Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2070: Con đường bên trong Hải Vực

Diệp Thiên Dật đúng là rất thích chuyện này!
Chuyện càng mơ hồ, càng ly kỳ thì hắn càng hiếu kỳ!
Vì Diệp Thiên Dật hiểu rất rõ điểm này, đó chính là.... chuyện này thường đều là sắp đối ứng với một cơ duyên to lớn.
Đặc biệt là gì?
Đặc biệt là tiểu trấn Bắc Phong chỉ là một nơi bị lãng quên rồi!
Tiểu trấn Bắc Phong này là một nơi dường như đã bị lãng quên rồi.
Quanh năm cũng không có đội quân của Đế quốc nào đi vào, ngược lại tiểu trấn này bỏ mặc bọn họ tự sinh tự diệt!
Thường cũng không có việc lớn gì xảy ra.
Mặc dù Tiểu trấn Bắc Phong kề cạnh Hải Vực, nhưng kỳ quái là Tiểu trấn Bắc Phong này lại rất an toàn!
Nhiều năm qua, Tiểu trấn Bắc Phong này liên tiếp không có bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Cho nên có những người cực kỳ kỳ quái, bọn họ cũng vô cùng kỳ lạ.
Bọn họ gần biển, mà dưới biển cũng có rất nhiều yêu thú, thậm chí dưới biển còn có vương quốc của yêu tộc!
Nhưng, đúng là rất kỳ lạ, đó chính là Tiểu trấn Bắc Phong chưa từng bị yêu thú tập kích!
Nhưng những nơi khác ở Tiểu trấn Bắc Phong lại có chuyện này xảy ra, nhưng bên này kề cận biển thì từ trước đến nay chưa từng có yêu thú nào đi qua.
Bọn họ cũng rất kỳ quái.
Theo lý mà nói, bờ biển thực sự là một nơi hoàn toàn không phù hợp cho người ở, trừ khi võ giả ở đây thực lực rất mạnh.
Diệp Thiên Dật nhận lấy mảnh xương cá kia.
“Thật thú vị.”
Sau đó Đỗ Văn nói: “Nhưng, Diệp tiểu huynh đệ, nơi đó rốt cuộc dẫn tới nơi nào, có nguy hiểm hay không, ta cũng không dám chắc, theo ta thì nên đợi cảnh giới của Diệp tiểu huynh đệ cao hơn một chút rồi hẵng đi.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Được, đa tạ Đỗ gia chủ! Cái này ta xin thu lại! Nếu có thể đạt được lợi ích gì đó, nhất định sẽ biếu tặng ngươi!”
“Hahaha, Diệp tiểu huynh đệ khách sáo quá rồi! Không cần đâu, dẫu sau cho dù ngươi có đạt được một lợi ích nào đó, vậy cũng là do bản thân Diệp tiểu huynh đệ đạt được.”
Đỗ Văn cười rồi nói.
Đây là điều hắn muốn mà.
Diệp Thiên Dật cũng hiểu rất rõ, nhưng hắn cảm thấy không sao cả, suy nghĩ của Đỗ gia chủ này hoàn toàn là một suy nghĩ hợp tình hợp lý.
Hắn đồng ý.
“Vậy ta xin cáo từ!”
Diệp Thiên Dật chắp tay.
“Được! Nếu Diệp tiểu huynh đệ có thời gian, bất kỳ lúc nào cũng có thể đến Đỗ gia ta chơi!”
“Được!”
Sau đó Diệp Thiên Dật rời khỏi Đỗ gia.
Đỗ Văn nhìn bóng lưng Diệp Thiên Dật.
Hy vọng bản thân cược đúng.
Mà sau khi Diệp Thiên Dật rời khỏi, hắn cũng trực tiếp đi ra bờ biển.
“Mở hệ thống mới thôi.”
Diệp Thiên Dật nhìn thời gian.
Không có đồng hồ, nhưng hắn thông qua hệ thống có thể biết được thời gian.
Diệp Thiên Dật nhìn biển trời mênh mông ở nơi xa, không có một chút ánh đèn nào, chỉ có ánh trăng trắng sáng in trên mặt biển, cũng coi như có có chút ánh sáng.
Theo lý, nếu hệ thống mới này không mở ra thì Diệp Thiên Dật thực sự không dám đi vào.
Thời gian trôi đến 12 giờ.
“Ting…. chúc mừng ngươi mở ra hệ thống mới, Hệ thống phục chế nhân vật.”
Diệp Thiên Dật cau mày.
Hệ thống phục chế chiến lực: lựa chọn một mục tiêu, sau đó phóng ra sức mạnh hệ thống, cho dù cảnh giới bản thân là bao nhiêu, đều có thể khiến thuộc tính tương đồng với đối phương (tốc độ, sức mạnh, võ kỹ, tâm pháp, kiếm pháp,...), bản thân sẽ sở hữu tất cả sức mạnh của đối phương, nhưng không thể tùy ý sử dụng võ kỹ, tâm pháp, sức mạnh, …. vốn có của bản thân, mỗi lần phục chế có thể duy trì tối đa trong 30 phút, trong lúc phục chế một người nào đó, có thể phục chế một nhân vật khác, thời gian tiếp tục tính từ đầu. (Chú ý: Sẽ đồng thời phục chế cả tình trạng thương tích và trạng thái của mục tiêu, hãy cẩn trọng trong khi phục chế.) Mỗi ngày có thể phục chế 20 lần, cùng một mục tiêu cả đời chỉ có thể phục chế một lần.
“Ồ.”
Diệp Thiên Dật cau mày.
“Hệ thống này được đấy.”
Hệ thống này đơn giản mà nói, chính là làm cho Diệp Thiên Dật có được toàn bộ sức mạnh, cảnh giới của người khác, võ kỹ, tâm pháp người đó dùng, bao gồm cả thuộc tính của người đó.
Nhưng, ngại là hắn phục chế sức mạnh của người khác để hắn dùng, và trong thời gian này Diệp Thiên Dật sẽ không thể sử dụng võ kỹ của bản thân hắn, cái gì mà Tà Đế Tam Thức, Long Thần Quyết, Phượng hoàng Cửu Trùng Thiên, Tà Đế Quyết, thậm chí là sức mạnh Tu La, Lực Lượng Pháp Tắc đều không thể dùng.
Bao gồm…..
Thuộc tính của Diệp Thiên Dật.
Nhưng cũng không sao, mặc dù những sức mạnh này của Diệp Thiên Dật vô cùng mạnh, nhưng vốn dĩ hiện tại cảnh giới của Diệp Thiên Dật rất thấp, hắn có những sức mạnh kia cũng không thể khai triển chúng.
Nhưng cũng có một chỗ rất quan ngại.
Phục chế chiến lực, nhưng đồng thời cũng sẽ phục chế trạng thái và thương thế của người này.
Ví dụ, mặc dù cảnh giới của hắn rất cao, nhưng hắn bị thương nặng, vậy thì sau khi phục chế xong, Diệp Thiên Dật cũng sẽ trở thành người bị trọng thương.
Nhưng nghĩ kỹ dường như vấn đề này cũng không quá lớn, ngược lại nếu Diệp Thiên Dật bị thương, lại có thể nhờ cậy sức mạnh này, để phục chế một người có trạng thái tốt hơn, thuận tiện phục chế một người không bị thương tật.
“Được rồi!”
Diệp Thiên Dật cầm mảnh xương cá kia.
Khó chịu thật.
Không có nhẫn không gian, đồ đạc của hắn đều phải gói lại.
Hệ thống này đến rồi, vậy Diệp Thiên Dật có thể đi đến bất cứ đâu, ít nhất hắn cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm khi có thể phục chế tu vị của người lợi hại hơn mình!
“Đặt xương cá lên mặt biển.”
Diệp Thiên Dật dựa vào những lời Đỗ Văn nói, đi đến bờ biển, đặt xương cá thẳng đứng ngắm chuẩn phía trước biển, sau đó Diệp Thiên Dật buông tay ra.
Theo lý mà nói, xương cá sẽ bị rơi xuống.
Nhưng không hề.
Mảnh xương cá kia lấp lánh phát lên những tia sáng màu trắng, mà lúc này mặt trăng trên trời càng ngày càng trở nên kỳ dị.
Mặt trăng dường như cũng trở nên lấp lánh, không nhìn kỹ thì không thể phát hiện ra, mà tần số chớp tắt đối ứng với mảnh xương cá.
Dưới ánh trăng, mảnh xương cá kia đang tiến vào biển lớn, những nơi mà nó đi qua, nước biển đều bị phân tách ra hai phía, lộ ra một con đường cát.
Con đường này nhìn không thấy điểm cuối, dường như thông qua nơi sâu nhất của đại dương.
Diệp Thiên Dật hít sâu một hơi.
Vẫn là khá căng thẳng.
Nhưng may là còn có hệ thống, nếu không ổn còn có các đồ vật bên trong thương thành của hệ thống, mặc dù giá trị cuồng ngạo không còn nhiều nữa! Nhưng chắc vẫn đủ để giữ mạng.
“Ở đây!”
Chính lúc này, phía sau truyền đến một âm thanh, sau đó một nhóm người, trong tay cầm đuốc xông qua đó.
Hiện tại đang là đêm khuya, thêm vào đó Tiểu trấn Bắc Phong cách bờ biển cũng phải hàng nghìn mét, bờ biển về đêm đối với bọn họ thực sự cũng khá là đáng sợ, cho nên người vừa đến chắc chắn là đám thiên tài từ ngoài vào.
“Tiểu tử, lần này ngươi chạy đâu cho thoát!”
Đường Sơn dẫn hàng chục người của Hoa Hồng Hội chạy đến, bên cạnh Đường Sơn còn có một vị nam tử trung niên.
“Văn tiền bối, chính là hắn, mong ngài giết hắn giúp vãn bối!”
Đường Sơn nói với nam tử trung niên phía sau.
Đây là người mà hắn gặp khi đến đây.
Hắn không phải là người của Tiểu trấn Bắc Phong, nhưng lúc đó hắn bị thương, Đường Sơn ở bên ngoài đem theo không ít đan dược, đưa cho hắn một viên đan dược bát giai có phẩm cấp không hề thấp, chữa khỏi cho những vết thương của hắn, cho nên hắn nợ Đường Sơn một ân tình.
Mà Đường Sơn muốn dựa vào người này để giết Diệp Thiên Dật!
Sau đó…..
Hành động của bọn họ toàn bộ đều ngừng lại!
“Gì vậy?”
Bọn họ nhìn vào cảnh tượng phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận