Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1614: Quận Nữ Thần, Tà Thiên tông.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiên Dật dẫn theo Tô Mị Nhi và Mộc Linh Nhi lên đường!
Biết đi đâu bây giờ?
Diệp Thiên Dật cũng không rõ lắm, nhưng hắn nhất định phải cách xa nơi này một chút.
Một ngày sau, bọn họ tới một nơi khác gọi là... quận Nữ Thần.
“Đậu! Quận Nữ Thần? Tên quận này thú vị đấy.”
Diệp Thiên Dật ngầm kinh hãi.
Người ta thì quận Linh Yêu, quận Đỉnh Thiên gì đó, này là quận Nữ Thần, chẳng nhẽ trong quận này đều là nữ thần?
“Ta biết, ta biết rồi, nhất định là các tỷ tỷ xinh đẹp đều ở nơi này, đại ca ngươi thích nhất.”
Mộc Linh Nhi hưng phấn nói.
“Này này này, ta thích, ngươi hưng phấn cái gì.”
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ nói.
“Ừ...”
Tô Mị Nhi cười, nói: “Là thế này, quận chủ ở quận này khá đặc biệt, là con gái, nàng tự xưng là nữ thần, vì thế, nàng đã đổi tên quận này thành quận Nữ Thần, bình thường khi ra ngoài, dân chúng, thậm chí là cả cường giả yêu tộc của quận Nữ Thần, tóm lại, những kẻ dưới quyền đều gọi nàng là Nữ Thần đại nhân.”
Diệp Thiên Dật: “........”
“Cũng thật đủ tự luyến.”
Tô Mị Nhi cười: “Đúng là như vậy, có điều quận Nữ Thần vẫn là một quận tương đối hài hòa, bọn họ đối với nàng vẫn tương đối tôn kính.”
“Có hậu thuẫn?”
“Không nhắc tới hậu thuẫn vội, cả Chú Lôi Yêu Vực, mười hai quận, mười hai vị quận chủ, thực lực của vị quận chủ này cũng mạnh quá rồi.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
Ngẫm lại cũng có thể hiểu được.
Trước khi xuyên không, nơi mà Diệp Thiên Dật ở có 23 tỉnh, nhưng một cái yêu vực này chỉ sợ còn rộng hơn mấy chục lần đất nước của hắn, một cái yêu vực như vậy, mười hai quận ghép lại thành một cái yêu vực, vậy thực lực của vị quận chủ này không biết mạnh đến mức nào? Không thể tưởng tượng được!
Này bình thường chỉ sợ không thể xưng là quận, mà là Đế Quốc! Này lớn nhỏ tuyệt đối là cấp bậc Đế Quốc.
“Hơn nữa, quận chủ của quận Nữ Thần đúng là có thứ gì đó.”
Tô Mị Nhi nói.
“Ồ? Nói rõ hơn xem nào?”
“Nàng hẳn là tinh thông thuật thôi diễn thiên cơ, nhiều năm trước, lúc nàng vừa tới quận Nữ Thần, đã rầm rộ xây dựng, sai mấy chục vạn Yêu Tộc, trong đó có rất nhiều Yêu Tộc cảnh giới rất cao, xây dựng một con đập dài hàng nghìn km, khiến rất nhiều người, cả những người đạt cảnh giới tương đối cao lúc đó cực kỳ bất mãn, nhưng là nàng khăng khăng yêu cầu, cuối cùng, đập lớn tu sửa thành công, vừa mới tu sửa thành công không lâu, quận Nữ Thần nghênh đón một trận mưa lớn ngàn năm có một, mưa lớn làm vỡ đê, nếu không phải có cái đập lớn này thì quận Nữ Thần chắc đã bị hủy rồi.”
Diệp Thiên Dật hơi hơi trầm ngâm: “Vậy cũng không chết bao nhiêu người đúng không? Dù sao yêu tộc đều có thể tu luyện.”
“Đúng là chết không nhiều, nhưng cả quận Nữ Thần được bọn họ xây dựng nhiều năm như vậy, bao gồm cả những khu rừng nơi Yêu Tộc sinh sống, v.v. chỗ xung yếu bị hủy, đối với Yêu Tộc mà nói, một khi quận Nữ Thần bị hủy thì hậu quả chính là.... Vô số Yêu Tộc trôi giạt khắp nơi, bọn họ phải đi đến các quận khác, phiền phức chính là điểm này, quận khác cũng rất khó nhận, bởi vì, rất nhiều người của Yêu Tộc muốn tới thành trì sinh sống, nhưng không có chỗ, hơn nữa, ý thức lãnh địa của yêu tộc cũng rất mạnh.”
Diệp Thiên Dật ngầm kinh hãi.
“Chuyện này cũng đúng.”
“Còn một chuyện nữa, đó chính là vị quận chủ của quận Nữ Thần đã bỏ ra một số tiền khổng lồ để mua vô số khẩu trang từ nhân tộc.”
Diệp Thiên Dật: “......”
“Đây là muốn làm gì?”
“Phải đó, không ai biết để làm gì, ngược lại còn giúp nhân tộc gia tăng thu nhập, nhưng sau đó, bệnh dịch khủng khiếp đã bùng phát ở quận Nữ Thần, bệnh dịch này, cho dù là đến Thiên Tôn Cảnh thì tỷ lệ tử vong cũng vô cùng cao, làm cho cả quận Nữ Thần vô cùng hoảng sợ. Nhưng vì có khẩu trang nên dịch bệnh được giảm bớt, nàng càng trở nên đặc biệt, nhất là trong mắt những người ở quận Nữ Thần này nàng thực tôn kính!”
Diệp Thiên Dật: “......”
“Không phải chứ? Bệnh dịch còn có thể đầu độc Thiên Tôn Cảnh?”
“Không phải là bệnh dịch, là độc do vị Tà Thần nào đó của Yêu Tộc chế ra, lan truyền trong không khí, cuối cùng làm người ta chết mà không biết vì sao, sau khi quận Nữ Thần bị phong tỏa, khẩu trang giúp ngăn chặn sự lây lan.”
Diệp Thiên Dật âm thầm kinh hãi.
“Còn gì nữa không?”
“Đương nhiên còn, chính là quận chủ của quận Nữ Thần gửi đến Chú Lôi Yêu Vực một bản tấu chương, đại khái là vị Thiên Sư thực lực mạnh của Chú Lôi Yêu Vực âm thầm cấu kết với nhân tộc. Sau đó, bị điều tra ra, bị xử tử.”
Diệp Thiên Dật: “......”
“Ôi trời ơi!”
Diệp Thiên Dật đau đầu!
Xong rồi, xong rồi, xong rồi!
Có chuyện rồi!
Quận Nữ Thần này thế mà lại có một vị quận chủ tinh thông thuật thôi diễn thiên cơ, vậy hắn chỉ cần diễn một chút, chẳng phải là sẽ bị bại lộ sao?
“Thực ra, cũng không có gì, mặc dù quận chủ được mọi người tôn trọng, nhưng họ cũng sợ nàng.”
“Vì sao?”
“Bởi vì nàng không chính trực lắm, đi khắp nơi lừa gạt bảo vật của người ta, vậy nên tôn kính thì tôn kính, nhưng ai cũng không muốn tiếp cận nàng.”
Diệp Thiên Dật thở phào một hơi.
“Cho nên nói, thật ra danh tiếng của nàng cũng không tốt lắm?”
“Là rất thảm đó, thực lực của nàng rất mạnh, nhưng danh tiếng của nàng quả thật rất thảm.”
“Thế không có chuyện gì rồi, chúng ta đi đâu đây?”
Tô Mị Nhi chỉ về phía trước.
“Ừ, đây là môn phái của quận Nữ Thần, tên là Tà Thiên tông, là một môn phái lợi hại ở Chú Lôi Yêu Vực. Ngọn núi bên cạnh cũng là của họ. Ngươi không phải nói muốn tìm một chỗ tốt, không gần địa phận của môn phái lợi hại sao? Ngọn núi này rất là thích hợp, xung quanh có mười mấy cái thành trì, lại chẳng có môn phái nào quá lợi hại.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Thế qua đó bàn điều kiện đi.”
Mộc Linh Nhi và Tô Mị Nhi cùng đi vào.
Không sai, Diệp Thiên Dật không đi, bời vì hắn là “Tiên Nhân.”
“Đây là trọng địa của Tà Thiên tông, nhị vị là ai?”
Tô Mị Nhi chắp tay nói: “Ta tới trao đổi với các ngươi.”
“Trao đổi?”
Sau đó, Tô Mị Nhi lấy ra một khối lớn màu trắng.
“Đây là một khối Không Huyễn Thạch.”
“Cái gì!?”
Bọn họ nghẹn họng nhìn trân trối.
“Tuy không lớn, nhưng chắc các ngươi cũng biết, chỉ một khối nhỏ cũng giá trị cỡ nào, đổi lấy quyền sử dụng ngọn núi Tà Vương bên kia ba năm, có vấn đề gì không?”
“Mời ngài chờ một chút.”
Mấy phút sau, vài tên lão giả cười ha hả tiêu sái đi ra.
“Ha ha ha, bái kiến các hạ!”
Tô Mị Nhi thản nhiên nói: “Nói chính sự đi, có vấn đề gì không?”
“Ba năm sử dụng, hơi nhiều một chút thì phải?”
Tô Mị Nhi nói: “Thôi bỏ đi vậy.”
“Ấy ấy ấy, các hạ đợi chút, ba năm thì ba năm.”
Dù sao ngọn núi Tà Vương này bọn họ cũng không dùng tới, đổi một khối Không Huyễn Thạch, như vậy cũng là lời rồi! Đây chính là Không Huyễn Thạch trong truyền thuyết.
“Đưa ta khế đất đi.”
“Không thành vấn đề!”
Sau đó Tô Mị Nhi mang theo Mộc Linh Nhi rời đi.
“Bọn họ rốt cuộc là ai? Lại có thể lấy thần vật Không Huyễn Thạch bực này ra trao đổi! Bọn họ rõ ràng có thể dùng vật khác để trao đổi mà!”
Thật kinh ngạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận