm cây: "? ??"
Bị hù chạy rồi sao? Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm liếc nhìn nhau, sau đó lập tức nhìn về phía phương hướng Trần Khuynh Địch, vừa rồi không biết vì sao, Lạc Tương Tư lại đột nhiên dùng cương khí che phủ tầm mắt của hai người, cho nên hai nàng vẫn một mực không nhìn thấy diện mạo của vị "Tình nhân" kia, lúc này tự nhiên là hết sức hiếu kỳ.
"Vù!" Mà vào thời điểm hai người nhìn về phía Trần Khuynh Địch, thân hình Trần Khuynh Địch lại trực tiếp lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.
Lệch một ly, sai ngàn dặm.
"Thấy rõ người không?"
"Không thấy."
Dương Xuân xì xào bàn tán cùng với Trần Tiêm Tiêm, trong giọng nói mang theo vài phần tiếc nuối. Dù sao thì đây cũng chính là tình lang của Tương Tư tỷ a! Hơn nữa còn là tình lang dám tán tỉnh Tương Tư tỷ ở trong Phủ Thành Chủ a!
Ngay vào thời điểm Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm kính nể vạn phần đối với vị "Tình nhân" không biết tên và Lạc Tương Tư, Trần Khuynh Địch thì cùng với một bóng người mặc quân phục đi vào trong thư phòng Phủ Thành Chủ.
Sau khi đi vào thư phòng, Trần Khuynh Địch hừ lạnh một tiếng, mà Trương Hiền Trung thì cười nói:
"Đại nhân không hổ là đại nhân, Lạc Tướng quân thế nhưng là một cành hoa trong quân đội chúng ta, không ngờ được đại nhân lại có thể bắt được dễ dàng như vậy."
"Câm miệng!" Trần Khuynh Địch hung tợn trừng Trương Hiền Trung một cái, nếu không phải là do tên gia hỏa này, bản thân làm sao lại lúng túng như vậy.
"Lúc nãy ngươi nói là tra được cái gì, mau nói cho ta biết!"
"Vâng." Nói đến chỗ này, Trương Hiền Trung lập tức lấy lại tinh thần.
"Bẩm đại nhân, tin tức cụ thể thì chúng ta cũng không có nhiều a, dù sao thì chúng ta cũng đang ở Nam Cương Đạo, vị Tần gia Phượng Hoàng Nữ kia thế nhưng lại ở tận Kinh Thành."
"Ngươi đang nói cái rắm gì vậy!" Trần Khuynh Địch lập tức giận dữ.
Trương Hiền Trung vội vàng nói: "Bất quá đại nhân, ta đã tra được hướng đi gần đây của Phượng Hoàng Nữ."
"Vị Phượng Hoàng Nữ kia, dường như là vì một chuyện nào đó đã rời khỏi Kinh Thành Đại Càn, tiến về Viêm Hán Quốc- một trong những nước phụ thuộc, thật giống như là muốn tìm thứ gì đó."
"Viêm Hán Quốc?" Trần Khuynh Địch nhướn lông mày lên, cái tên này vẫn còn mới mẻ ở trong ký ức của hắn a, vị Phượng Hoàng Nữ kia đến đó để làm gì? "
"Đúng rồi, nói đến, Dương Xuân cũng đã là Hậu Thiên đỉnh phong rồi a."
"Cái cảnh giới này đối với Viêm Hán Quốc mà nói cũng đã dư xài, cái gì mà ước hẹn ba năm, lúc này cũng chỉ khoảng chừng một năm mà thôi, Dương Xuân đã đạt tới trình độ này, nói như vậy, tốc độ tiến bộ của Dương Xuân so với bên trong tưởng tượng của mình còn muốn nhanh hơn nhiều... Chờ một chút."
Tốc độ tiến bộ của Dương Xuân, hẳn là sẽ không sai biệt lắm cùng với Trần Tiêm Tiêm a? Nói như vậy, tốc độ tiến bộ của Trần Tiêm Tiêm cũng nhanh hơn dự đoán?
Trong nháy mắt mặt mũi của Trần Khuynh Địch liền trở nên trắng bệch.
Lại là vào một buổi sáng, Trần Khuynh Địch mở mắt ra ở trong mật thất, cũng dừng lại việc tu luyện.
"Vẫn không có đầu mối." Ngay vào hôm qua, sau khi hắn phát hiện ra vô luận là Dương Xuân hay là Trần Tiêm Tiêm, đều có tốc độ phát triển vượt xa dự đoán của bản thân, hắn liền bị dọa sợ gần chết, tâm tính vốn dĩ có một chút bành trướng vì sự tình gần đây thuận buồm xuôi gió lập tức bị một chậu nước lạnh dội cho tỉnh táo, làm sao còn dám âm thầm đắc ý.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận