Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 943: Hàn Nhã Nhi: ngươi ngươi ngươi, vậy mà lại lén lút tìm cô gái khác sau lưng ta?

Tất cả mọi người choáng váng! Diệp Thiên Dật cũng trợn tròn mắt!
Đám người ngơ ngác nhìn Diệp Thiên Dật!
Chuyện gì đây?
"Không phải chứ... đệ nhất mỹ nữ này không phải rất lạnh lùng sao? Nàng không phải nói mình có bạn trai sao? Vì sao nàng lại đồng ý rồi?"
"Ngớ ngẩn, có bạn trai chỉ là nàng lí do để nàng cự tuyệt một số người theo đuổi nàng mà thôi, bây giờ, Diệp Thiên Dật này nghịch thiên như thế, khiến các cô gái đều điên cuồng hết cả rồi, hét khàn cả cuống họng, nàng cảm mến, đồng ý hẹn hò làm quen với hắn cũng quá bình thường ấy chứ?"
"Không nên chứ, đáng nhẽ ra những cô gái có tính cách như vậy sẽ không thể nào đơn giản chỉ vì hắn nghịch thiên mà lại đồng ý mở lòng nhanh thế được? Không thích hợp nha?"
"..."
Những người kia nhao nhao kinh ngạc, Hàn Nhụy cũng ngây ngẩn cả người!
Mặc dù thời gian ở chung cùng với nàng cũng chưa lâu, nhưng mà nàng thật sự cũng là một cô gái vô cùng vô cùng cao ngạo, giữ mình trong sạch, hẳn là sẽ không như thế chứ?
Hoàng Lâm Vũ cũng choáng váng!
Sao lại thế này? Tại sao lại như thế? Với hiểu biết của hắn về Tịch Thiên Vũ, nàng tuyệt sẽ không như thế!
Liền xem như là Thiếu chủ của Tà Thần Điện tới, nàng cũng không thèm để ý! Đây mới là nàng! Sao lại thế này?
Diệp Thiên Dật kinh ngạc nhìn nàng.
Chờ đã chờ đã, ánh mắt này, tính cách này, mùi hương này...
Rất quen thuộc rất quen thuộc.
"Đậu móe!"
Diệp Thiên Dật khiếp sợ nhìn nàng.
Đôi mắt xinh đẹp của Tịch Thiên Vũ nhìn Diệp Thiên Dật.
Hình như hắn nhận ra mình rồi.
"Tiểu Thiên Vũ!"
Diệp Thiên Dật trực tiếp đưa tay ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, nhấc bổng nàng lên xoay mấy vòng.
Đám người: ???
Mặt Tịch Thiên Vũ đỏ ửng lên, nhưng mà cũng tùy ý hắn làm như thế.
Tất cả mọi người choáng váng.
Chuyện gì đây? Cái quỷ gì thế này? Ai có thể giải thích cho bọn họ được không? Vì sao tân sinh này lại có thể ôm đệ nhất mỹ nữ xoay tới xoay lui? Con em ngươi!
Hoàng Lâm Vũ trước đó thật sự cũng không có địch ý gì đối với Diệp Thiên Dật, nhiều lắm là cảm thấy hắn cao ngạo quá mà thôi, có chút nghịch thiên thôi, thế nhưng cũng chẳng có liên quan gì đến mình? Nhưng mà bây giờ, hắn vậy mà lại dám ôm cô gái mình yêu thích?
Vốn dĩ, mấy tháng trước hắn đã có thể rời nơi này trở về Hoàng Thiên Các, nhưng cũng bởi vì vừa vặn Tịch Thiên Vũ đến, hắn triệt để rơi vào lưới tình của nàng, hắn cảm thấy mình cần phải ở lại để theo đuổi nàng.
Nàng nói mình có bạn trai, hắn không tin, đây chỉ là cái cớ của con gái mà thôi!
Nhưng mà...
Bây giờ hắn không nhịn được! Đối với một người đàn ông, cô gái mà mình thích tuyệt đối là vảy ngược! Nhất là đối với người đàn ông càng ưu tú mà nói, hắn cảm thấy mình càng có tư cách để có được cô gái này, người khác không có tư cách! Phàm là ai dám đến gần nàng, hắn sẽ tru sát kẻ đó!
Đây cũng là chuyện bình thường, trên đời này có rất rất nhiều người có suy nghĩ như vậy!
Cô gái xinh đẹp, so với bất kỳ thứ gì đều quan trọng hơn!
Hành động này của Diệp Thiên Dật, đã triệt để triệt để chọc giận hắn, hắn vậy mà dám đụng vào cô gái mà hắn thích!
"Chờ đã!"
Có người đã bắt đầu nhận ra cái gì!
"Tịch Thiên Vũ nói mình đã có bạn trai, nếu lời này không phải viện cớ mà là thật thì sao?"
"Đù ——chẳng lẽ, Diệp Thiên Dật có thể trực tiếp ôm nàng, nàng cũng cho Diệp Thiên Dật ôm, chẳng lẽ... Diệp Thiên Dật là bạn trai của nàng sao?"
"Không đúng sao?? Nếu như Diệp Thiên Dật thật sự là bạn trai của Tịch Thiên Vũ, nhìn phản ứng vừa nãy của hắn, dường như hắn rất kinh ngạc rất khiếp sợ, bạn trai nàng không biết nàng ở chỗ này? Chắc phải nói chuyện qua QQ chứ? Cãi nhau à? Vậy sao nàng lại để cho hắn ôm, lại còn vui vẻ như thế! Thật sự là kỳ quái!"
"Như vậy nói cách khác, bây giờ bọn họ đây là đang..."
"Rắc cẩu lương!"
Đậu móe! Các ngươi… Các ngươi ở đó tình cảm thắm thiết?!!!
Hu hu hu... Đáng ghét!
Hàn Nhã Nhi có chút lúng túng.
Vì sao?
Lúc đầu tìm Diệp Thiên Dật này là để diễn kịch, còn chuẩn bị cùng hắn đi dạo phố, mà bây giờ thì sao, hắn vậy mà ngang nhiên ôm cô gái khác, như vậy, kịch này làm sao mà diễn tiếp được đây!
Chắc chắn Ứng Tiếu Thiên cũng biết hắn mập mờ cùng với cô gái khác, mà nàng đường đường là Nữ hoàng, cũng không thể nào chia sẻ người đàn ông của mình với một cô gái khác được? Chí ít thì trong mắt hắn chuyện này là không thể!
Cho nên, bây giờ phải làm sao?
Hàn Nhụy xuất hiện ở bên cạnh nàng!
"Xong rồi xong rồi xong rồi!"
Hàn Nhụy không ngừng đi tới đi lui!
"Chị à, bây giờ làm sao mà giải thích được với Ứng đại ca đây."
"Thì nói thật đi."
Hàn Nhã Nhi nói.
"Không được không được, nếu nói thật thì chẳng nhẽ cả đời này chỉ cần người không tìm thấy người mình thích, Ứng đại ca cũng sẽ không rời đi đâu!"
Hàn Nhụy lắc đầu.
Hàn Nhã Nhi nhìn Diệp Thiên Dật một chút.
Nàng cũng không biết nên làm cái gì.
"Thực sự không được... Vậy liền thuận nước đẩy thuyền?"
Hàn Nhụy nói.
"Hửm?"
Hàn Nhã Nhi kinh ngạc nhìn nàng.
Sau đó Hàn Nhụy nói nhỏ vào tai nàng một câu.
Hàn Nhã Nhi nhíu mày!
"Không tốt đâu?"
"Dù sao cũng tốt hơn việc thất bại trong gang tấc chứ? Mà lại, nếu như lần này bại lộ, về sau cũng không thể lại dùng cách này nữa, dùng nữa Ứng đại ca cũng sẽ không tin, chỉ có thể làm như vậy, cùng lắm thì để em gái thân yêu của ngươi chịu thiệt thòi chút, đền bù cho hắn là được chứ gì."
Hàn Nhã Nhi có chút trầm ngâm.
"Được! Vậy cứ làm như thế!"
Xác thực, nếu như bại lộ thật sự là phiền chết đi được.
Một bên khác, Diệp Thiên Dật buông Tịch Thiên Vũ xuống.
"Đi thôi đi, nhớ ngươi muốn chết."
Diệp Thiên Dật ôm eo nàng, sau đó nhịn không được hôn bẹp một phát lên gò má phấn của nàng.
Đám người: ???
Mớ cẩu lượng này, bọn họ không ăn, kiên quyết không ăn, hừ!
Tịch Thiên Vũ có chút thẹn thùng.
"Ta hôn ngươi một cái, ngươi cũng phải hôn ta một cái." Diệp Thiên Dật nói xong chìa mặt ra.
Đám người: ???
Tịch Thiên Vũ nhịn không được trợn mắt nhìn Diệp Thiên Dật một cái, bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó hơi nhón chân.
Chụt ——
Đám người: ???
Đệch???
Đậu móe?!
"Ngoan quá."
Sau đó Diệp Thiên Dật ôm eo nàng đi ra!
Tạch tạch tạch ——
Hoàng Lâm Vũ gắt gao nắm chặt nắm đấm!
"Haizz, mấy người chúng ta tranh giành hơn mấy tháng, không ngờ, không ngờ."
Một người bất đắc dĩ lắc đầu.
Đôi mắt Hoàng Lâm Vũ âm tàn nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Thiên Dật đang thảnh thời bước đi, sau đó hắn đi vào chỗ tối, liên hệ với một người.
"Giúp ta điều tra một người, hắn là Diệp Thiên Dật, bây giờ là học sinh của học viện Thánh Tâm Thiên, nếu như không có bối cảnh gì đặc thù, giúp ta diệt trừ hắn!"
...
Một bên khác, Diệp Thiên Dật ôm Tịch Thiên Vũ đi xuống học viện phía dưới.
"Chúng ta đi đâu?"
Tịch Thiên Vũ hỏi.
"Đi ký túc xá của ta."
Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng.
Tịch Thiên Vũ: "..."
"Sao mà ngươi vẫn vô sỉ như vậy."
Tịch Thiên Vũ cắn cắn răng.
Hắn mang nàng tới ký túc xá để làm gì? Cái này hoàn toàn không cần nghĩ cũng có thể trả lời được ấy chứ?
Nàng cũng rất vui vì được gặp lại Diệp Thiên Dật, cho dù Diệp Thiên Dật muốn làm gì nàng, nàng cũng sẽ không cự tuyệt, dù sao bọn họ cũng là người yêu của nhau mà, mặc dù bọn họ cũng mới chỉ hôn môi thôi chứ chưa làm gì xa hơn, mà cũng chỉ mới hôn có một lần, nhưng... Chỉ là, chúng ta lâu như vậy không gặp, trước tiên đi ăn một bữa cơm tâm sự, ban đêm lại làm loại chuyện xấu hổ này không được sao? Ngươi bây giờ lại sốt sắng thế sao?
Thật là! phục hắn luôn rồi!
"Ha ha, vậy ngươi thích không?"
Tịch Thiên Vũ liếc mắt.
"Ngươi lại tìm được thêm mấy cô nữa ở đây rồi?"
"Đâu có đâu! Thật mà, ta toàn tâm toàn ý tu luyện, sau đó nhớ ngươi, thật không có tìm ai mà!" Diệp Thiên Dật làm như thể mình rất chân thành!
Ngay lúc này, Hàn Nhã Nhi đã dịch dung đi tới trước mặt Diệp Thiên Dật và Tịch Thiên Vũ!
"Ngươi... Ngươi vậy mà lén lút tìm cô gái khác sau lưng ta..."
Bộp ——
Nàng tát Diệp Thiên Dật một phát, sau đó "Tức giận" bỏ đi!
Diệp Thiên Dật: ???
Đám người: ???
Bạn cần đăng nhập để bình luận