Phản Diện Siêu Cấp

Chương 401: Nguồn lực

 
 
 
"…"
Vị Nhị Hoàng Tử này thoái thác thật là nhanh!
Thấy Trần Khuynh Địch lộ ra sắc mặt cổ quái, Nhị Hoàng Tử cũng cười khổ một tiếng, nói: "Không phải là bổn vương không muốn giúp đỡ, mà là vị trí Trần gia bị nhốt và thiên lao bình thường không giống nhau."
"Không giống nhau?"
"Không sai, có lẽ Trần huynh không rõ ràng, nhưng thiên lao của triều đình trên thực tế được chia thành hai loại, loại thiên lao thứ nhất là nhà tù giam giữ tội phạm phổ thông, mặc dù được đề phòng rất nghiêm ngặt, vốn lấy thân phận của bổn vương, lại chuẩn bị một phen mà nói, vẫn là có thể dẫn Trần huynh vào thăm người nhà."
"Nhưng người nhà của ngươi, lại bị giam giữ ở trong loại thiên lao thứ hai."
"Đó là thiên lao do phụ hoàng tự mình kiến tạo! Phụ trách tòa thiên lao kia căn bản cũng không phải là ba đại quân đoàn Cận Vệ, mà là cấm vệ Hào Quả trực thuộc phụ hoàng! Đây chính là thân quân Thiên Tử chân chính, ngoại trừ mệnh lệnh của phụ hoàng thì ai cũng không nghe, cho dù là bổn vương cũng không có bất kỳ biện pháp nào."
Sau khi nói xong Nhị Hoàng Tử còn giang tay ra, khắp khuôn mặt đều là vẻ bất đắc dĩ. Đối với chuyện này Trần Khuynh Địch cũng chỉ đành bất đắc dĩ than thở.
Bất quá một giây sau, Nhị Hoàng Tử lại xoay chuyển lời nói: "Bất quá, nếu như giới hạn trong suy đoán, bổn vương đúng là có một chút ý nghĩ về lí do Trần gia bị đại ca của ta nhằm vào."
"Ồ?" Trần Khuynh Địch kinh ngạc, nói: "Nói một chút nghe xem."
"Cũng không có gì." Nhị Hoàng Tử lấy ra một tấm quyển trục từ trong ngực đặt ở trước mặt của Trần Khuynh Địch, nói: "Đây là một chút tư liệu mà bổn vương phái người điều tra sau khi Trần gia vào tù, ở bên trong những tư liệu này cho thấy, đại ca của ta vào trước khi Trần gia bị nhằm vào, dường như đã cố ý phái người đi một chuyến đến Trần gia, dường như là muốn mời chào Trần Hầu."
Xem như là một trong bốn đại gia tộc ở Kinh Thành, Trần Hầu chính là cột chống trời của Trần gia, có thể gọi là Định Hải Thần Châm của Trần gia, mặc dù Trần gia thế hệ này có một chút xuống dốc, nhưng cái danh hiệu Trần Hầu này vẫn phi thường vang dội như cũ.
Loại nhân vật này được Thái Tử chọn làm đối tượng mời chào, đúng là cũng có một chút khả năng.
"Chỉ là Trần Hầu dường như đã cự tuyệt Thái Tử điện hạ, hơn nữa căn cứ vào miêu tả của hạ nhân, Trần Hầu dường như còn sinh ra mâu thuẫn cùng với thủ hạ mà Thái Tử điện hạ phái tới, thậm chí là Trần Hầu còn trực tiếp xuất thủ, đánh cho đối phương bị trọng thương, cho nên theo suy đoán của bổn vương, có khả năng đây chính là nguyên nhân Thái Tử điện hạ nhằm vào Trần gia."
Mà đúng vào lúc này, Lạc Tương Tư vẫn đứng ở sau lưng của Trần Khuynh Địch lại đột nhiên mở miệng nói: "Ý của điện hạ là, Thái Tử điện hạ ghi hận trong lòng đối với việc Trần Hầu cự tuyệt lời mời chào của mình, hơn nữa thủ hạ còn bị đánh trọng thương, vì bảo trụ uy tín của bản thân, lúc này mới xuất thủ nhằm vào Trần gia, có đúng hay không?"
"Ồ?" Cho đến giờ phút này, Nhị Hoàng Tử mới thay đổi ánh mắt, nhìn về phía Lạc Tương Tư ở sau lưng Trần Khuynh Địch, trong mắt lóe lên một tia kinh diễm, chợt gật đầu một cái, nói: "Không sai, đúng là như thế."
"Có thể mạo muội hỏi một câu hay không, xin hỏi điện hạ, Thái Tử điện hạ đã vận dụng bao nhiêu quan hệ mới khiến cho Trần gia bị nhốt vào thiên lao?"
Thân làm một trong bốn đại gia tộc ở Kinh Thành, Trần gia thế hệ này mặc dù có một chút xuống dốc, nhưng dù sao thì vẫn còn thanh danh ở đó, muốn làm cho triều đình động tay đối với Trần gia, không chỉ cần phải có lý do hợp lý, càng cần phải có thật nhiều người ủng hộ, ở trong đó bao gồm cả quần thần trên triều đình, bao gồm cả quân đội, thậm chí là bao gồm cả Lục Phiến Môn.
Mà có thể làm cho toàn bộ những thế lực này thỏa hiệp, phối hợp với hành động của Thái Tử, lục soát tài sản và nhốt Trần gia vào thiên lao, một cái hành động như vậy cần phải bỏ ra bao nhiêu nguồn lực?
"Khó có thể tưởng tượng được, vị đại ca kia làm Thái Tử lâu như vậy, bàn về nội tình thì sẽ mạnh hơn ta rất nhiều."
"Những nguồn lực mà Thái Tử phải bỏ ra, phải chăng là có thể so sánh với một cái Trần gia?"
"Đương nhiên, thậm chí là vượt xa." Nhị Hoàng Tử chắc chắn nói, muốn làm cho triều đình nhằm vào Trần gia, cần phải vận dụng quan hệ cùng với tư nguyên trải rộng trong các đại phái hệ triều đình, ở trong đó dù là lấy uy vọng cùng với năng lực của Thái Tử, cũng cần phải bỏ ra không ít thứ, mà những tư nguyên cùng với quan hệ này, bàn về giá trị tuyệt đối là cao hơn một cái Trần gia.
Nhưng Thái Tử người ta chính là tài đại khí thô, chính là có bản sự để nhằm vào Trần gia.
Đây cũng là một điểm mà Nhị Hoàng Tử hâm mộ, dù sao thì nếu đổi thành hắn, sẽ tuyệt đối không có khả năng bởi vì một kẻ thủ hạ bị đánh, liền vận dụng nguồn lực lớn như vậy để đi đối phó với Trần gia.
"Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mà ý nghĩ của bổn vương chỉ dừng lại ở dự đoán, dù sao thì làm như vậy thực sự là không đáng, nhưng đại ca ta hết lần này tới lần khác lại cứ làm như vậy!"
"Ta hiểu rồi." Lạc Tương Tư gật đầu ra hiệu, chợt lui về.
Mà ở bên cạnh, Trần Khuynh Địch cũng nghiêm túc gật gật đầu, gương mặt lộ ra vẻ giống như là có điều suy nghĩ.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Trần Khuynh Địch dù sao cũng đã học được cách nắm bắt vấn đề, cho nên thông qua đối thoại ở giữa Lạc Tương Tư cùng với Nhị Hoàng Tử, hắn cũng đã bắt được trọng điểm.
Đó chính là Thái Tử Đại Càn cơ hồ là dùng phương thức lỗ vốn để nhằm vào Trần gia.
Điều này nói rõ cái gì?
Điều này nói rõ là ở phía sau chuyện này còn có lý do càng sâu hơn, hoặc chính là Thái Tử đã bị Trần Hầu cho đội nón xanh.
"Hai vị thực sự muốn rời đi sao?" Nhị Hoàng Tử nhìn Trần Khuynh Địch cùng với Lạc Tương Tư, khá là quan tâm nói: "Mặc dù nói như vậy là không tốt lắm, nhưng đại ca ta tuyệt đối không phải là hạng người lương thiện, hai vị nếu như ở trong phủ đệ của bổn vương trái lại là sẽ không có chuyện gì, nhưng nếu như rời đi, chỉ sợ là sẽ bị người để mắt tới ngay lập tức..."
"Không sao." Trần Khuynh Địch khoát tay áo, cái hắn muốn chính là có người đến nhằm vào.
Thấy thái độ kiên quyết của Trần Khuynh Địch, Nhị Hoàng Tử gật đầu một cái, cũng không giữ lại nữa, phất phất tay, ra hiệu là hai người có thể rời đi.
Bất quá sau khi hai người Trần Khuynh Địch rời khỏi vườn hoa, Cao công công một mực đứng lặng yên tại cửa ra vào lại lộ ra thần sắc bất thiện, trong ánh mắt nhìn Trần Khuynh Địch còn lâu mới có thể bình thản giống như Nhị Hoàng Tử.
Kết quả là vừa rời khỏi vườn hoa, Trần Khuynh Địch thấy Cao công công đang nhìn chằm chằm vào mình, đột nhiên hỏi: "Ngươi nhìn cái gì?"
Cao công công: "! !!"
Lật bàn tay một cái, ở trong tay của Cao công công liền xuất hiện một chuôi Nhạn Linh Đao, bổ ra một đao về phía Trần Khuynh Địch!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận