Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 397: Tra nam

Phong Nhã quay lại nhìn Diệp Thiên Dật.
“Anh Thiên Dật lúc ở Trái đất đẹp trai như vậy, mặc dù đến thế giới này bị thay đổi diện mạo nhưng vẫn rất đẹp trai.” Phong Nhã khen ngợi.
“Ôm một cái nào.”
Sau đó Diệp Thiên Dật không biết xấu hổ mở rộng cánh tay!
Như đã biết, ở Trái đất hắn ta thậm chí còn không dám ngang nhiên nắm tay Phong Nhã, vậy mà bây giờ….
Thành thật mà nói thì hưng phấn cũng chính là lý do!
Phong Nhã đỏ mặt, sau đó nhào vào lòng Diệp Thiên Dật.
Nàng đương nhiên có chút dè dặt, thậm chí là rất dè dặt, ở Trái đất đã quen nhau lâu như vậy rồi, nhưng nàng cũng chưa bao giờ chủ động cầm tay Diệp Thiên Dật hay nằm trong lòng hắn như vậy, hai người họ là thanh mai trúc mã, cũng không phải là người yêu của nhau, nhưng có vẻ bây giờ thì Phong Nhã cũng đã quá hưng phấn rồi! Bây giờ cũng đến lúc phải quên đi sự dè dặt ấy rồi.
Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng ôm lấy nàng, không suy nghĩ gì thêm.
“Không ngờ chúng ta đã từng gặp nhau mà lại không nhận ra nhau, may mà duyên số đã đưa chúng ta đến với nhau một lần nữa.” Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng nói.
“Quả thực…. lần trước khi nhìn thấy anh Thiên Dật thì Phong Nhã đã nghi ngờ rồi, chỉ là anh Thiên Dật thay đổi quá nhiều, bây giờ lại trở nên vô liêm sỉ như vậy, cho nên ta mới cảm thấy đây không phải là ngươi….”
Phong Nhã dở khóc dở cười nói.
Diệp Thiên Dật buông Phong Nhã ra.
“Thay đổi rất nhiều sao?”
Diệp Thiên Dật giữ lấy vai nàng, nhìn nàng một cách thật nghiêm túc.
Phong Nhã gật đầu.
“Căn bản là một người hoàn toàn khác luôn ấy chứ. Chỉ là ta cũng có thể hiểu được, dù sao chúng ta đều xuyên tới đây bằng hồn phách, thân thể ban đầu có ảnh hưởng rất lớn tới chúng ta.”
Phong Nhã nói.
“Nhưng ta thấy ngươi cũng đâu có thay đổi gì nhiều đâu?”
Diệp Thiên Dật vừa nói vừa đưa tay ra, từ từ gỡ bỏ khăn che trên mặt của nàng xuống.
Phong Nhã bỗng đỏ mặt nhưng cũng không cự tuyệt hành động của Diệp Thiên Dật.
“Là bởi vì tính cách ban đầu của cơ thể này cũng khá giống với ta, ai mà biết được anh Thiên Dật lại vướng vào thân thể của một tên tra nam, sau đó cũng trở thành tra nam giống như hắn.”
Diệp Thiên Dật: “…..”
“Vớ vẩn, ta không phải là tra nam đâu nhé.”
“Ohh, không phải tra nam, lúc ở Trái Đất đến đụng vào ta còn không dám, vậy mà bây giờ vừa mới gặp đã đưa ta tới khách sạn?
Phong Nhã hóm hỉnh nói.
“E hèm…..”
Diệp Thiên Dật ho một tiếng, đồng thời gỡ bỏ tấm khăn che trên mặt của nàng.
Dưới tấm khăn che là một gương mặt khiến Diệp Thiên Dật không ngớt lời khen ngợi.
Ở Trái đất, Phong Nhã cũng vô cùng xinh đẹp, Diệp Thiên Dật thì vô cùng đẹp trai, lần này xuyên không qua đây vừa vặn đã cho họ tiến vào một cơ thể có giá trị nhan sắc không hề thua kém cơ thể cũ của mình.
“Đúng là tiểu Phong Nhã của ta, thật là xinh đẹp.” Diệp Thiên Dật thốt lên.
“Hì…”
Diệp Thiên Dật ngượng ngùng gãi đầu.
Đệch! Ta thực sự đã trở thành tên cặn bã rồi sao? Còn nhớ ngày trước gặp Phong Nhã còn không dám đụng vào, Wow! Thật đáng sợ!
Nếu trước đây hắn dám đụng vào nàng….
“Xin lỗi, ờm, ta…..”
Phong Nhã sau đó bật cười “Hì hì”
“Ta không trách ngươi.”Phong Nhã cười nói.
“Ngươi lại dám chế giễu ta!”
Diệp Thiên Dật mỉm cười bước tới, cù lét chọc cười Phong Nhã.
“Hahaha…. đừng cù … đừng cù nữa.”
Sau đó trong phòng vang lên tiếng cười của hai người họ.
Nếu chuyện này mà bị bắt gặp bởi người quen của Phong Nhã, mẹ kiếp! Đây là Thành nữ của bọn họ sao? Mọi chuyện sẽ thế nào đây?
Hai người họ cười đùa mệt rồi thì nằm nhoài trên giường thở hổn hển.
“Anh Thiên Dật.”
“Hả?”
Diệp Thiên Dật nhìn sang, đưa tay ra nhưng mới đưa một nưa thì vội rút tay về!
Mẹ kiếp! Hắn thực sự đã biến thành một tên cặn bã rồi! Không có chuyện gì lại muốn động chân động tay! Tại sao lại có thói quen như vậy với Phong Nhã?
Thật đáng sợ, quá đáng sợ!
Phong Nhã quay đầu nhìn Diệp Thiên Dật, hỏi: “Bây giờ anh Thiên Dật ở cảnh giới nào rồi?”
“Pháp Tắc cảnh lục giai, còn ngươi?”
“Lĩnh Vực cảnh thập giai.”
Diệp Thiên Dật: “…..”
“Không phải, ta cũng….”
Diệp Thiên Dật há to miệng.
Tịch Thiên Vũ hình như cũng là Lĩnh Vực cảnh thập giai thì phải? Nhưng Phong Nhã lại ít hơn Tịch Thiên Vũ khoảng 3 tuổi….
Phong Nhã nói rằng: “Khi ta xuyên tới đây, cơ thể này đã ở Lĩnh Vực cảnh nhất giai rồi.”
Diệp Thiên Dật: “….”
Sau 2 tháng đã là thập giai ư?
“Wow! Thật đáng ngưỡng mộ! Khi ta xuyên tới đây thì cơ thể này mới đạt đến Trúc Khí cảnh thôi!”
Sau đó Phong Nhã gật đầu; “Đó là lý do anh Thiên Dật thật lợi hại, trong thời gian ngắn như vật đã đột phá bốn cảnh giới lớn.”
“Hì hì........” Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.
“Chỉ là thế giới này rất giống với Trái đất của chúng ta, nhưng cũng có khác biệt khá lớn.” Phong Nhã ngồi xuống nhẹ nhàng nói.
“Rất lớn, đây là một thế giới hoàn toàn coi trọng thực lực!” Diệp Thiên Dật gật đầu.
Phong Nhã nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Vì vậy anh Thiên Dật, chúng ta phải cố gắng, sớm trở nên mạnh hơn!”
Diệp Thiên Dật cười rồi quẹt mũi nàng.
“Đương nhiên rồi.”
Phong Nhã bỗng nhíu mũi.
“Tra nam.”
Diệp Thiên Dật : “……”
Thấy dáng vẻ hiền lành của Diệp Thiên Dật, Phong Nhã bỗng bật cười “Hì hì”.
“Đùa thôi, nhưng thực sự anh Thiên Dật đã thay đổi rất nhiều, nhưng điều đó cũng rất tốt, đàn ông không hư một chút thì phụ nữ cũng không yêu mà, vì vậy những người phụ nữa xinh đẹp bên cạnh anh Thiên Dật cũng rất nhiều.”
Phong Nhã nói.
“Chuyện này…. Phong Nhã, về những cô gái đó, ta…” Diệp Thiên Dật thực sự có chút xấu hổ.
Phong Nhã nhìn Diệp Thiên Dật bật cười thành tiếng.
“Anh Thiên Dật, không có gì. Chúng ta cũng không phải là người yêu trước khi đến đây mà.”
Diệp Thiên Dật nhìn Phong Nhã.
“Ờm… Tiểu Phong Nhã, quả thực ở Trái đất lâu như vậy rồi, ta….” Diệp Thiên Dật lúng túng gãi đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận