Phản Diện Siêu Cấp

Chương 129: Phượng Hoàng Nữ

 
 
 
"Chuyện này..."
"Hơn nữa các ngươi không phải cũng đã nói sao, truyền thừa thất lạc rất có thể chính là ở trên người của hắn."
Rất nhiều trọng thần liếc nhau, sau đó gật đầu một cái, đáp lời: "Vương thượng anh minh."
"Đi xuống đi."
Vào giờ khắc này, Trần Khuynh Địch bị Man tộc để mắt tới ở dưới tình huống hoàn toàn không biết, cũng đã đặt mọi việc khác sang một bên, bắt đầu xoắn xuýt một chuyện khác.
"Nói đến, không phải nói là còn có một vị nhân vật chính hận ta thấu xương hay sao? Tại sao còn chưa xuất hiện?"
Ở trong Phủ Thành Chủ, Trần Khuynh Địch xoa cằm một cái, bắt đầu nhớ lại kinh lịch của bản thân trong khoảng thời gian này, theo lý thuyết là hắn cũng không đắc tội người nào a, mà nếu có thì chính là bộ lạc Cùng Kỳ, bộ lạc Giác Mang cùng với bộ lạc Thanh Thạch phản bội Thành Thanh Đế, nhưng ba cái bộ lạc này trên cơ bản đều đã chết sạch.
Nói như vậy...
"Chẳng lẽ là ở bên trong ba cái bộ lạc này có một người đào tẩu, mà hắn chính là nhân vật chính, cho nên mới hận ta thấu xương?" Trần Khuynh Địch nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu nói: "Không có đạo lý, dù sao thì nhân vật chính mà hệ thống nhắc nhở đã sớm xuất hiện vào trước khi ta tới đây, hẳn là không phải người của ba cái bộ lạc kia."
Đúng lúc này, thống lĩnh đại quân Trấn Cương - Trương Hiền Trung của gõ cửa thư phòng của Trần Khuynh Địch: "Đại nhân, đây là chuyện mà ngài muốn ta điều tra trước đó, là tin tức có quan hệ đến Chân Nhân Bảng của Lục Phiến Môn."
"Ừm, lấy tới rồi sao." Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nhận lấy quyển trục mà Trương Hiền Trung đưa tới.
Đây cũng là do Trần Khuynh Địch chợt có linh cảm, bởi vì hắn ngẫu nhiên biết được tin tức bản thân được xếp vào bên trong Chân Nhân Bảng của Lục Phiến Môn, xuất phát từ sự hiếu kỳ, cho nên hắn mới muốn nhìn xem Lục Phiến Môn trong truyền thuyết đến tột cùng đã đánh giá bản thân như thế nào, cũng có một ước định chính xác đối với thực lực của bản thân.
"Chà, hạng thứ 6 sao, rất là cao đấy!" Trần Khuynh Địch sau khi tìm được tên của mình ở trên Chân Nhân Bảng, khá là mừng rỡ cười cười, có một loại cảm giác được đăng lên báo, bất quá theo ánh mắt chuyển di, một cái tên cùng với một đoạn kinh lịch lại rơi vào trong tầm mắt của hắn.
"Tần Thiên Hoàng, Tần gia Đại Càn - Phượng Hoàng Nữ, huyết mạch Phượng Hoàng, vừa sinh ra đã có Ngũ Đức Thần Quang quấn thân, theo tục truyền thậm chí còn có huyết mạch của hoàng thất Đại Càn, trong tương lai nhất định sẽ trở thành Tông Sư! Bây giờ có tu vi Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong, mặc dù chưa khám phá ra cảnh giới Hợp Đạo, nhưng vẫn là thiên chi kiêu tử ít có trong thiên hạ!"
"Xếp hạng: Chân Nhân Bảng thứ hai!"
Trần Khuynh Địch: "..."
Trong nháy mắt nhìn thấy đoạn tin tức này, Trần Khuynh Địch cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, trong lòng bỗng nhiên giật thót một cái.
"Huyết mạch Phượng Hoàng, Ngũ Đức Thần Quang, huyết mạch hoàng thất Đại Càn..."
Trần Khuynh Địch đặt quyển trục trong tay lên trên bàn, đột nhiên mở miệng hỏi: "Có ai không?"
"Đại nhân?" Một vị nữ bộc đẩy cửa phòng ra, cung kính hỏi: "Xin hỏi là đại nhân có gì phân phó?"
"Gọi Trương Hiền Trung đến đây, ta muốn biết tất cả tin tức về Chân Nhân Bảng thứ hai."
Trực giác nói cho Trần Khuynh Địch biết, vị Chân Nhân Bảng thứ hai này tuyệt đối có vấn đề, thân làm võ giả Luyện Thần Phản Hư, Trần Khuynh Địch bây giờ cũng coi như là đã tiếp cận đến cảnh giới Hợp Đạo, đối với loại linh cảm đột nhiên xuất hiện này, Trần Khuynh Địch cũng không dám không coi trọng, phải biết là có rất nhiều nhân vật phản diện, cũng là bởi vì quá mức tự đại, không chú ý tới những chi tiết nhỏ này, cuối cùng đã chết thảm ở đầu đường.
Huống hồ là cái họ "Tần" này, cũng làm cho Trần Khuynh Địch cảm thấy rất là quen thuộc, nên nói như thế nào đây, hắn luôn có cảm giác là bản thân có quan hệ với người có cái họ "Tần" này, nhưng lại không nghĩ ra được đó đến tột cùng là ai, chẳng lẽ nói là vào trước khi hắn xuyên việt, là ký ức của nguyên chủ nhân cỗ thân thể này hay sao?
Ngay vào lúc Trần Khuynh Địch rất là để bụng đối với sự tình Chân Nhân Bảng, bảo thủ hạ đi điều tra, lại không phát hiện ra được lúc này ở trong mật thất Phủ Thành Chủ, lại nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
"Vù..." Trần Tiêm Tiêm khom lưng, ló đầu, nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, sau khi xác nhận ở chung quanh đều không có nữ bộc, lúc này mới thôi động khinh công, nhảy vọt vào trong sân, trực tiếp chạy vào bên trong một căn mật thất ở sâu bên trong Phủ Thành Chủ, trước đó nàng cũng đã tới nơi này, bất quá là còn chưa đi vào bên trong mật thất.
"Mật thất bế quan của ca ca, hì hì..." Trên mặt của Trần Tiêm Tiêm lộ ra vẻ kích động, đây chính là cơ hội thật tốt mà không thể gặp được ở Thuần Dương Cung a, dù sao thì quy củ của Thuần Dương Cung cũng rất nghiêm ngặt, mật thất ca ca bế quan lại là ở loại địa phương Thủ Tọa Phong kia, nàng coi như muốn đi đến căn bản cũng không tìm thấy cơ hội, nhưng nếu chỉ là Phủ Thành Chủ mà nói thì cũng không có nhiều quy củ quấn thân.
"Ca ca hiện tại hẳn là đang ở thư phòng phê duyệt công văn, sẽ không tới mật thất, ừm...để mình nhìn xem."
Trên thực tế, vào thời điểm Trần Tiêm Tiêm đi đến gần căn mật thất này, đã mơ hồ cảm thấy căn mật thất này hữu duyên cùng với mình, đó cũng không phải nói năng bậy bạ, mà là nàng thực sự cảm thấy một loại khí tức phi thường kỳ diệu ở bên trong mật thất, nên nói như thế nào đây, chính là khí tức không sai biệt lắm cùng với Thông Thiên Phù Đồ ở trong cơ thể của nàng.
Phải biết rằng, Thông Thiên Phù Đồ ở trong cơ thể của Trần Tiêm Tiêm có thể nói chính là chỗ dựa lớn nhất để nàng quật khỏi.
Món bảo vật này có diệu dụng vô tận đối với Trần Tiêm Tiêm, không chỉ có thể trợ giúp nàng gia tốc thời gian tu hành ở bên trong, còn có thể vào thời khắc mấu chốt phụ thân vào cương khí của nàng, cung cấp cho nàng lực chiến đấu mạnh hơn, mặc dù lấy thực lực bây giờ của Trần Tiêm Tiêm còn chưa có cách nào triệt để triệu hoán nó đi ra, nhưng vẫn đã đầy đủ để dùng.
Mà loại kiến trúc kỳ lạ có quan hệ với kiện Thông Thiên Phù Đồ này, Trần Tiêm Tiêm cũng đặc biệt tra tìm một lượng lớn điển tịch, phát hiện ra đây là một loại kiến trúc đặc thù của Đại Lôi Âm Tự năm đó, cho nên Trần Tiêm Tiêm cảm thấy kiện Thông Thiên Phù Đồ này hẳn là cũng có mấy phần liên quan cùng với Đại Lôi Âm Tự sụp đổ ngày xưa, cũng chính là Phật Môn chính thống.
"Nói như vậy, đồ vật ở bên trong mật thất của ca ca cũng có liên quan cùng với Phật Môn rồi?" Trần Tiêm Tiêm vừa thấp giọng lẩm bẩm nói, vừa nhẹ nhàng từng bước hướng về mật thất bế quan của Trần Khuynh Địch.
"Ta đây cũng không phải là cảm thấy hứng thú đối với dụng cụ sinh hoạt hàng ngày của ca ca a, ta chỉ là muốn nhìn thử đồ vật gây ra dị động cho Thông Thiên Phù Đồ mà thôi, cho nên ta tuyệt đối sẽ không động vào những vật khác a, ta và ca ca có quan hệ tốt như vậy, ca ca chắc là cũng không ngại a...hì hì!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận