Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 181: Linh Kiếm phái bắt đầu (1)

Dịch: Cỏ Dại Team
Hai mươi phút sau, bốn người Hoàng Dương đi ra, đứng ở cửa một hồi không nghe thấy tiếng hát từ trong phòng vang lên, bốn người vui mừng khôn xiết, tưởng rằng bọn họ đã ngất đi rồi!
"Mở cửa đi!"
Hoàng Dương cởi áo khoác vắt lên tay và nhếch khóe miệng nói
"Khà khà..."
Cánh cửa được mở ra, họ bước vào.
"Hả? Người đâu rồi?"
Cửa đã được mở ra, nhưng bọn họ không nhìn thấy người bên trong, chẳng lẽ là đi rồi sao?
"Tất Cái Trùng Chùy!"
Đột nhiên một giọng nói của Diệp Thiên Dật từ phía sau Hoàng Dương vang lên, ngay sau đó, Diệp Thiên Dật dùng búa đập vào lưng hắn, và hắn trực tiếp ngã xấp xuống đất.
"Thiên Linh Cái xuất kích!"
Thi Gia Nhất đang núp sau cánh cửa cũng học theo Diệp Thiên Dật, hét lên, trực tiếp lấy một chân bay vụt vào đầu một tên khác, tên này xoay người mấy cái liền ngã xuống đất ngất đi.
Đồng thời, Họa Thủy cũng hành động, ngay lúc đó không biết sao nàng cũng hét lên một tiếng.
Và tên trước mặt nàng ấy quay lại khi nghe thấy giọng nói ấy, hắn ta đối mặt với Họa Thủy.
"Đoạn tử tuyệt tôn nhà ngươi!"
Bùm--
"Aww-"
Mộ Thiên Tuyết xuất ra một luồng khí từ cơ thể dịu dàng của nàng ấy, và bốn người họ bay ra ngoài, đập vào tường và ngất đi.
"Tại sao ngươi không giết chúng đi?"
Mộ Thiên Tuyết nhẹ nhàng hỏi.
“Chuyện này… đôi khi không giết hắn còn có thể hả giận hơn nhiều so với việc giết hắn đấy.” Diệp Thiên Dật mỉm cười.
"Hả?"
“Hứ, thật sự chẳng thú vị gì cả, đi thôi, chúng ta về nhà chơi đi.” Thi Gia Nhất khó chịu nói.
Bạch Hàn Tuyết gật đầu: "Được rồi !!!"
Sau đó họ đi ra ngoài.
"A, ngươi về trước đi, một lát nữa ta sẽ về."
Diệp Thiên Dật nói.
"Còn làm gì nữa?"
Bạch Hàn Tuyết nghi ngờ hỏi.
"Trở về trước đi, ta về ngay, những thứ này ngươi không thích hợp xem đâu."
"Được thôi!"
Sau đó bọn họ bước đi, Diệp Thiên Dật giật giật khóe miệng, đóng cửa lại, lột sạch quần áo của bọn họ ra rồi ném lung tung xuống đất, sau đó chồng hai người lên nhau, một người nằm sấp với chiếc mông trần, người còn lại nằm sấp trên người của hắn.
"CMN gì mà nhỏ xíu vậy, ta phải ‘to’ gấp tám lần các ngươi ấy chứ."
Diệp Thiên Dật cười và bước ra ngoài.
Nửa giờ sau, đến giờ quán của bọn họ đóng cửa, người phục vụ đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn ta há hốc mồm!
Đây không phải là đệ tử của Linh Kiếm Phái sao? Lúc biết được thân phận của bọn họ, quán Karaoke cũng đặc biệt miễn phí cho bọn họ, tại sao lại... say rượu mà bọn họ lại làm chuyện này chứ? Ôi đệch?
Sau đó hắn vội vàng chụp ảnh, đóng cửa lại, coi như không có chuyện gì xảy ra, đăng ảnh lên mạng, sau đó, Linh Kiếm Phái đã vô cùng nổi tiếng, nổi như cồn trên mạng rồi, sau đêm nay, Linh Kiếm Phái sẽ được gọi là Sơ Kiếm Phái rồi.
...
"Ngươi đã làm gì thế?"
Họa Thủy tò mò hỏi Diệp Thiên Dật đang đi ngang qua.
"Không có gì, cởi truồng xếp chồng lên nhau thôi."
Bốn người phụ nữ; "..."
"Ngươi quá tàn nhẫn rồi?"
Diệp Thiên Dật nhún vai nói: "Nếu không thì sao chứ? Nếu chúng ta không có thực lực, các ngươi đã bị người khác hãm hại rồi, ta thấy vẫn còn khá nhẹ đấy, nếu mà để Thần tiên tỷ tỷ ra tay thì đã giết bọn chúng rồi."
"Cũng đúng, làm gì bây giờ nhỉ? Ta đêm nay vẫn chưa uống đủ." Thi Gia Nhất nói.
Diệp Thiên Dật suy nghĩ một chút, nếu là bình thường, hắn chỉ mong sao có cơ hội để say sưa với bọn họ một trận, sau khi say rồi, thì cầu mong cơ thể có thể làm gì đó theo bản năng, nhưng bây giờ thì ...
Hình như là Linh Kiếm Phái cũng gần đến rồi, nên thực sự không thể uống được.
"Lần sau rồi uống, lần sau bù vào, ngày mai ngươi còn phải lên lớp, hai ngày cuối tuần đến nhà ta uống."
Diệp Thiên Dật nói.
"Ngươi nói đấy, cuối tuần đến nhà ngươi uống rượu, uống cho đủ mới về."
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Vậy ta cùng Họa Thủy về trước đây.” Thi Gia Nhất nói.
Bạch Hàn Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật và nói, "Ta cũng về nhà trước đây."
“Có chuyện gì thì tìm ta.” Diệp Thiên Dật nói với Bạch Hàn Tuyết.
Biết ý của Diệp Thiên Dật, Bạch Hàn Tuyết gật đầu và sau đó họ tách ra.
"Thần tiên tỷ tỷ, chúng ta cũng về đi."
"Đồng ý."
...
Rạng sáng, ở bên kia, bên ngoài thành Thánh Thiên Thủy, Hà Trường Vũ lo sốt ruột đúng chờ ở đó!
Sau khi chờ đợi, cuối cùng hắn cũng đã gặp được cường giả của Linh Kiếm phái! Vốn dĩ trước đó hắn đã muốn dạy dỗ Diệp Thiên Dật một chút, tìm cơ hội xử lý hắn, đặc biệt là sau hội thơ, nhưng hắn thật sự không thể chờ đợi được nữa, đến thành Thánh Thiên Thủy thì trừ hắn ra cũng chỉ có một số huynh đệ của Linh Kiếm phái, muốn đối phó với Diệp Thiên Dật thì không sao, nhưng đối phó với nhà họ Bạch thì không thể, mà hắn cũng không có cơ hội nào để đối phó với Diệp Thiên Dật, dù sao thì cũng ở trong thành, nhưng năng lực mà Diệp Thiên Dật thể hiện ra ngày hôm qua đã khiến hắn cảm thấy mình không nắm chắc phần thắng nên mới không dám vọng động.
Nhưng bây giờ thì khác. Bây giờ, một số cao thủ của Linh Kiếm phái, bao gồm cả Tông chủ của Linh Kiếm phái, tức là cha của hắn cũng đã đích thân đến để yêu cầu một lời giải thích từ nhà họ Bạch rồi, dù là kết quả có tệ đến đâu thì hắn chắc hắn rằng Bạch Hàn Tuyết vẫn sẽ kết hôn với hắn, và chuyện giết Diệp Thiên Dật không còn là vấn đề gì lớn nữa.
Nếu bọn họ không phục, Linh Kiếm phái có thể sẽ tiêu diệt toàn bộ gia tộc nhà họ Bạch trước mặt mọi người!
Đúng vậy, thế giới này là như vậy, sức mạnh là tất cả! Linh Kiếm phái quả nhiên là môn phái bảo hộ đại lục, nhưng chỉ nhằm vào yêu tộc, nếu người khác khiêu khích quyền uy của bọn họ, thì không phải là ngươi đang đối đầu với một gia tộc, mà là ngươi đang chống lại cả một Đế quốc! Hơn nữa, hiện nay đang có những xung đột giữa các Đế quốc lớn! Bọn họ càng không coi ai ra gì hơn.
"Cha, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão!"
Hà Thường Vũ nhìn thấy một con yêu thú từ trên trời bay qua, sau đó lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, và một số người lần lượt rơi xuống.
Tông chủ Linh Kiếm phái, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, cùng một vài cường giả khác trong phái, tổng cộng có bảy người đáp xuống!
"Cha, người phải làm chủ cho con trai, người nhìn xem trên người con trai của ngài đều bị thương cả, con đau đến nổi hai ngày vừa rồi không thể ngủ được luôn."
Hà Thường Vũ khóc lóc kể lể.
Hà Chấn Nam nhìn thấy vết thương của con trai mình thì vô cùng tức giận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận