Phản Diện Siêu Cấp

Chương 916: Vô danh tiểu tốt

 
 
 
Đại Càn sẽ triệt để mất đi sự gia trì của Tổ Long Trung Nguyên! Đến lúc đó...
Đại Càn tất nhiên sẽ diệt vong không thể nghi ngờ!
Vừa nghĩ tới ngày Đại Càn sụp đổ, Tầm Long Sĩ liền kích động đến mức toàn thân phát run.
Mà lúc này, vấn đề duy nhất thì là…
"Tên kia đi đến Tuần Châu Đạo để làm cái gì?"
Trần Khuynh Địch - thành viên của tổ chức Tà Thần thứ hai! Đây là một người âm hiểm độc ác, bày bố sâu xa, hơn nữa tâm cơ lòng dạ đều là nhân tuyển tốt nhất, bằng không cũng không có khả năng dùng thân phận nhân loại lấy được sự tín nhiệm của Thánh Thượng Đại Càn, căn cứ theo lời nói của A Nhĩ Pháp đại nhân, hắn thế nhưng là một kẻ nằm vùng của Tà Thần ở bên trong trận doanh Đại Càn! Hắn thế mà đi đến Tuần Châu Đạo? Vì sao? Chẳng lẽ...
Hai mắt của Tầm Long Sĩ sáng lên!
Chẳng lẽ đây là viện quân mà A Nhĩ Pháp đại nhân đưa tới cho mình! ?
Nói thẳng ra, thế cục hiện tại là vô cùng nghiêm trọng.
Ngay ở bên ngoài Tuần Châu Đạo, ở bên trong một chỗ rừng sâu núi thẳm, Man Vương đang suất lĩnh một đội ngũ giống như rắn dài xuyên qua trong rừng cây, nhưng lại dừng lại ở ranh giới của khu rừng.
So sánh cùng với lúc trước, Man Vương bây giờ đã thật sự tiều tụy không ít.
Khuôn mặt nguyên bản tràn đầy dã tâm lộ ra vẻ xanh xao bệnh hoạn, rõ ràng là cường giả Hỏa Luyện Kim Đan, cả người lại dính đầy bùn đất, căn bản là không dám vận dụng cương khí.
Nhưng một nam nhân chật vật như vậy, thế mà quả thực là đã dẫn theo đội ngũ Man tộc tinh nhuệ nhất, một đường xuyên qua, đi qua đường núi nguy hiểm nhất, qua đỉnh núi dốc đứng nhất, vượt qua con sông gập ghềnh nhất, lúc này mới đột phá hai mặt giáp công của Đại Càn, chạy ra khỏi vòng vây, cuối cùng đi đến khu rừng ở bên ngoài Tuần Châu Đạo.
Vô luận là ai, sau khi biết được hành động vĩ đại của Man Vương ở trong thâm tâm đều sẽ sinh ra sự kính nể.
Cũng chính là vì lý giải sự gian khổ và khốn khổ của Man Vương, đám Man tộc đi theo sau lưng Man Vương mới có thể không oán không hối, hơn nữa thân thể và tinh thần trải qua thiên chuy bách luyện, lúc này mới khiến cho bọn họ đạt tới mức độ này, dựa theo kế hoạch lúc đầu của Man Vương, mục tiêu Tuần Châu Đạo xem như là đã gần trong gang tấc!
"Tuần Châu Đạo bị Đại Càn phong tỏa hoàn toàn, khắp nơi đều là quân đội Đại Càn, cho nên đến một bước này, muốn âm thầm ẩn núp đã là rất không có khả năng."
Man Vương vùi ở trong rừng cây, dõi mắt trông về phía xa, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Nhất định phải cưỡng ép đột phá!"
"Lấy tốc độ nhanh nhất xông phá phong tỏa Tuần Châu Đạo, sau đó giết vào Cửu Long Thành - thủ phủ của Tuần Châu Đạo, chiếm bến cảng trước, sau đó vào trước khi Đại Càn kịp phản ứng, lập tức ra biển, mượn nhờ đường thủy tiến vào Tây Vực, tập kích Bôn Lôi Quan ở phía sau, trợ giúp đại quân Tây Vực đánh vào Trung Nguyên, từ đó chuyển dời lực chú ý của Đại Càn."
Man Vương lộ ra thần sắc vô cùng ngưng trọng, hắn cũng không lo lắng cho mình không có cách nào đột phá Tuần Châu Đạo.
Dù nói thế nào thì hắn cũng là một vị cường giả cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan, mà quân đội bao quanh Tuần Châu Đạo mặc dù rất mạnh, ba đại Võ Hầu Quân cũng là tinh nhuệ Đại Càn, nhưng đối với hắn mà nói cũng không có gì phải sợ, ba vị Võ Hầu cũng không phải là Long Hành Vân - Đại Đô Hộ Nam Cương, không thể nào là đối thủ của hắn.
Vấn đề là, phiền phức sau khi tiến vào Tuần Châu Đạo.
"Một khi chúng ta hiện thân, Đại Càn sẽ kịp phản ứng ngay lập tức ứng, đến lúc đó thời gian lưu lại cho chúng ta sẽ không còn nhiều lắm, dù sao thì đầu của ta cũng được tính là đáng tiền, huống chi một khi bại lộ, ý đồ của ta khẳng định cũng sẽ bị nhìn thấu, Đại Càn tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý đến, tất nhiên sẽ trọng điểm nhằm vào ta..."
Thực tế, Man Vương vẫn rất là tự biết mình.
Thực lực của hắn cũng không tính là mạnh, đối phó với Long Hành Vân - Đại Đô Hộ Nam Cương là dư xài, nhưng ở bên trong Đại Càn muốn tìm ra cao thủ có thể xử lý hắn, tuyệt đối là có không ít người.
Trước đó sở dĩ hắn kiêu ngạo như vậy, có nguyên nhân rất lớn là tác chiến ở bản thổ, ở phía sau chính là rừng rậm Nam Cương, hắn tự tin coi như địch nhân có mạnh hơn hắn, cũng không thể làm gì được hắn, nhưng mà bây giờ, hắn xâm nhập vào nội địa Trung Nguyên, một khi bị cường giả tìm tới, cơ hồ chính là cục diện hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Cho nên...
"Nhất định phải nắm chặt thời gian!"
"Dùng tốc độ nhanh nhất công chiếm Cửu Long Thành!"
Man Vương hít vào một hơi thật sâu, ném tất cả lo lắng ra sau ót, tiếp đó ra lệnh: "Để cho các huynh đệ tạm thời nghỉ ngơi một đêm, nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt, vào sáng sớm ngày mai bắt đầu tiến vào Tuần Châu Đạo!"
"Vâng!"
Sau khi truyền đạt mệnh lệnh, Man Vương liền đảm nhiệm nhiệm vụ canh gác.
Dù sao thì chỉ có bằng vào tu vi của hắn, mới có thể thực hiện một cách không có sơ hở nào ở cái phương diện này, về phần mệt nhọc…Hỏa Luyện Kim Đan cũng không đến mức không ngủ mà mệt chết người.
Hơn nữa trên thực tế, ở trong mấy ngày này Man Vương chính là cơ hồ không có chợp mắt.
Nhưng mà đúng vào lúc này.
"Man Vương đại giá quang lâm."
"Sao không tới gặp một lần?"
Hai mắt của Man Vương bỗng nhiên sáng lên, sắc mặt đại biến, lồng ngực chập trùng kịch liệt mấy lần, lúc này mới xem như bình tĩnh lại, sau đó tinh thần lực lặng yên không một tiếng động nhô ra, cuối cùng rơi vào một gò đất ở bên ngoài rừng rậm, mà một thân ảnh áo đen lúc này chính là đang thản nhiên đứng ở nơi đó.
Nhìn không thấu, sau khi đạt được cái đáp án này, biểu lộ của Man Vương có vẻ hơi đắng chát.
Rõ ràng là võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng ở trong lòng của hắn không khỏi sinh ra một tia cảm giác bất lực.
"Ngươi là ai?"
"So với thân phận của ta, vẫn là tình cảnh của Man Vương quan trọng hơn, không phải sao?"
"Ngươi muốn nói cái gì?"
Ở trong mắt của Man Vương lộ ra hung quang, trong ánh mắt nhìn về phía đối phương mang theo sự uy hiếp mạnh mẽ, hắn không hiểu được đối phương đến tột cùng là làm sao phát hiện ra mình, nhưng bất kể như thế nào, thân phận của mình bị người phát hiện, đối với Man Vương sắp phát động tiến công, chạy thi cùng với thời gian mà nói là không khác gì một cái tin dữ.
Trừ phi...
Diệt khẩu! Tiêu diệt kẻ thần bí giấu đầu lòi đuôi này!
Tựa hồ như là phát giác ra được tâm tư của Man Vương, thân ảnh thần bí cũng lười đi đường vòng, trực tiếp nói ra: "Sau khi phát hiện ra sự tồn tại của Man Vương đại nhân, ta hoặc nhiều hoặc ít cũng đoán được ý nghĩ của Man Vương, bất quá ta hi vọng, Man Vương đại nhân có thể từ bỏ cái ý nghĩ này."
"Ta không hiểu được ý tứ của ngươi."
"Ha ha." Thân ảnh thần bí khẽ cười nói, thanh âm thế mà nghe vào khá là êm tai: "Man Vương đại nhân, ngài hãy suy nghĩ kỹ một chút đi, ngay cả loại vô danh tiểu tốt như ta cũng đều có thể phát hiện ra sự tồn tại của ngài, chờ ngài đại giá quang lâm ở chỗ này, ngài sẽ không cho rằng Lục Phiến Môn của Đại Càn còn không bằng một kẻ vô danh tiểu tốt như ta chứ?"
Man Vương: "..."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận