Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1631: Người anh em, đã đến lúc cùng nhau chiến đấu

Y Thất Nguyệt thật sự không hiểu được.
Nàng lừa đồ của những người này tại sao càng ngày lại càng khó vậy? Người nào người nấy thấy nàng là chạy co giò. Thế nhưng, người khác lừa bọn họ, bọn họ thậm chí còn tin tưởng là Tiên Nhân.
Siêu thật!
Nàng có nên lên núi để lấy thêm kinh nghiệm từ vị "Tiên Nhân" này không? Việc này có lẽ sẽ giúp kỹ năng chơi bài, cá cược của nàng tăng lên đúng không?
Y Thất Nguyệt đi qua, sửa lại quần áo cho tên kia, nói: “Bản tiên nữ hỏi ngươi, ngươi có tận mắt nhìn thấy có người nào đó lúc sau nhận được thuộc tính lôi không?”
Nam tử kia gật đầu: “Vâng, thuộc hạ tận mắt nhìn thấy. "
"Vậy ngươi có lấy được thuộc tính lôi không?”
Nam tử lắc đầu: “Không được, duyên phận của ta và Tiên Nhân chưa tới. "
"Vậy bây giờ, ngươi huy động lực lượng của mình xem?”
Nam tử nghi ngờ nhíu mày, tiếp đó huy động lực lượng.
Xì xì xì.
Lôi đình quấn quanh.
Mọi người kinh hãi.
"Bản tiên nữ nói cho các ngươi biết "
Y Thất Nguyệt nhìn về phía đám người, nói: “Đó cũng không phải thủ đoạn gì quá cao siêu!”
Đám người xôn xao.
"Này… Đây là làm sao làm được?”
"Chẳng lẽ Quận chủ đại nhân cũng có thể giúp người khác lúc sau thức tỉnh được thuộc tính lôi?”
"Không thể nào! Rốt cuộc chuyện này là sao?”
“...."
Y Thất Nguyệt nói: “Rất đơn giản. Bản tiên nữ có thể giúp ngươi sử dụng được thuộc tính lôi nhưng còn việc ngươi sử dụng được đến lúc nào thì khó nói rồi. "
Xôn xao.
Những người kia khiếp sợ không thôi.
Chẳng lẽ người Tiên Nhân kia cũng có khả năng như vậy? Đây hoàn toàn là 2 khái niệm mà!
Bọn họ bị lừa?
Không đúng!
Thật sự khó mà nói!
"Quận chủ đại nhân nhìn rõ mọi việc. "
Một vài bóng dáng vừa cười vừa nói đi đến, đi đầu là một lão giả đại khái năm mươi mấy tuổi.
Y Thất Nguyệt liếc nhìn.
"Cửu Kiếm tông?”
Lão giả thi lễ một cái: “Vâng. Tông chủ Cửu Kiếm tông, Báo Cửu Kiếm bái kiến Quận chủ đại nhân!”
"Các ngươi tới đây để giao phí bảo vệ à?”
Y Thất Nguyệt lại ngậm kẹo vào miệng.
Khóe miệng Báo Cửu Kiếm giật giật một cái.
"Việc này…. Quận chủ các hạ, mỗi năm Cửu Kiếm tông nộp một lần phí bảo vệ. Lần này đã nộp rồi!”
"Thế sao?”
Y Thất Nguyệt có chút thất vọng.
Những quận khác đều không có giao phí bảo vệ, chỉ riêng quận Nữ Thần của nàng. Tất cả các tông môn cư ngụ tại bên trong quận đều giao phí bảo vệ cho nàng. Bọn họ cũng không cảm thấy có vấn đề gì vì Y Thất Nguyệt thu cũng không nhiều lắm. Ở trong mắt bọn họ, việc này có hay không cũng được nhưng việc tông môn của bọn họ được Y Thất Nguyệt giúp hưng thịnh thì việc này hoàn toàn đáng giá.
Báo Cửu Kiếm cười ha hả nói: “Là như vậy, nghe nói ở đây có một Tạo Hóa Phong, trên đỉnh của Tạo Hoá phong có một vị được gọi là Tiên Nhân. Tà Thiên tông phụ cận cũng không thèm quản, không thèm quan tâm, thậm chí còn có khuynh hướng dựa vào bọn họ. Cửu Kiếm tông của ta là một phần tử của quận Nữ Thần, cho nên không thể nhìn được, đến đây để vạch trần hành vi của tên lừa đảo này. Vì vậy mới gặp được quận chủ các hạ ở đây. "
Những người khác không biết nên nói gì.
Cửu Kiếm tông tới đây, thậm chí quận chủ cũng tới, thế là có phải… Tạo Hoá phong là tên lừa đảo? Bọn họ bị gạt? Những thứ nhìn thấy được lúc trước đều là giả sao?
Y Thất Nguyệt hài lòng gật đầu.
"Người của Tà Thiên tông ở đâu? Ra đây gặp bản tiên nữ!”
Y Thất Nguyệt nói.
"Hồi bẩm quận chủ các hạ, tông chủ và các vị trưởng lão dường như có việc gì đó nên đã rời đi Tà Thiên tông, rất nhanh sẽ quay về."
Một vị đệ tử của Tà Thiên tông cung kính trả lời.
Y Thất Nguyệt gật đầu.
Phanh
Sau đó, Y Thất Nguyệt đá bay hàng rào ở chân núi, chống lên eo nhỏ, nói: “Bọn người lừa đảo ở Tạo Hoá phong, bản tiên nữ tới, chuẩn bị tiếp nhận thẩm phán vì chính nghĩa của bản tiên nữ thông minh ta đây."
Nói xong, Y Thất Nguyệt mang Nguyệt nhi đi lên núi.
Người của Cửu Kiếm tông cũng đi theo.
Những người khác nhìn nhau.
Lên theo hay không đây?
Cuối cùng, bọn họ lựa chọn lên núi.
Sau đó, có hơn trăm người do Y Thất Nguyệt và Báo Cửu Kiếm dẫn dắt cùng nhau đi lên núi.
"Anh ơi, không tốt rồi, có người xấu xông lên đây. "
"Thế à? Ai mà có lá gan lớn như vậy, dám xông lên đây? Bọn họ không sợ ta phát uy?”
Diệp Thiên Dật đấm eo nói.
Chết tiệt!
Tu vi không có dẫn tới việc không thể kéo dài. Eo mỏi quá! Chủ yếu là do Tô Mị Nhi quá mạnh mẽ.
"Không biết là ai, nhưng có thật nhiều người, có đến vài trăm người. "
Tô Thuỷ Nhi nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
"Thoạt nhìn là hùng hổ xông tới, có phải hay không là do ngươi đã bị bại lộ rồi?”
Diệp Thiên Dật cau mày.
"Không đến mức độ đó đâu!”
….
Thiên Dương Thành
"Linh Lung, xảy ra chuyện lớn rồi, Quận chủ đại nhân và Cửu Kiếm tông dẫn người xông tới Tạo Hoá phong."
Lạc Long Hải chạy tới, mặc quần áo chỉnh tề chuẩn bị ra ngoài.
"Vì sao?”
Lạc Linh Lung ngồi ở hoa viên, lông mày đẹp của nàng nhíu lại.
Phượng Thiên Dương nói: “Có phải là phát hiện người ở Tạo Hoá phong là lừa đảo?”
"Nghe nói đúng là thế. Nhưng cụ thể thế nào thì vẫn phải đi xem một chút. Bất kể như thế nào, Tiên Nhân là do chúng ta gọi hắn, hắn chưa bao giờ tự xưng. Dù sao hắn cũng là một đỉnh cấp cường giả mà chúng ta còn nhận được ân huệ của hắn. Hơn nữa, Quận chủ đại nhân cũng chỉ là một lòng nghĩ cho dân. Mặc kệ, người nào cũng không thể sinh ra mâu thuẫn, chúng ta phải đi lên hỗ trợ giảng giải một phen."
Lạc Linh Lung đứng lên.
Nàng rất cảm tạ Diệp Thiên Dật. Hơn nữa, mặc kệ là thật hay giả nhưng nó đã xảy ra trên người nàng thì là thật.
…..
Vương gia
"Cậu chủ, không tốt rồi!”
Vương Phúc chạy tới.
Vương Kình Phu từ khi rời khỏi Tạo Hoá phong thì luôn khổ luyện quyền pháp. Hắn hình như đã tìm được lực lượng thích hợp với mình.
Kiếm, hắn luyện nhiều năm như vậy nhưng vẫn chỉ có thể hiểu về kiếm rất bình thường, không có gì đặc biệt.
Nhưng kiếm là mơ ước của mỗi người đàn ông. Phiêu dật, soái khí nên hắn không nỡ từ bỏ!
Là sự lãng mạn của mỗi người đàn ông.
Kể từ khi Tiên Nhân chỉ điểm hắn, hắn bắt đầu luyện quyền. Hắn phát hiện, ngộ tính của hắn đối với quyền pháp đã đạt đến trình độ cao siêu lắm rồi.
Ngắn ngủi chỉ trong vòng một ngày, chỉ bằng ngộ quyền đã làm cảnh giới Thiên Đạo cảnh của hắn tăng lên tới nhị giai. Hắn rốt cuộc cũng hiểu ra mình thích hợp với cái gì!
Đối với Tiên Nhân, hắn càng thêm thành kính.
"Đã xảy ra chuyện gì?”
"Cậu chủ, vừa nãy có một cô gái đạp bay hàng rào của Tạo Hoá phong, bất kính với Tiên Nhân. "
Vương Kình Phu đứng bật dậy.
"Cái gì? Con gái?”
Hai mắt hắn đang lập loè phát sáng, dường như có ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt!
Hắn cảm giác như nắm đấm của mình đang tràn đầy sức mạnh.
"Được lắm người anh em, đã đến lúc cùng nhau chiến đấu rồi! Nhất định phải hoàn thành sứ mệnh."
Vương Kình Phu sờ lên Găng tay Kình Phu để trên bàn rồi đeo lên.
"Cô em, Kình Phu tới đây! Nếm thử quả đấm của ta!”
Vút.
Tiếp đó, hắn liền xông ra ngoài.
"Cậu... cậu chủ, ta chưa nói xong mà."
Vương Phúc sững sờ tại chỗ.
Trên đỉnh núi của Tạo Hoá phong, Y Thất Nguyệt dẫn đầu đi tới.
"Vị nào được gọi là Tiên Nhân?”
Miệng của Y Thất Nguyệt còn ngậm kẹo mút, đôi mắt đẹp nhìn liếc qua đám người.
Diệp Thiên Dật nhìn sang.
Đệch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận