Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1519: Ta không biết mình đã làm gì sai?

Diệp Thiên Dật nói chuyện cùng bọn họ, và càng ngày có thêm nhiều người khác đang ở phía xa quan sát.
Ban đầu, chỉ những thiên tài trẻ tuổi, sau đó thậm chí có cả những cường giả đến gần.
Bọn họ đứng đó thảo luận rất sôi nổi.
Bọn họ không thảo luận về thực lực của Diệp Thiên Dật mà là, sao Diệp Thiên Dật lại có nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy.
“Tên Diệp Thiên Dật này, quả thực là hắn xứng đáng thu hút sự chút ý của các cô gái, hahaha.”
Một vài người đàn ông mạnh mẽ đứng đó cười đùa nói chuyện.
“Ừm, tướng mạo, tài năng đều xuất chúng, tuy cảnh giới hơi thấp nhưng tương lai hẳn rất tốt, hơn nữa hắn còn làm không biết bao nhiêu chuyện nghịch thiên, nên cũng dễ gây được thiện cảm đối với các cô gái.”
“Tuy nhiên, lão phu thực sự rất mong đợi màn thể hiện của Diệp Thiên Dật trong Trận Chiến Chư Thiên lần này, nhưng ta không biết quy tắc thi đấu của Trận Chiến Chư Thiên lần này là như thế nào.”
“Cái này thì ai mà biết được? Chắc chỉ có những người của Chúng Thần Minh mới biết, ngay cả những người như tông chủ Y Hạo Nhiên cũng không biết quy tắc, nhưng nghe nói cảnh giới của Diệp Thiên Dật mới chỉ là Thần Tôn cảnh, đối mặt với Thiên Thần cảnh, làm sao mà vượt qua được? Trước đây hắn quả thực đã chiến đấu vượt đại cảnh giới và đạt được thắng lợi, nhưng so với bây giờ độ khó thậm chí còn không đáng nhắc đến chút nào, lẽ nào hắn còn có thể dùng Thần Tôn cảnh đánh bại đối thủ là Thiên Thần cảnh và Thần Quân cảnh sao?”
Bọn họ lắc đầu: “Rõ ràng là không thể, những người nghịch thiên đến mấy cũng không thể vượt qua nhiều cảnh giới như vậy. Đương nhiên, ý của ta là trong trường hợp không sử dụng bất kỳ thủ đoạn ngoại lực nào, nhưng chúng ta vẫn rất chờ đợi.”
Diệp Thiên Dật rất lợi hại, nhưng trong mắt của nhiều người, hắn tuy là một thiên tài vô cùng mạnh mẽ nhưng cũng không đến mức nghịch thiên không thể tưởng tượng được.
Bọn họ cảm thấy Diệt Thiên Dật chính là một quỷ tài!
Những thứ ngăn chặn đòn tấn công của cường giả, giống như là bất khả chiến bại, còn có linh khí đánh chết Bán Thần, trong mắt của nhiều người, đó không phải là lực lực cá nhân của hắn, tất cả đều được hắn thực hiện nhờ vào một số ngoại lực!
Nhưng thực lực cá nhân của hắn cũng chỉ là Thần Tôn cảnh!
Hắn cùng lắm chỉ là mức đỉnh cấp thiên tài, tức là thiên tài có thể vượt qua nhiều cảnh giới, cùng lắm là như các thiên tài trong Thiên Bảng ở Thượng Vực, không đến mức không thể tưởng tượng nổi!
Bọn họ nghĩ như vậy, thực ra cũng không phải là không sai!
Trên thực tế cũng đúng là như vậy, sức chiến đấu của Diệp Thiên Dật quả thực không phải là loại nghịch thiên không thể nào tưởng tượng được, hắn có thể ngăn chặn sực mạnh của Thái Cổ Thần Vương cảnh, đó quả thực là có ngoại lực hệ thống.
Lúc này, có vài lão giả đi đến.
“Các vị đang nhìn gì vậy?”
“Nam Sơn tôn giả, Diệp Thiên Dật đến rồi, chúng ta đều đã nghe nói qua câu chuyện của hắn cho nên mới đến xem, dù sao cũng không có việc gì.”
“Ồ, đã đến rồi?”
Ánh mắt của một lão giả nhìn chăm chú: “Tên Diệp Thiên Dật này đúng là nực cười.”
Tại sao lão giả này lại có thành kiến với Diệp Thiên Dật như vậy?
Hắn là người của Chúng Thần Minh, nhưng khi đó Diệp Thiên Dật từ chối vị trí Minh Chủ của Chúng Thần Minh Đế quốc Thần Mộng và vị trí này sau đó được trao cho Lăng Việt của Thiên Việt tông.
Ấy vậy mà ngay sau đó, Diệp Thiên Dật lại đi tiêu diệt Lăng Việt của Thiên Việt tông.
Mà hắn là người phụ trách chuyện này, cách làm này của Diệp Thiên Dật khiến hắn cảm thấy, Diệp Thiên Dật hoàn toàn không tôn trọng hắn, khiến hắn phẫn nộ!
Nhưng ngươi cũng không thể nói gì chứ? Dù sao cũng là bản lĩnh của người ta.
Hơn nữa, một cháu trai của hắn cũng tham dự lần này, cháu trai của hắn là Kiếm Vô Thiên!
Đúng, hắn chính là Kiếm Nam Sơn.
Sau đó Nam Sơn Tôn giả nói một câu: “Các vị, nếu đã đến đông đủ, theo lời của Trường Thiên Tôn giả đã nói, chúng ta đều đến Tiên Khung Điện Nhất Tự đi.”
Câu nói này của Nam Sơn Tôn giả nghe có vẻ không có gì nhưng nếu ngươi cẩn thận suy nghĩ thì sẽ phát hiện ra hắn đang nhằm vào Diệp Thiên Dật.
Tại sao lại nói như vậy?
Hắn đang nói cái gì? Hắn nói nếu đã đến đông đủ rồi, vậy thì đến Tiên Khung Điện Nhất Tự, ý là trước đây bọn họ không đi là vì mọi người đến không đông đủ, và người không đến đó, chính là Diệp Thiên Dật.
“Thấy chưa, mọi người đang nhằm vào ngươi đó.”
Hàn Nhụy nhún vai.
“Vậy thì đã làm sao? Ta đã làm chuyện gì sai à? Đó là ai thế?”
“Kiếm Nam Sơn, là một cường giả của Linh Kiếm Điện, đồng thời là thành viên của Chúng Thần Minh, à đúng rồi, lão ta chí là ông nội của Kiếm Vô Thiên.”
Diệp Thiên Dật không nhịn được bật cười: “Hóa ra là như vậy, vậy có phải là bọn đã sớm đã biết quy tắc của Trận Chiến Chư Thiên lần này rồi.”
“Cái đó thì chắc là không, chỉ có một vài người biết quy tắc của Trận Chiến Chư Thiên, hơn nữa những người biết quy tắc đa số là những người tương đối lợi hại của Chúng Thần Minh, hơn nữa lão ta chắc chắn sẽ không có bất kỳ quan hệ nào với bất kỳ thành viên tham gia nào của Trận Chiến Chư Thiên, về mặt này, Chúng Thần Minh làm tương đối tốt.”
Hàn Nhã Nhi và Ứng Tiếu Thiên đi tới.
“Diệp huynh đệ.”
Ứng Tiếu Thiên nở nụ cười nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ứng đại ca!”
Diệp Thiên Dật ôm một cái.
“Ta rất kỳ vọng sự phát huy của ngươi.”
Ứng Tiếu Thiên cười rồi vỗ nhẹ lên vai của Diệp Thiên Dật.
“Ta sẽ cố gắng hết sức.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Ừm, được rồi, đi thôi.”
Diệp Thiên Dật khẽ nháy mắt với Hàn Nhã Nhi, Hàn Nhã Nhi làm như không nhìn thấy, sau đó bọn họ lần lượt đi lên.
…..
“Ồ!”
Điều này hoàn toàn khiến Diệp Thiên Dật bị sốc!
Vĩ đại!
Chưa nói đến những thứ khác, chỉ một hội trường lớn như vậy, không phải là quá to so với hàng nghìn người sao?
Hỡi các nhà tư bản độc ác! Hãy nhìn những cường giả này, cuộc sống của họ thoải mái biết bao!
Nơi này chắc là mấy năm mới tới một lần, vậy mà vẫn làm nó xa hoa như vậy.
Ngay cửa chính của đại điện là hai vị trưởng lão tiên phong đạo cốt.
“Vừa đúng lúc, đồ ăn, rượu nước đã chuẩn bị xong, hoan nghênh tất cả mọi người! Lão phu là phó minh chủ của Chúng Thần Minh, đồng thời cũng là người chịu trách nhiệm chính trong Trận Chiến Chư Thiên lần này.”
“Bái kiến Trường Thiên Tôn giả.”
Tất cả lần lượt hành lễ.
Đương nhiên là mọi người đều biết hắn là ai rồi.
Cường giả này rất đức cao vọng trọng.
“Hừ! Không phải lúc nào cũng đúng lúc, lãng phí rất nhiều thời gian, đây là ngày cuối cùng đông đủ, rất nhiều tiến trình đã bị lãng phí.”
Kiếm Nam Sơn nói.
Rõ ràng là lão ta đang nhằm vào Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật vừa đi tới thì nghe thấy những lời này.
“Nam Sơn tôn giả đang ám chỉ ai vậy?”
Diệp Thiên Dật mỉm cười, sau đó nói to.
Tất cả mọi người im lặng.
Điều này là trực tiếp đối đầu gay gắt, và đó là một vị trưởng lão nhắm vào một đứa trẻ.
Tất cả mọi người đang chờ đợi kịch hay để xem.
“Ha ha, lão phu không ám chỉ ai cả, chỉ nói vui vậy thôi.”
Kiếm Nam Sơn cười haha nói.
“Ồ, nhưng ta là người đến cuối cùng đó, vậy là ngươi đang nói ta sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Nếu ngươi cho là lão phu đang nói ngươi, vậy chính là nói ngươi đó!”
Kiếm Nam Sơn nói.
“Hahah.”
Diệp Thiên Dật cười to một tiếng, sau đó đi qua đám người.
“Ồ, vậy không biết ta đã làm gì sai?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận