Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 752: Ngấm ngầm giở trò à? Tưởng ngấm ngầm mà qua mặt được ta chắc?

Mịa nó! Bọn họ rõ ràng biết rằng độc trên người của tên lính này là do lão già này làm. Chất độc đã bốc hơi nên Diệp Thiên Dật này có làm như thế nào đi nữa cũng không tra ra được độc. Vậy cái chết của Thập Tam hoàng tử và cái chết của người binh sĩ này đều có thể xác định là do uống rượu nên đã trúng cùng một loại độc.
Nhưng bây giờ, rõ ràng là trên người người binh sĩ này không có độc. Bản thân bọn họ hiểu rất rõ, sau đó Diệp Thiên Dật ngươi lại tra được ra độc từ trên người hắn hả? Đây không phải là độc mà chính ngươi hạ thì còn là ai vào đây nữa?
Chính là đã hạ độc trong lúc thi triển thủ pháp cực nhanh vừa rồi! Nhưng không ai có thể nhìn ra được.
Diệp Thiên Dật đâu có lo lắng. Chính trong lòng các ngươi đã có tính toán, cho dù trong lòng các ngươi rõ ràng biết độc này là do Diệp Thiên Dật hắn hạ, vậy các ngươi có thể nói ra không? Nói thế nào? Chứng cứ thì không có, lẽ nào Thiên Lâm Thần vương bọn họ muốn nói rằng rõ ràng loại độc này là do bọn họ hạ, độc đã bay hơi rồi, sao có thể sẽ còn độc được nữa?
Bọn họ có thể nói như vậy sao?
Không thể nào. Nói xong cũng sẽ chính là bằng chứng cụ thể cho việc bọn họ đã hãm hại Diệp Thiên Dật. Đồng thời, ngươi còn phải tự mình hạ độc, đó chính là chứng minh trong rượu không có độc, chứng minh cái chết của Thập Tam hoàng tử không liên quan gì tới Diệp Thiên Dật!
Cho nên, mặc dù bọn họ biết vừa rồi Diệp Thiên Dật đã âm thầm hạ độc, nhưng lại không thể nói ra được.
Mịa nó! Tức quá đi mất!
"Ồ? Dẫn dắt dư luận? Tiền bối, sao ta lại dẫn dắt dư luận chứ? Chẳng qua là ta chứng minh sự trong sạch của mình mà thôi. Ngươi cho ta tra xét, giờ đây ta tra ra rồi, cái chết của Thập Tam hoàng tử có thể là do độc, độc mà các ngươi nói đến từ bình rượu kia. Vậy được, các ngươi không tra ra được độc trong rượu, cũng không tra ra được từ trên người bọn họ. Hiện tại, tên lính này chết do uống rượu, thế nhưng ta lại tra được độc từ trên người hắn. Vậy rất rõ ràng là chính các ngươi hạ độc trong rượu định giết hắn rồi hãm hại ta. À đương nhiên, cũng có thể là người khác làm, thế nhưng việc ta trong sạch đã không có gì có thể nghi ngờ rồi chứ?"
Hạ Ngữ Hàn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Cái tên Diệp Thiên Dật này thật là lợi hại!
Khóe miệng Kỷ Điệp cũng hơi cong lên.
Những người của Đế quốc Thiên Lâm tưởng chừng như sắp cắn nát răng rồi nuốt vào trong bụng. Rõ ràng biết chính là hắn làm, rõ ràng muốn dùng hết các cách để hãm hại Diệp Thiên Dật, thế nhưng lại không đưa ra được bằng chứng cụ thể. Trái lại bản thân bọn họ lại bị gán cho cái mác không từ thủ đoạn mà hạ độc hãm hại người khác để hãm hại Diệp Thiên Dật.
Vèo ——
Đột nhiên, Thiên Lâm Thần vương kia giơ tay lên, trực tiếp cách không túm lấy cổ của Diệp Thiên Dật.
Tình cảnh đột ngột này làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ.
Trong lòng mọi người hiểu rõ hoặc suy đoán rằng đó chính xác là phía Đế quốc Thiên Lâm ra tay. Cái tên Diệp Thiên Dật này đủ thông minh, ít nhất là hắn còn sống. Tuy rằng hắn không hề nể mặt một người đường đường là đế vương của Đế quốc Thiên Lâm chút nào, nhưng ít ra hiện tại hắn đã sống sót.
Bọn họ cũng rất khiếp sợ! Dường như Diệp Thiên Dật này không đơn giản! Thật sự hắn đã khiến mọi người đều kinh hãi. Dưới sự áp bách của Thiên Lâm Thần vương bọn họ, hắn lại còn có thể thành công phản kích. Quả thực, tất cả mọi người ở đây có mấy ai có thể làm được?
Thế nhưng, dù thế nào bọn họ cũng không thể nghĩ tới một vị đế vương lại thẹn quá hoá giận mà trực tiếp tóm lấy cổ của Diệp Thiên Dật!
Cuống lên rồi! Hắn cuống lên rồi!
Đm! Một Lĩnh Vực cảnh khiến cho một người đường đường là đế vương Thần Vương cảnh cuống lên rồi!
Đồng tử của Hạ Ngữ Hàn và Hạ Thiên Hạ bọn họ bỗng nhiên co lại.
"Ý của ngươi là, bản đế đường đường là Thần Vương cảnh, đối phó với ngươi còn cần phải lên kế hoạch hãm hại một thằng ranh Lĩnh Vực cảnh như ngươi hay sao?"
Luồng khí thế kinh khủng đó bộc phát ra từ trên người Thiên Lâm Thần vương, rất có khí thế của kẻ bề trên.
"Khụ khụ -- cho nên xin Thiên Lâm Thần vương hãy chú ý đến lời ta mới vừa nói. Ta nói rồi, có thể là các ngươi hãm hại, cũng có thể là những người khác đã ra tay!"
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
Thiên Lâm Thần vương thật sự tức muốn chết rồi đấy! Cái tên này, tên ranh con này sao lại khó đối phó như vậy? Bất kỳ một câu nào mà hắn nói cũng đều không có kẽ hở, cũng đều có thể để hắn tự bào chữa cho bản thân mình!
Nếu hắn cứ như vậy mà giết Diệp Thiên Dật thì rất đơn giản, chỉ cần hơi dùng lực một chút là có thể giết hắn rồi, thế nhưng... hắn không thể! Chí ít thì bây giờ cũng không thể, nếu không, uy danh đế vương của hắn cũng không còn nữa rồi!
Có thể sau khi hôn lễ kết thúc tùy tiện giết chết hắn, có nhiều cách là đằng khác, nhưng hôm nay hắn đường đường là đế vương mà không vớt vát được chút mặt mũi nào, vậy thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó khắp thiên hạ đều đồn nhau rằng hắn đường đường là đế vương mà hôm nay lại bị một tên ranh con làm mất mặt ở đây! Bực bội quá!
Không thể nào! Điều này tuyệt đối là không thể nào!
Đương nhiên, hắn vẫn cảm thấy còn có một khả năng nữa là Bắc Đẩu đế vương, Bắc Hạo Nhiên làm chuyện này! Hắn có thể nhân dịp này giá họa cho một tên Lĩnh Vực cảnh bé nhỏ!
Sau đó Thiên Lâm Thần vương hừ lạnh một tiếng, nhìn lướt qua mọi người chung quanh, nói: "Đến tột cùng là ai đã lạnh lùng hạ sát con ta, lại còn âm thầm hạ một loại độc khác? Dám làm rồi thì ngươi có dám ra đây không?"
Thiên Lâm Thần vương cố ý chuyển chủ đề, bởi vì hắn biết chắc rằng sẽ không có ai trả lời!
Như vậy thì đến phân đoạn kế tiếp rồi!
"Hừ! Bản đế không quan tâm đến những thứ khác, rồi sẽ có cách bắt được hung thủ này ra. Tuy nhiên bây giờ, bản đế phải diệt trừ cái tên Diệp Thiên Dật này, các ngươi ai có dị nghị gì không?"
Thiên Lâm Thần vương hừ lạnh một tiếng nói.
Diệp Phong nắm chặt nắm đấm.
Chết! Bắt buộc phải chết, đáng lẽ hắn nên chết từ sớm rồi! Ngông cuồng như vậy!
Diệp Vân hơi nhướng mày, sau đó đi về phía trước một bước, nhưng đã trực tiếp bị cha hắn là Diệp Chiến kéo về phía sau.
Nhưng Hạ Thiên Hạ lại đứng lên, nói: "Thiên Lâm Thần vương bệ hạ, Diệp Thiên Dật là phò mã nhưng hắn cũng không hề hạ độc giết Thập Tam hoàng tử. Đến lúc này trong lòng chúng ta cũng không biết ai là người đã xuống tay, nhưng nhất định có thể tra ra được. Thế thì vì sao Thiên Lâm Thần vương bệ hạ vẫn muốn diệt trừ Diệp Thiên Dật?"
"Nhất định có thể tìm thấy kẻ giết chết con ta. Nhưng hiện giờ, bản đế muốn giết Diệp Thiên Dật cũng không phải bởi vì hắn là hung thủ mà là vì một chuyện khác. Ban nãy, Diệp Thiên Dật đã nhục mạ bản đế, nếu quả thật là chúng ta hạ độc hãm hại hắn thì hắn có tư cách làm như vậy. Nói cách khác, hắn có lý do để làm thế. Bản đế cũng không phải là một người không biết điều, nhưng hắn cũng không có bất kỳ chứng cứ nào cho thấy bản đế hạ độc tên lính này rồi hãm hại hắn, hắn lại đi nhục mạ bản đế. Một tên Lĩnh Vực cảnh cỏn con như hắn có địa vị gì chứ? Bản đế có địa vị gì mà lại bị hắn chửi như vậy? Các ngươi nói xem, bản đế có thể giết hay không?"
Thiên Lâm Thần vương hừ lạnh một tiếng, nói.
Hắn muốn giết Diệp Thiên Dật, nhưng đồng thời, hắn cũng muốn khiến tất cả mọi người thấy việc hắn giết Diệp Thiên Dật là một chuyện đương nhiên, chứ không phải thẹn quá hoá giận! Cho nên hắn phải giải thích một chút.
Đáng hận! Từ lúc nào mà hắn muốn giết một người lại trở nên phiền toái như vậy!
Mọi người: "..."
Tất cả mọi người đều đã nhìn ra. Hắn chính là muốn giết Diệp Thiên Dật!
Bắc Manh Manh các nàng đã thật sự hết cách rồi!
Người ta chính là muốn giết. Người ta đường đường là đế vương, có thừa cách để giết một người!
"Ha ha ha —— "
Diệp Thiên Dật lại phá lên cười.
"Ngươi cười cái gì?"
Thiên Lâm Thần vương nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận