Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1004: Hắn nói hắn là Diệp Thiên Dật

Diệp Thiên Dật và Bạch Thiên Hạo liếc nhau một cái, sau đó Diệp Thiên Dật nói: "Anh vợ, ta lập nhóm đủ thành viên rồi, chúng ta chuẩn bị đi lịch luyện đi."
Bạch Thiên Hạo gật gật đầu: "Được, nhưng mà cảnh giới của ta hơi thấp, có khi nào sẽ làm gánh nặng cho ngươi không?"
Diệp Thiên Dật đấm một phát lên vai hắn.
"Cút đi, còn nói như vậy nữa ta nện chết ngươi."
"Ha ha ha!"
Triệu Phỉ Phỉ ở bên cạnh nhìn bọn họ, cười cười nói: "Người này càng ngày càng làm kiêu."
Diệp Thiên Dật cười nói: "Ha ha ha, ta cũng thấy thế."
"Đánh rắm, đây chính là chuyện liên quan đến chuyện tương lai của Diệp Thiên Dật, nếu ta... haizzz, thôi không nói nữa!"
Bạch Thiên Hạo gãi đầu một cái.
"À mà? Không phải là năm người sao? Một người khác nữa đâu?"
Triệu Phỉ Phỉ nghi ngờ hỏi.
Nàng không tham gia trận chiến chư thiên, mặc dù thiên phú của nàng không yếu, nhưng nàng cũng tự biết năng lực của mình đến đâu, nàng có đi cũng không thể nào đạt được thành tích cao!
"Nàng ấy à, trước hết để cho nàng chơi đi đã, nào nào nào, chúng ta thoải mái uống một bữa nào, đoán chừng về sau rất ít có cơ hội được thoải mái nữa rồi!"
Diệp Thiên Dật ngồi xuống, trên bàn đều là mỹ thực.
Tịch Thiên Vũ và Triệu Phỉ Phỉ rót rượu sau đó cũng ngồi xuống.
"Đi lịch luyện ở đâu đấy?"
Bạch Thiên Hạo hỏi.
"Đấu trường tử vong."
Diệp Thiên Dật nói.
"Cái gì?"
Nghe nói như thế, Bạch Thiên Hạo và Triệu Phỉ Phỉ đều kinh ngạc kêu lên.
"Quá khoa trương rồi chứ?"
Bạch Thiên Hạo giật mình nói.
"Không khoa trương, chỉ có như thế mới có thể tăng năng lực của mình lên!"
Triệu Phỉ Phỉ khẽ cắn môi một cái.
"Diệp Thiên Dật, Thiên Hạo nhà ta chỉ là người bình thường thôi."
Triệu Phỉ Phỉ hiển nhiên rất rõ ràng đấu trường tử vong là nơi nào, nơi đó đáng sợ như thế nào nàng cũng rất rõ.
"Móa! Ta không hề bình thường nha!"
Bạch Thiên Hạo khó chịu! Hậm hực uống một hơi cạn hết ly rượu!
"Đi!"
Bạch Thiên Hạo cắn răng một cái rồi nói!
Diệp Thiên Dật nhìn về phía Triệu Phỉ Phỉ, nói: "Chị dâu, không trải qua rèn luyện sao có thể trở thành cường giả đỉnh cao, mà từ đầu đến cuối trong mắt ta, anh vợ cũng không phải là một người bình thường."
Bạch Thiên Hạo chỉ là thiếu một chút vận khí, một chút cơ duyên mà thôi, có thể thiên phú của hắn không phải đứng đầu nhất, nhưng mà tuyệt đối cũng không kém!
Triệu Phỉ Phỉ do dự trong chốc lát rồi gật gật đầu: "Được rồi! Nhưng mà ta hi vọng nếu như các ngươi đi thì nhất định phải cẩn thận, nơi đó quá nguy hiểm, mà cảnh giới của các ngươi... Cũng chỉ có một mình Thiên Vũ là Thánh Đạo cảnh, thậm chí các ngươi cũng không có một người nào là Thần Đạo cảnh, ở nơi đó, Tiên Vương cảnh đều có rất nhiều."
"Yên tâm đi, cứ giao cho ta." Diệp Thiên Dật nói.
"Phỉ Phỉ, ngươi yên tâm đi, chờ ta trở về ngươi sẽ có thể nhìn thấy một Bạch Thiên Hạo hoàn toàn mới!"
Bạch Thiên Hạo đôi mắt lóe ra chiến ý.
"Khi nào thì chúng ta xuất phát?"
Tịch Thiên Vũ hỏi.
"Sáng sớm ngày mai, bây giờ ta mang các ngươi đi một nơi để tăng cảnh giới lên một chút!"
Diệp Thiên Dật nói.
Xác thực, cảnh giới bọn họ quá thấp, cảnh giới Diệp Thiên Dật cũng quá thấp, cần phải tăng lên một chút.
"OK!"
...
Một đêm cứ như vậy trôi qua, sáng sớm hôm sau, Tịch Thiên Vũ, Bạch Thiên Hạo và Thi Gia Nhất chờ ở cổng học viện Thánh Tâm Thiên, một lát sau Diệp Thiên Dật mang theo tiểu Anh Vũ đi tới.
"Woaaa! Chị đẹp."
Tiểu Anh Vũ nhìn thấy Tịch Thiên Vũ, phát hiện lại là một chị xinh đẹp mà nàng biết, nàng chạy tới ôm chầm lấy Tịch Thiên Vũ.
"Tiểu Anh Vũ."
Tịch Thiên Vũ thấy nàng cũng cười một tiếng, xoa xoa đầu nhỏ của nàng.
Triệu Phỉ Phỉ: ???
Không sai, Triệu Phỉ Phỉ ngây ngẩn cả người.
"Cái kia... Diệp Thiên Dật."
Triệu Phỉ Phỉ nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
"Hả?"
"Nàng... chẳng nhẽ nàng là thành viên thứ năm?"
Diệp Thiên Dật cười gật gật đầu: "Ừ."
Triệu Phỉ Phỉ: ???
"Đại ca à, ngươi đang chơi trò gì thế?"
"Tiểu Anh Vũ rất lợi hại."
Tiểu Anh Vũ không phục nói.
"Ặc —— "
Triệu Phỉ Phỉ nhìn nàng một cái.
Tóc trắng, xem ra xác thực không đơn giản, nếu như màu tóc trắng này không phải nhuộm, nàng nhất định có thân phận và năng lực đặc thù!
"Ta có thể đi cùng các ngươi chứ."
Triệu Phỉ Phỉ nói.
"Tử Vong Chi Đô sao?" Bạch Thiên Hạo hỏi.
"Ừm, ta không đánh, nhưng ta muốn đi xem." Triệu Phỉ Phỉ nói.
Bạch Thiên Hạo nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Không có gì, chị dâu muốn đi thì đi thôi!"
"Được! Vậy ta ở đây chờ các ngươi?"
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Ừm, chúng ta đi khu vực tám đế quốc một chuyến, sẽ trở lại nhanh thôi."
"Đi khu vực tám đế quốc để tăng cảnh giới?"
Thi Gia Nhất kinh ngạc hỏi.
Diệp Thiên Dật cười cười.
Cũng đừng quên hắn đã tạo một bí cảnh cho Kỷ Điệp ở Đế quốc Thiên Lâm, bên trong có hàng chục nghìn loại linh vật thiên địa đỉnh cấp, cấp Thần Hư cũng rất nhiều, luôn có loại thích hợp với các nàng!
"Ừm!"
"Đi thôi, xuất phát nào."
"Đi!"
Lần này Diệp Thiên Dật quay về khu vực tám đế quốc cũng không phải là bay trên kiếm giống lần trước đi cùng Kiếm Cổ, mà là dùng truyền tống trận, cũng chỉ mấy tiếng là có thể tới.
"Chị, ngươi định đi xem chiến đấu của Diệp Thiên Dật ở Tử Vong Chi Đô sao?"
Hàn Nhụy nghi ngờ hỏi.
Hàn Nhã Nhi mặc một bộ đồ rất đơn giản, nói: "Đi một chuyến xem thử cũng yên tâm hơn, ta cũng muốn xem thử năng lực chiến đội của hắn như thế nào, vì sao hắn lại lập đội với các nàng."
Hàn Nhã Nhi cũng rất tò mò.
"Thế Đế quốc Thánh Tâm..."
Hàn Nhã Nhi nói: "Không có gì."
"Hả?"
Hàn Nhụy lộ vẻ giật mình.
"Đã được Diệp Thiên Dật giải quyết, tạm thời sẽ không có chuyện gì, ngươi có đi không?"
Hàn Nhụy quả quyết gật đầu: "Đi, trước kia ngươi không cho ta đến đó lịch luyện, dù sao cũng phải đi xem một chút."
"Ừm, hơi cải trang một chút, Diệp Thiên Dật bọn họ đi khu vực tám đế quốc, chúng ta đi trước đi."
Hàn Nhã Nhi nói.
"Được rồi!"
Nghe được Đế quốc Thánh Tâm không sao, nàng cũng khá vui vẻ.
"Ta nói chứ, ngươi mặc thế này á?"
Đột nhiên một thân ảnh hạ xuống.
Hàn Nhụy: ???
Đây không phải Nữ hoàng Thiên Phượng sao? Sao nàng lại tới đây?
"Vậy phải như thế nào?"
Hàn Nhã Nhi nhìn thoáng qua bộ quần áo đơn giản trên người mình.
"Chậc chậc chậc, đi thôi."
Phượng Dao đi về phía trước.
"Chị, nàng..."
Hàn Nhụy giật mình nhìn Hàn Nhã Nhi.
"Bây giờ không phải là kẻ thù, đi thôi."
...
"Haizz..."
Bắc Manh Manh nằm sấp ở trên ghế sofa, cầm đồng hồ công năng trong tay cảm giác rất nhàm chán lại rất thấp thỏm.
Cạch ——
Kỷ Điệp mặc trang phục Nữ hoàng cao quý đi vào, sau đó thay đồ, nang mặc một bộ đồ ở nhà thật đơn giản, lộ ra một đôi chân trắng ngồi bên cạnh nàng.
"Thế nào? Nhớ Diệp Thiên Dật rồi à?"
Kỷ Điệp mỉm cười nói.
"Chị Kỷ Điệp, ngươi không nhớ sao?"
Bắc Manh Manh nghiêng cái đầu nhỏ hỏi.
"Nhớ chứ, nhưng mà có trời mới biết bây giờ hắn ở đâu? Nhắn tin cũng không trả lời, cũng không muốn quấy rầy hắn nữa, điều chúng ta có thể làm bây giờ chính là cố gắng tăng cảnh giới của mình lên, sau này sẽ có thể giúp hắn."
Bắc Manh Manh gật gật đầu: "Ta biết, nhưng mà thật là khó chịu, hừ, hắn khẳng định đang âu yếm với mấy cô khác,!!"
Lúc này, một cái xinh đẹp chạy vào.
"Nữ hoàng bệ hạ!"
Kỷ Điệp nhìn thoáng qua.
"Chuyện gì?"
"Bên ngoài... Bên ngoài có người tới tìm Nữ hoàng bệ hạ."
"Người nào?"
"Hắn nói... Hắn là Diệp Thiên Dật."
Kỷ Điệp: "..."
Bắc Manh Manh: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận