Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1002: Tử Vong Chi Đô, đấu trường tử vong

Dịch: Cỏ Dại Team
Tốc độ của yêu thú này rất nhanh, đoán chừng cũng dùng không đến bao lâu liền có để đến được nơi muốn đến rồi.
Tiểu Anh Vũ gối đầu lên đùi Diệp Thiên Dật nặng nề ngủ, miệng nhỏ mút ngón tay của Diệp Thiên Dật.
“Sau khi quay về ngươi muốn làm gì?”
Hàn Nhã Nhi ngồi ở đó liếc qua Diệp Thiên Dật hỏi.
“Đương nhiên là nâng cao cảnh giới, Trận chiến chư thiên này cũng không còn bao lâu nữa, ta nhưng là không muốn thua.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Cảnh giới rất quan trọng, nhưng cũng không phải là duy nhất, thực lực của một mình ngươi hơn người, nếu như đấu một người chỉ cần nâng cao tu vi của mình, có lẽ vấn đề không lớn, dù sao Chúng Thần Chi Vực mới là vũ đài của ngươi, Bát Hoang chỉ là bậc thang của ngươi mà thôi, nhưng đợt này Trận chiến chư thiên nhiều thêm chiến đấu đoàn đội, điểm mấu chốt nhất của chiến đấu đoàn đội chính là sự ăn ý và phối hợp!”
Hàn Nhã Nhi chân thành nói!
“Ăn ý giữa ta và Thi bảo bảo vẫn là không vấn đề, đúng không.”
Diệp Thiên Dật cười hì hì nhìn Thi Gia Nhất.
“Đừng, bản tiên nữ và ngươi không có cái gì ăn ý hết, chính là hỏi ngươi một chuyện, từ lúc chúng ta bắt đầu quen biết cho đến nay, chúng ta có kề vai chiến đấu qua chưa?”
“Ách___”
Đây ngược lại là hỏi cứng Diệp Thiên Dật rồi.
Hình như thật sự không có thì phải?
“Không có thì phải? Vậy tiểu Anh Vũ càng không có khả năng có, giữa chúng ta vẫn là phải bồi dưỡng một chút ăn ý và phối hợp chiến đấu.” Thi Gia Nhất nói.
“Có lý.” Diệp Thiên Dật gật đầu.
Hàn Nhã Nhi tiếp tục nói: “Người tài ba dị sĩ của Bát Hoang cũng tuyệt không phải là ngươi nhìn thấy đơn giản như vẻ bề ngoài như vậy, Hoàng Lâm Vũ là người đứng đầu nhưng tuyệt không phải là người mạnh nhất, thế lực Hoàng cấp, năm đế quốc lớn, thế lực lánh đời, còn có hai thế lực Thần cấp lớn, hai thế lực lớn Thần cấp này mới là thế lực khó giải quyết nhất.”
“Thế lực Thần cấp? Ta đến Bát Hoang còn chưa từng nghe nói qua có thế lực Thần cấp.”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Có, tổng hợp thực lực ở trên năm đế quốc lớn, ở trên bốn hoàng môn lớn, nhưng bọn họ trên căn bản không hỏi thế sự, vì thế rất nhiều chuyện sẽ không tính đến bọn họ, ví dụ như đều nói năm đế quốc lớn là bá chủ Bát Hoang, xác thực không sai, nhưng là không có tính đến thế lực Thần cấp, bá chủ chân chính là hai thế lực lớn Thần cấp.”
Hàn Nhã Nhi dừng một chút, nói: “Trong hai thế lực lớn Thần cấp một cái gọi là Tà Vương Điện, một trong một trăm linh tám tông của Tà tông, ở Bát Hoang, tuy rằng cũng thuộc về một trăm linh tám tông của Tà tông tồn tại khá là căn bản, nhưng không phải Hoàng Thiên Các có thể sánh được.”
“Một cái khác thì sao.” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Một cái khác là tông môn lệ thuộc Thần Cung, Thần Cung ngươi biết không?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Biết, năm đó là tồn tại song song với Tà tông, Tà tông tan rã, nhưng Thần Cung lại vẫn còn tồn tại.”
“Ừm, thế lực Thần cấp thứ hai này là tông mô lệ thuộc của Thần Cung, Tiên Vương Điện, có điểm giống với Tà Hoàng tông là tông môn lệ thuộc của Tà Thần tông, nhưng địa vị cao hơn nhiều so với Tà Hoàng tông, một cái là tông môn lệ thuộc một trong bảy điện cũng là một trong một trăm linh tám tông của Tà tông, một cái là tông môn lệ thuộc của Thần Cung, không ở cùng một cấp!”
Hàn Nhã Nhi nhàn nhạt nói.
“Cho nên đối thủ lớn nhất của ta có lẽ là hai thế lực này?”
“Còn nữa, m Nguyệt tông!”
Hàn Nhã Nhi nói.
“m Nguyệt tông…..”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.
“Sự lớn mạnh của m Nguyệt tông cũng là không thể khinh thường, tuy rằng là tà môn, nhưng trên lí luận là có thể tham gia Trận chiến chư thiên, mỗi một đợt xác thực cũng đều tham gia, cũng lấy được thứ hạng không thấp, nhưng lần này bởi vì là Trận chiến chư thiên ở Bát Hoang, người m Nguyệt tông có cơ hội tranh đoạt thứ hạng thứ nhất, thậm chí cũng không yếu hơn Tiên Vương Điện và Tà Vương Điện bao nhiêu!”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Vậy nếu như m Nguyệt tông diệt vong thì sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Sẽ không đâu, bề ngoài m Nguyệt tông thuộc về quản lý của Giang Khuynh Nguyệt, nhưng nàng là trường hợp đặc biệt, bởi vì tông chủ m Nguyệt tông của Chúng Thần Chi Vực là coi Giang Khuynh Nguyệt là tông chủ đời tiếp theo để bồi dưỡng, nàng có thực quyền tuyệt đối, m Nguyệt tông động thủ với người khác, m Nguyệt tông của Chúng Thần Chi Vực không tiện giúp đỡ, nhưng nếu như ai động thủ với m Nguyệt tông vậy Chúng Thần Chi Vực có khả năng sẽ quét sạch bọn họ.”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Thì ra là như vậy.”
Có điều Diệp Thiên Dật cũng không để ý, hắn để ý vẻn vẹn chỉ là Giang Khuynh Nguyệt, người phụ nữ ngây thơ kia.
“Trên cơ bản mạnh nhất là thành viên của ba thế lực này, cái khác tuy rằng các ngươi cảnh giới không cao, nhưng bản đế cảm thấy có lẽ sẽ không quá khó! Bây giờ điểm mấu chốt nhất là, vừa nâng cao cảnh giới của các ngươi vừa bồi dưỡng ăn ý và phối hợp!”
Hàn Nhã Nhi nói.
Diệp Thiên Dật cảm thấy rất không thể thiếu, cho dù Bát Hoang không dùng được, Chúng Thần Chi Vực nhất định sẽ dùng đến, hơn nữa đây là rèn luyện mỗi người bọn họ, cái Yêu Hậu nàng coi trọng nhất không phải là bên ngoài mà là nâng cao bên trong, Diệp Thiên Dật muốn làm nàng hài lòng, cũng muốn khiến cho ánh mắt nàng nhìn mình, không vẻn vẹn là mình xuất sắc, những đồng đội của mình cũng rất xuất sắc.
“Vậy năm người chúng ta nên đi đánh một trận thật tốt.” Diệp Thiên Dật nhìn Thi Gia Nhất nói.
“Bản tiên nữ không ý kiến gì, chính là ngươi, suốt ngày đến tối không phải ngâm ở bên cô gái này chính là ngâm ở bên cô gái kia, tối nay trên giường cô gái này, ngày mai trên giường cô gái khác, bản tiên nữ có thể làm sao?”
Thi Gia Nhất trợn trắng mắt.
“Ách___Thật không.”
“Phi!”
Thi Gia Nhất nhổ một ngụm.
Hàn Nhã Nhi cười trong lòng.
Quan hệ của bọn họ không tồi.
Có điều tên Diệp Thiên Dật này xác thực rất háo sắc, thậm chí động chân động tay với nàng.
“Nếu như muốn bồi dưỡng ăn ý, có hai cách, thứ nhất, cùng nhau đi Yêu Thú Lĩnh Vực trải qua nguy hiểm, có điều ta càng đề cử cách thứ hai.”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Cái gì?”
“Ở Bát Hoang có một nơi gọi là Tử Vong Chi Đô, trong Tử Vong Chi Đô có một đấu trường nổi tiếng nhất cả Bát Hoang, đấu trường tử vong!”
Hàn Nhã Nhi dừng một chút nói: “ Tử Vong Chi Đô cách Tiên Vương Điện rất gần, là một đô thị độc lập, không lớn nhưng bên trong tốt xấu lẫn lộn, thậm chí nhiều khả năng sẽ có tồn tại người của Chúng Thần Chi Vực, mà đấu trường tử vong là một sàn khiêu chiến, có hai phương thức, chiến đấu cá nhân và chiến đấu đoàn đội, mỗi một người báo danh sẽ đạt được một huy chương khiêu chiến…..”
“Thắng một trận được một điểm, thua một trận…..”
“Trừ một điểm?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Không, không còn mạng nữa.”
“Cái gì?”
Diệp Thiên Dật và Thi Gia Nhất lộ ra biểu tình kinh ngạc.
“Vậy lấy chiến đấu cá nhân làm ví vụ, người cùng trên một võ đài thi đấu sẽ có tích phân gần bằng hoặc giống nhau, mười người chỉ có một người có thể sống tiếp, mà người sống sót kia là người thắng, đồng thời được một điểm.”
Diệp Thiên Dật: ???
“Cho nên nói, chiến đấu cá nhân không phải là một với một, mà là mười người cùng đấu, chín người chết, một người sống?”
Hàn Nhã Nhi gật đầu.
“Này cũng quá khoa trương rồi!”
“Chiến đấu đoàn đội khá là đặc thù, cùng một sàn tỉ võ sẽ có bốn đội chiến đấu, cũng chính là hai mươi người, người đứng đến cuối cùng, mỗi người trong đội có thể được một điểm, ba đội khác hoặc là chết hoặc là nhận thua, hoặc là cho dù nhận thua nhưng vẫn bị giết chết, không tàn khốc bằng thi đấu cá nhân, nhưng mà….. cơ bản cũng rất khó mà sống tiếp được.”
Hàn Nhã Nhi nói!
“Đấu trường tử vong tàn khốc như vậy, lại có bao nhiêu người sẽ tham gia?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
“Rất nhiều! Nhiều hơn nhiều so với trong tưởng tượng của ngươi!” Hàn Nhã Nhi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận